Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Genshin Impact: Nhân Gian Lãng Khách

Quyển 2 Chương 15: Mạo hiểm gia hiệp hội




Quyển 2 Chương 15: Mạo hiểm gia hiệp hội

Mạo Hiểm Gia Hiệp Hội, là nơi quy tụ của các nhà lữ hành cùng các nhà mạo hiểm trên khắp đại lục Teyvat, đã tồn tại như một thứ thế lực không thể khinh thường xuyên dọc bao tháng năm, ăn sâu cắm rễ vào nền tảng của thế cục hiện nay.

Không ai rõ ràng hiệp hội này đã được thành lập từ khi nào, do một người hay nhiều người sáng lập, vị hội trưởng đầu tiên là ai, thậm chí ngay cả tổng bộ ở đâu cũng ít người biết được, chỉ có đại diện đối ngoại nói là ở Băng quốc, còn ở các quốc gia còn lại đều có các chi nhánh cùng phân hội.

Số lượng Mạo Hiểm gia bên trong hiệp hội tuy không thể xác định được chính xác, nhưng sơ bộ thống kê cũng đã quá con số mười vạn, đủ để trải rộng các chi nhánh khắp toàn đại lục, có thể nói tùy tiện vơ lấy một ngàn người bên trong ắt sẽ có một Mạo Hiểm gia.

Bọn họ phối hợp với chính phủ cùng các thế lực bản địa, từ đấy hình thành một đường dây cung cầu, nội hạch chính là dựa trên ủy thác, lấy đó làm nguồn thu nhập chính cho tổng thể.

Ngoài ra, bọn họ cũng phụ trách không ít công việc buôn bán cùng kinh doanh, hỗ trợ cùng bảo tiêu, cung cấp nhân lực cùng kỹ thuật, trao đổi thông tin, có thể nói là xâm nhập đa dạng hóa trên nhiều phương diện, thành thử ra bất kỳ quốc gia nào muốn dứt bỏ hoàn toàn sự ảnh hưởng của bọn họ là một điều bất khả thi.

Chỉ là, Mạo Hiểm Gia Hiệp Hội từ trước tới nay luôn thu liễm, lại chưa từng lộ ra bất kỳ ý đồ xâm thực nào, lập trường luôn đứng ở góc độ trung lập, thậm chí có thể nói đa số Mạo Hiểm Gia cũng chỉ là khách hàng của bọn họ, đều chỉ là trao đổi giá trị tự thân, không tồn tại bất kỳ sự bảo hộ cùng ngưng tụ của thế lực, nếu là ân oán riêng sẽ không truy cứu thủ phạm.

Hơn nữa nếu phải tính chính xác, lấy thuật ngữ của Ly Nguyệt, hiệp hội có thể được coi như danh môn chính phái, các ủy thác bất kể phần thưởng đều có giới hạn cuối, tỷ như á·m s·át các loại đều sẽ không làm, đa phần đều hướng về nhu cầu của dân chúng.

Đây cũng là lý do bọn họ vẫn còn có thể đóng cọc được ở các quốc gia, bọn họ chưa phạm phải “đại kỵ”.

Nhưng cũng đừng vì thái độ thành thật của Mạo Hiểm Gia Hiệp Hội mà coi bọn họ thực an phận, lại quên đi rằng kỳ thực đây là một đám người điên.

Chỉ cần đủ mạo hiểm, chỉ cần ủy thác đủ nhiều, bọn họ dám đặt chân đến bất cứ nơi đâu, dám đi thu thập bất kỳ loại nguyên vật liệu bất kể phẩm chất, thậm chí dám...

...đấu Thần!

....

Lúc này, ở phân hội chính của Mạo Hiểm Gia Hiệp Hội tại Nham quốc, tọa lạc tại thủ đô Ly Nguyệt, có một thiếu niên tách ra từ dòng người trên phố bước vào phân hội náo nhiệt, phảng phất một giọt nước c·ách l·y một hồ nước lại tiến vào một hồ nước khác.

Thiếu niên này thân cao hơn một bộ rưỡi, thân khoác thanh sam, làn da trắng trẻo hơn người, vóc dáng khỏe mạnh cơ nhục nhìn rõ, huyệt thái dương hơi gồ lên, nhìn qua đã biết là có tu tập qua võ nghệ.

