Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Genshin Impact: Nhân Gian Lãng Khách

Quyển 2 Chương 27: Phong chi Dực




Quyển 2 Chương 27: Phong chi Dực

Lê Thanh Vũ cùng Giải tỷ đứng tại chỗ, đều song song móc ra binh khí, ngưng thần đề khí đề phòng thứ trước mặt.

Một thanh trường kiếm phổ thông, chính là Vô Phong kiếm, xếp bên cạnh một đôi loan đao uyển khúc, đã nhiều năm chưa nhuốm máu.

Không chỉ bọn họ như vậy, đa phần mọi người xung quanh, phàm là người có thân thủ, ít hay nhiều cũng hướng lực quan tâm sang phía này, phản ứng có thể thừa thãi lại không được phép thiếu, dù sao dị động này thực sự rất to, thậm chí có mấy người còn không biết trời trăng như nào đã lủi mất.

Đương nhiên, vẫn tồn tại một số thành phần cá biệt, tuổi trẻ tò mò giương mắt lên nhìn, hoặc lại là e sợ thiên hạ bất loạn tỏ vẻ hứng thú, hoặc cực kỳ tự tin với thực lực của bản thân.

Ngay dưới Nham Thần ánh mắt, còn có trò vui như vậy, hiếm có!

Chỉ là cái thứ vừa đập vào mặt đất tạo ra một cái hố đấy, ngoại trừ âm thanh phát ra lúc trước đến giờ lại tĩnh lặng đến không ngờ.

Rất nhanh, mấy giây trôi qua, chưa đủ để bụi đất tán hết, lại đủ để thần niệm Tiểu Thừa quan sát kỹ càng phía đối diện, nét mặt của Giải tỷ cũng từ ngưng trọng chuyển sang bối rối.

Lê Thanh Vũ vốn để ý đến mọi động tĩnh xung quanh, việc nét mặt của người bên cạnh biến hóa làm sao qua được mắt hắn, liền hỏi:

“Sao vậy Giải tỷ? Tỷ nhận biết sao?”

Giải tỷ gật nhẹ đầu, loan đao nhanh chóng thu lại, lao đến cái hố nhân tạo vừa xây phía trước, miệng hô:

“Tiểu Minh!? Ngươi lại làm sao thế này?”

Lê Thanh Vũ cũng không ngăn cản nàng, ánh mắt lại ngẩng lên hướng về một bên khác, chính là bên mà cũng đang có mấy điểm đen khác lao tới, dần dần trở thành hình người, kèm theo đó là âm thanh vang vọng khắp cả điểm dừng chân lớn giữa chân núi này:

“Thủ hạ lưu tình! Đây là sự cố t·ai n·ạn! Không phải đột kích! Thông báo của đại đội hiệu Thiên Ưng!”

“Xin nhắc lại! Đây là sự cố t·ai n·ạn! Không phải đột kích!”

Hắn để ý thấy rất nhiều Mạo Hiểm gia thậm chí Thiên Nham quân khác nghe được lời này xong liền hạ binh khí xuống vẻ mặt thở phào, còn nhiều tên quần chúng phớn phở vừa nãy đều tỏ vẻ thất vọng, xem ra đây không phải kịch hay mà bọn chúng mong muốn.

Lê Thanh Vũ cũng thu hồi kiếm, không phải là hắn vứt bỏ cảnh giác, chỉ là đối với hắn hiện tại mà nói, có kiếm hay không không khác biệt. Thật sự tới mức phải để cho hắn sinh tử quan đầu, thanh Vô Phong kiếm này trong mắt hắn cũng không khác một cành cây ven đường là bao, chí ít phải là Huyền Ngân kiếm mới có tác dụng thực sự.

Chủ yếu là có kiếm trong tay cùng trong tay không kiếm, nó tồn tại chút tâm thái biến hóa.

Mấy cái hình người kia sau khi âm thanh đi tới giờ mới dần lộ diện rõ, bây giờ mới tiến vào trong phạm vi cách Lê Thanh Vũ hai trăm trượng, cũng là phạm vi để hắn có thể quan sát kỹ đối phương.