Nhưng những điều này cũng không có gì nổi bật, chân chính làm người đang chú ý vẫn là thứ đồ vật ở bên hông của hắn.

Đó là một viên ngọc bội có màu xanh sẫm bên ngoài hợp khuôn, còn sở hữu danh tự là Thần chi Nhãn.

Thiếu niên này là một Nguyên Thần giả.

Trên mặt thủy chung mang theo một nụ cười nhàn nhã như xuân phong thổi qua hiên nhà, từ lúc bước vào hắn đã không ngừng liếc nhìn không gian bên trong của phân hội này, ánh mắt lóe lên mấy tia hứng thú cùng tò mò, bất quá lại hành xử rất có phân tấc không khiến người xung quanh để ý nhiều, nhiều nhất chỉ để lại một ấn tượng của một ma mới chưa trải sự đời.

“Khu Ủy Thác, khu Thông Tin, khu Thân Phận, khu Khảo Thí, khu Luyện Tập, khu Trao Đổi,... Bên trong này cũng nhiều thứ ha, nhộn nhịp hơn ta nghĩ nhiều.” Thiếu niên nghĩ thầm trong lòng, người lại thẳng tiến đến khu Thân Phận, nơi có mấy hàng người đang xếp hàng.

Hắn đi rất tự nhiên, chẳng mấy chốc đã tiến vào hàng dài này, chờ đợi một hồi liền tới lượt mình.

Khu Thân Phận tổng có mười hai quầy, đến hắn chính là quầy thứ ba, tiếp tân là một vị nữ tử tuổi gần trung niên phong vận chưa hết, mái tóc đen cắt ngắn, dưới mắt một nốt ruồi duyên, người mặc trạng phục lục sắc thường thấy của hiệp hội.



“Hướng về tinh thần và thâm uyên! Chào mừng các hạ đến với Mạo Hiểm Gia Hiệp Hội! Tại hạ tên Vũ Tố Trinh, không biết có thể vì các hạ giúp đỡ bận bịu gì?” Nữ tử nở một nụ cười chuyên nghiệp, hỏi.

“Không phải Katheryne sao? Cũng không kỳ lạ, dù sao hiệp hội này cũng không phải chỉ là một tòa lâu các giống như kia, mặc dù địa điểm không có sai lệch.”

Thiếu niên nghĩ thầm trong lòng, mặt lại thân thiện đáp trực tiếp không vòng vo:

“Ta muốn đăng ký làm một Mạo Hiểm Giả.”

“Đăng ký sao? Rất sẵn lòng vì các hạ làm một quyển sổ mạo hiểm, có thể cho biết tính danh, tuổi tác?” Nử tử lấy ra một quyển sổ nhỏ bên cạnh, bắt đầu ghi chép.

“Lý Sở Trụ! Năm nay mười bốn vừa tròn.”

“Sở... Trụ... Mười bốn... Các hạ đối với hệ thống Mạo Hiểm Gia có thể đã hiểu rõ?”

“Ừm, không biết liệu các hạ có thể giới thiệu sơ qua không? Ta đã từng đọc qua một số điều lệ rồi, nhưng nếu được....” Thiếu niên lộ vẻ xấu hổ.

“Không có vấn đề.” Nữ tử mỉm cười, bắt đầu giải thích:

“Mạo Hiểm Gia Hiệp Hội chúng ta là một tổ chức trải rộng khắp đại lục, do rất nhiều nhà mạo hiểm có nhu cầu dựng nên để hỗ trợ cho các công cuộc mạo hiểm. Tại đây, ngài có thể tìm thấy rất nhiều thứ, từ thông tin, nguyên vật liệu, v·ũ k·hí cho đến các ủy thác.”

“Trong đó...”

Sau một hồi ngắn tóm tắt qua về hiệp hội, nữ tử lúc này mới nói đến sâu hơn:

“Ủy thác bên trong hiệp hội tổng chia làm 9 cấp: F – E – D – C – B – A – S – SS -SSS, dựa trên các tiêu chí như độ khó, mức độ quý hiếm của vật phẩm, độ tin cậy của thông tin...”