Bọn họ lao tới rất nhanh, thậm chí phần nào đó đã vượt qua tốc độ âm thanh, còn về việc tại sao âm thanh kia lại tới trước, liền có thể quy công cho Chân Khí Truyền Âm rồi, vốn cũng là lý do tại sao âm thanh lại vang dội được hết cả chỗ này.



Tổng có mười sáu cá nhân, đều là người trưởng thành mặc quần áo màu xanh đặc trưng của Mạo Hiểm gia Hiệp hội, sau lưng mỗi người có hai chiếc cánh.

Không, đây không phải Thiên Sứ tộc hay Điểu Nhân tộc cùng cái gì đó tương tự, bọn họ chỉ đơn giản là một đám Mạo Hiểm gia đang sử dụng Phong chi Dực.

Phải, Phong chi Dực, một công cụ đến từ Phong quốc, có khả năng lợi dụng khí lưu cùng Phong nguyên tố trong không khí để tiến hành bay lượn, và giống như một tên bợm nhậu nào đó đã từng nói: “Chẳng phải lướt thì sẽ nhanh hơn chạy sao?” tốc độ của thứ này thực sự là vô cùng đáng kinh ngạc, cũng là một trong các thủ đoạn được ưa thích nhất của các Mạo Hiểm gia.

Quan trọng nhất là, thứ này chế tạo có lẽ cũng không quá rẻ, nhưng nguyên liệu thì luôn sẵn có, chủ yếu là quá trình gia công yểm chú ma thuật Giả Kim các loại, khiến cho nó có thể sản xuất hàng loạt, thậm chí trở thành một ngành công nghiệp đặc trưng của Phong quốc.

Phong quốc cũng không sợ việc bán tháo ra thành phẩm sẽ làm lộ kỹ thuật, bởi vì một trong các cơ sở hoạt động của công cụ này chính là bộ phận tiếp nhận Phong nguyên tố, và Phong quốc, với tư cách lãnh địa của gió, thực sự không cần phải nói tiếp nữa chứ?

Đơn giản, Phong chi Dực do Phong quốc làm, tốt hơn đại đa số các loại khác đồng giai, bởi vậy là một thế mạnh xuất khẩu.

Đương nhiên, nghe thì có vẻ tiện lợi, nhưng cũng giống như ngựa hay ô tô ở thế giới cũ của hắn, muốn thành thạo phải trải qua không ít rèn luyện khắt khe, còn phải có bằng sử dụng, có kiểm tra lý thuyết thực hành các loại.

Nếu không liền sẽ xảy ra thứ gọi là t·ai n·ạn giao thông đường hàng không.

Mà sự thực chứng minh, thứ này nghe thì tưởng ít, dù sao trời đất rộng như vậy làm thế nào lại tông vào nhau được, nhưng nhìn vào số liệu được trình báo lên trên Tổng Vụ mỗi năm, số lượng t·ai n·ạn do sử dụng Phong chi Dực không đúng quy cách còn nhiều hơn tổng số các loại giao thông khác cộng lại, tỷ như xe ngựa hay tàu thuyền.

À, số liệu này hắn lấy được từ chỗ của Yanfei, đôi lúc nàng gặp ca nào cần tính toán nguyên do không nằm trên giấy tờ liền hỏi hắn.

Với việc này, Lê Thanh Vũ sau một hồi phân tích liền đưa ra được một số lý do khả thi.

Thứ nhất, địa hình Nham quốc phức tạp, núi cao mọc thành rừng, tổng gọi Thập Vạn Cao Sơn cũng không sai, mà thứ này né không kịp bay dù cao dù thấp cũng thành t·ai n·ạn hết.

Thứ hai, luôn luôn tồn tại một đám người có đam mê với tốc độ, hoặc là đam mê bay lượn gì đấy, ngày bay không dưới hai mươi lần, mà mỗi lần đều chọn luồng gió mạnh nhất, khí lưu thì cứ có ngần ấy, Phong nguyên tố lại có tính tan hợp, tích tiểu thành đại trên phạm vi toàn quốc liền không ít.