“Hoàn thành các ủy thác này Mạo Hiểm Gia có thể sở hữu đẳng cấp của riêng mình, phân biệt làm: Nghiệp dư, Sơ đẳng, Trung đẳng, Cao đẳng, Tinh Anh, Sử Thi, Truyền Thuyết, Thần Thoại....”

“Lưu ý, đây chỉ là đánh giá đẳng cấp Mạo Hiểm Gia, cũng là thể hiện năng lực xử lý ủy thác, không đồng nghĩa với thực lực hay cảnh giới.”

“Do các hạ chưa từng nhận qua huấn luyện chuyên môn của hiệp hội, hiệp hội tạm chưa có đánh giá đối với các hạ. Hiện các hạ có thể lựa chọn tiếp nhận huấn luyện chuyên môn, hoặc là tiến hành khảo thí. Không biết các hạ định lựa chọn cái nào?” Nữ tử hỏi.

Thiếu niên nghe vậy trên mặt hiện vẻ trầm ngâm một hồi, chưa trả lời chắc chắn ngay mà lại đề ra nghi vấn:

“Huấn luyện chuyên môn sẽ kéo dài bao lâu?”

“Tùy thuộc vào năng lực của các hạ cùng khóa lựa chọn, có thể kéo dài từ sáu tháng đến sáu năm, cái sau là vì bồi dưỡng các nhà mạo hiểm trẻ, thường tiến hành từ rất sớm do các bậc phụ huynh muốn đào tạo nhi nữ mình trở thành Mạo Hiểm Gia. Giống như các hạ ta đề cử khóa bổ túc sáu tháng, tốt nghiệp xong có thể chắc chắn trở thành Sơ đẳng Mạo Hiểm gia.” Nữ tử giải thích.

“Thế còn khảo thí?”



“Bọn ta sẽ kiểm tra một số kiến thức cơ bản cùng năng lực thực chiến của các hạ, từ đấy cho ra đánh giá. Phương pháp này đã trải qua vô số năm do các bậc tiền bối đúc kết, độ chuẩn xác rất cao nên các hạ có thể tin tưởng. Nhưng dù kết quả tốt tới mấy, do các hạ vẫn chưa hoàn thành bất kỳ ủy thác nào vậy nên cao nhất chỉ có thể coi như sơ đẳng Mạo Hiểm gia, điều này không liên quan đến tu vi.”

“Ta hiểu được.” Thiếu niên nghe xong gật đầu, lại nghĩ một hồi ngắn liền nói:

“Vậy cho ta tiến hành một lần khảo thí.”

“Vâng.” Nữ tử nghe vậy liền tiếp tục ghi chép, cũng không khuyên nhủ gì hơn, chỉ nói:

“Phí khảo thí là 10.000 Mora, các hạ có thể sang khu khảo thí để giao nộp đồng thời làm khảo thí. Sau đó các hạ chờ ở đấy nửa canh giờ liền sẽ có kết quả, lại đưa cho ta, sau đó còn cần...”

Lại lắng nghe một số thủ tục, thiếu niên không còn điều gì thắc mắc, gật gật đầu liền ly khai.

Vừa bước tới khu Khảo Thí, hắn vừa suy nghĩ về thái độ của nữ tử tiếp tân kia, có thể thấy là nàng rất nhiệt tình, có phần còn hơn so với một số Mạo Hiểm Gia lúc trước xếp hàng trước hắn.

Điều này thực ra hẳn cũng không có lý do gì sâu xa, nhiều nhất chỉ là thể hiện sự trọng thị của Hiệp Hội với các Nguyên Thần giả, năng lực điều khiển Nguyên Tố không nói, chiến lực không những mạnh hơn đồng giai mà còn sở hữu độ tăng trưởng mạnh, cực kỳ phù hợp với ngành nghề này.

Chỉ là không biết nàng nếu như biết được thiếu niên trước mắt kỳ thực cũng không phải là một Nguyên Thần Giả mà chỉ giả trang sẽ có cảm tưởng như nào?