Thứ ba, cũng là quan trọng nhất, không phải lúc nào người sử dụng cũng không chế được Phong chi Dực. Bởi vì thứ này về căn bản là mượn thế gió, mà gió thì mỗi giây mỗi phút lại có biến đổi, tuy có không ít luồng gió lớn cố định nhưng việc khí hậu vốn thay đổi thất thường lại có mấy ai biết được rõ, Phong bản tự do mà. Phối hợp với hai lý do trên liền đủ để gộp thành nguyên do chính.

Còn về mấy thứ như say rượu không sử dụng Phong chi Dực... Sự thực chứng minh, có say hay không cũng không thành vấn đề, thậm chí dường như khi say còn có thể điều khiển Phong chi Dực tốt hơn không ít, dường như cũng do một tên bợm rượu nào đó phù hộ...

À, vẫn còn một lý do thứ tư, cái này là do Yanfei hỏi hắn tại sao đám Huyền gia đại tu sĩ, Tiên gia cũng hay ngự khí phi hành nhưng gần như chưa bao giờ từng x·ảy r·a t·ai n·ạn?

Lý do thực ra cũng dễ hiểu, để có thể ngự khí phi hành như vậy, cần thực lực ít nhất là Trúc Cơ. Mà Trúc Cơ bay không cao mà cũng chẳng nhanh, vậy liền không có vấn đề, Linh Động cũng không khác.

Đến Kim Đan Nguyên Anh Hóa Thần các loại, thần niệm đủ dùng, có thể làm đến cảm nhận phía trước, có thể tiến hành né tránh. Quan trọng hơn cả là bọn họ có thể khống chế thứ mà mình đang ngự để phi hành, riêng thao tác này là đám Mạo Hiểm gia bắt chước không được.

Đương nhiên, cũng tồn tại một số trường hợp hãn hữu nhất định, tỷ lệ nhỏ tới mức không đáng nói, tỷ như môi trường Nguyên Tố đột nhiên biến đổi, thiên tượng gió bão xoay chuyển, không nói đám này có nước ngập não tới mức không nhận ra hay không thì bọn hắn vẫn còn một phương án khác, gọi là thuấn di.



Còn tới Thần Du thậm chí bên trên? Na Di, Đại Na Di dùng để làm gì? Hỏi bằng thừa.

Đây cũng là lý do mà từ trước tới giờ Lê Thanh Vũ cũng chưa nghĩ đến việc phải tham gia khảo nghiệm lấy Phong chi Dực, về một mặt nào đó hắn chính là một vị Huyền gia tổ sư, mặc dù đi theo Võ Đạo nhưng một khi đến Tiểu Thừa thì Chân Khí cũng đủ về lượng để có thể tiến hành ngự khí phi hành rồi, mà lúc đấy tự chế ra một loại pháp khí như thế cũng không muộn, hắn còn là Cơ Quan thuật sư nữa mà.

Chỉ là giờ mới làm hắn để ý, nếu hắn muốn xây dựng được tốt nhân vật của bản thân, tức là một Mạo Hiểm gia không tầm thường lại khá phổ thông, thì việc tiếp xúc với Phong chi Dực là chuyện không sớm thì muộn.

Nếu vậy tại sao không sử dụng cơ hội sẵn có này, đục nước béo cò, sau này nếu có dị dàng gì cũng không làm ai nghi ngờ?

Lê Thanh Vũ nhìn về đám ‘người chim’ kia bay đến, suy đoán trong lòng dần hoàn thiện, lại đưa ra một chủ ý.

Chỉ trong mấy khắc, tại chỗ đã không còn thân ảnh của hắn.

....

“Thế rốt cuộc là chuyện như nào đã xảy ra?” Giải tỷ hỏi một nữ tử trước mặt, người cũng đang mặc phục trang của Hiệp Hội, tuổi tác hẳn vừa bước qua ngưỡng đôi mươi, trên trán có một cặp kính chắn gió, nàng cũng là một trong đám người vừa nãy bay tới:

“Thấy hôm nay không có ai qua lại, ta còn tưởng là khí lưu không thuận chứ?”

“Cũng không phải như vậy, Giải tỷ, mà chủ yếu là bọn ta đang thí nghiệm một đường bay mới, này mới khiến cho chi nhánh trạm gió của chi nhánh bên kia phải đóng cửa.” Nữ tử đeo kính mắt này trả lời:

“Còn về phần Minh đại ca, gặp t·ai n·ạn cũng là đáng đời. Đường bay còn chưa được điều tra hoàn thiện, hắn đã tự mình sử dụng một loại Phong chi Dực do đích thân hắn cải tiến, vốn có ý tưởng là đề thăng khả năng hấp thụ cùng chuyển hóa Phong nguyên tố, chỉ là cuối cùng thế gió quá lớn, công suất vượt mức liền không còn khống chế được.”

“Bọn ta vốn cũng đuổi theo hắn ngay lúc hắn tự thí nghiệm một mình, chỉ là tốc độ tăng vọt quá nhanh, miễn cưỡng mới theo đuôi đằng sau để thông báo, khi ấy thì t·ai n·ạn cũng đã rồi. May mà hắn cũng có tu vi Tiểu Thừa cảnh thất trọng, thể phách vốn cứng cáp cộng thêm vận khí không tồi, Nham Vương gia tại thượng phù hộ, cuối cùng mới không tạo thành sai lầm hối tiếc không kịp.”

“Ha... Ha... Nào có cái gì... gọi hối tiếc không kịp ~ Đây rõ ràng là một bước đột phá mới! Ta, Độc Cô Minh, thiên tài Độc Cô Minh, rõ ràng là đã tìm ra được bước tiến đột phá! Từ nay... Ựa... Từ nay ~ Phong chi Dực của chúng ta cũng sẽ không thua kém gì Phong quốc! Ít nhất ở Cao phẩm là vậy....”

Bỗng một âm thanh khàn khàn xuất hiện, đến từ phía dưới.

Hai nữ nhìn lại, thì ra dưới sàn còn có nằm đó một người, hơn nửa phần thân trên bị bọc trong bông vải cùng thảo dược xanh đỏ xen lẫn, đặc biệt là phần đầu, dường như đã không nhìn ra được nhân dạng, chỉ là vẫn nghe ra được đó là giọng của một nam tử.

“Này, để dành lượng Chân Khí đấy mà dưỡng thương đi, nói không nên hồn rồi, tỉnh cũng có khác gì mê sảng đâu trời?” Giải tỷ lắc đầu.

Nam tử tên Độc Cô Minh kia nghe vậy liền cười khì khì mấy tiếng, hơi có vẻ ngớ ngẩn. Nhưng nếu là ngớ ngẩn thật sự thì đã không thể cải tiến được Phong chi Dực, này không những cần trình độ học vấn rất cao đối với các lĩnh vực Giả Kim, Tạo Tác, Số học,... quan trọng nhất là kiến thức cùng cảm nhận với Phong nguyên tố.

Mà rõ ràng người này, không phải là một Phong hệ Nguyên Thần gỉả.

“Giải tỷ!” Bỗng lại có một thanh âm khác vang lên, một thiếu niên bỗng từ cửa bước vào.



“A? Lý đệ ngươi tới rồi hả, vừa nãy ngươi vừa đi đâu vậy?” Giải tỷ hơi ngạc nhiên, hỏi.

Nàng ngạc nhiên là thực sự, bởi vốn biết đối phương cũng ít nhiều không quá sợ tình huống này, nếu không khi nhận thấy có vật lao đến đã không cảnh báo cùng kéo nàng lùi lại, sau đó cũng không bỏ chạy luôn mà rút ra v·ũ k·hí của bản thân.

“Ừm, cũng không có gì nhiều. Nghĩ đến là Giải tỷ ngươi nhận biết người này, chung quy cũng là có chút việc riêng ta không tiện xen lẫn, lại nhớ tới bản thân vẫn còn chút việc cần phải xử lý với bên cấp bằng, đành phải đi mà chưa nói gì, này cho ta xin lỗi trước.”

Thiếu niên giải thích, ánh mắt cũng khẽ đảo qua đánh giá hai người còn lại trong phòng, cùng lúc nữ tử kia nghiêng đầu hỏi khẽ thân phận thanh bào thiếu niên này.

Sau một lần màn giải thích ngắn thân phận song phương của Giải tỷ, nữ tử bản danh gọi Vũ Nhu Quỳnh liền gật đầu chào, sau đó nói:

“Lý tiểu huynh đệ bản lãnh cũng không tệ nha, thế mà tại mười sáu tuổi đã có được tu vi Võ Giả nhị trọng, thậm chí vừa vào nghề chưa được bao lâu đã phá giải được bí mật bên trong một tòa Động Phủ một vị Huyền gia tu sĩ, thật sự tiền đồ bất khả lượng! Hẳn tới được Cao đẳng thậm chí Tinh Anh cũng sẽ không tốn quá nhiều thời gian rồi.”

Trong lúc đối phương đang xua tay liên mồm “Vận khí tốt! May mắn!” nàng lại để ý tới viên ngọc bội lam sắc treo bên hông đối phương, bỗng như nảy ra ý gì, lại hỏi:

“Không biết Lý tiểu huynh đệ đã từng học qua thuật trị liệu?”

Thanh bào thiếu niên đối với câu hỏi này cũng không bất ngờ, mỗi hệ Nguyên Tố đều có một thế mạnh nhất định nếu như đặt cùng điều kiện, tỷ như Hỏa chủ công, Nham chủ phòng ngự, Phong chủ di chuyển cùng tốc độ, Băng chủ sắc bén cùng ngưng hợp, Lôi cũng chủ tốc độ nhưng kết hợp với thu nạp Nguyên Tố, Thảo chủ tăng cường Tinh Thông cùng liên kết tinh thần...

Trong khi đấy, Thủy lại chủ khí huyết cùng phục hồi, nói theo một cách khác còn là “hồi máu” kết hợp với tình huống bên dưới đang có một người b·ị t·hương, đồ đần mới không hiểu nàng đang hỏi gì.

Nói thực, Lê Thanh Vũ không tinh thông quá nhiều về Trị Liệu thuật bằng Thủy nguyên tố. Nếu không lúc đó Lập Bản b·ị t·hương, thay vì chữa trị bằng dược thảo sao hắn không dùng luôn Chân Khí để trị?

Đương nhiên biết vẫn là biết đôi chút, chỉ là trong vòng một ngày thì làm sao tiến bộ nhanh như vậy được? Hắn tuy cũng là thiên tài nhưng đối với phương diện vừa mới sơ khuy môn kính cũng không dám gật đầu bừa là mình hiểu thật sự thuật trị liệu.

Bởi vậy nên mới thấy thanh bào thiếu niên lắc đầu:

“Biết thì vẫn là có chút, nhưng đều thuộc về sơ cứu căn bản, có thể hữu dụng với Võ Đồ thậm chí chút ít Võ Giả, nhưng như thương thế của vị đại ca này hẳn hỗ trợ không nhiều.”

“Xác thực, cảnh giới chênh lệch quá lớn.” Giải tỷ gật đầu.

Chỉ là bỗng nhiên, thanh bào thiếu niên cảm nhận được một luồng khí lưu hơi nhẹ nhàng lay chuyển trong không khí, gốc là từ nam tử đang nằm trên mặt sàn kia hướng tới nữ tử đeo kính mắt kia, dường như là Chân Khí Truyền Âm thuật, chỉ là dường như do b·ị t·hương nên cũng không khống chế được kín đáo lộ ra động tĩnh, nhưng hắn vẫn không nghe được nội dung.

Bất quá hắn lại thấy nữ tử đối diện nghe xong lộ ra vẻ mặt khó hiểu, sau lại bất đắc dĩ lắc đầu cũng truyền âm trở lại.

Ngay sau đó, hắn liền nghe thấy âm thanh ồm ồm từ nam tử dưới mặt đất:

“Thế cũng tốt! Lão tử dù thế nào cũng không thể để một tên tiểu bạch kiểm sờ vào người được, hỏng hết anh danh cả đời này lão tử đã gây dựng!”

Lê Thanh Vũ:

“Abcxyz???”