Không chỉ Thần chi Nhãn là giả, mà toàn bộ ngoại hình, khí chất, cách ăn nói, tất cả cũng đều là giả.

Chiều cao dựa vào Trưởng Cốt Đan tiến hành đề thăng, vốn một bộ ba hắn lập tức nhảy lên một bộ năm, cũng coi như một thiếu niên phổ thông. Tuy rằng hiện tại cốt tủy hắn chưa được định hình, chỉ nên bồi bổ không nên phá nhiễu, nhưng Trưởng Cốt Đan kỳ thực chính là đan dược bổ xương cốt, công dụng kia là do sử dụng một loại thuật pháp khác phối hợp.

Lại nói trái ngược với Súc Cốt thì Trưởng Cốt lại mang tính phát triển cao hơn nên cũng không nề gì, chỉ cần không b·ị t·hương tổn đến căn cơ hay tại đột phá dưới hình dạng này là được.

Bộ dáng biến ảo là dựa trên một chiếc mặt nạ Tinh phẩm do sư phụ hắn tặng, có được năng lực phủ kín biến đổi diện mạo ngoài thân theo ý muốn, dựa vào thôi động Chân khí trong cơ thể đến thúc giục, chỉ cần không phải Luyện Thần Phản Hư tập trung thần niệm thì cũng sẽ khó lòng nhìn ra thật giả.

Lượng Chân Khí tiêu tốn đương nhiên không nhỏ, nhưng vốn hắn đã sở hữu Truyền Thuyết phẩm Tịnh Thanh Kim, chuyển hóa Linh Khí làm tu vi chân thực thì lâu chứ tàng trữ cùng vận dụng không có vấn đề, điều này kỳ thực lại liên quan đến kỹ xảo cảm ứng Linh Khí.

Thần chi Nhãn tuy nói là giả nhưng thực cũng không giả, khi mà dưới độ vi diệu của Tiên pháp đã có thể đạt đến dĩ giả loạn chân, lại thêm hắn vốn sở hữu Truyền Thuyết phẩm tiểu thành kiếm ý hệ Thủy, dưới ảnh hưởng của công pháp đạt đến đại thành, uy năng vốn cũng không kém Thần chi Nhãn hàng thật là bao.

Cộng thêm rất nhiều tài liệu trong trang phục đều có xuất xứ phổ thông, nhưng khi kết hợp lại tự mang tướng diện kỳ diệu phối hợp những vật trên tạo nên vẻ tự nhiên, ảo diệu trong này cũng là không đơn giản.

Về căn bản dưới lớp ngụy trang này, trừ khi Tiên Nhân hay Chân Nhân đặc cách dò xét nếu không sẽ không thể khuy phá được thân phận Lý Sở Trụ kia, thậm chí hạng phổ thông cũng làm không được, nếu là Võ gia thì còn phải đến Võ Thánh, có thể nói sư phụ hắn vì chuẩn bị cho đồ đệ cũng đã làm rất nhiều suy xét.

Phải, thiếu niên này chính là Lê Thanh Vũ, người lúc này đang làm chuẩn bị cho chuyến hành trình nhập thế tu luyện của bản thân, việc đăng ký làm Mạo Hiểm gia này cũng chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch của hắn.

Khóe miệng vẫn mang theo nét thản nhiên, hắn bước về phía khu Khảo Thí.

....

Dương quang vừa lộ vẻ suy yếu, đã thấy thanh sam thiếu niên bước ra khỏi phân hội chính của Mạo Hiểm Gia Hiệp Hội, trước sau không có gì khác biệt ngoại trừ một cuốn sổ nhỏ đang được cầm trên tay, thứ mà hắn lúc này đang nhìn chằm chằm vào, trong lòng cảm thán:

“Tận 50.000 Mora cho một năm, chi phí này cũng không phải là nhỏ, về sau thậm chí sẽ còn theo cấp bậc của ta mà tăng lên. Bất quá nghĩ lại thì tiền này vẫn sẽ được tiêu đến thích đáng, điều này ta cũng biết, chỉ là có chút cảm giác hiểu được kiếm nhanh đốt nhanh là loại nghề nghiệp gì.”



Cuốn sổ này chính là Bằng Chứng Mạo Hiểm lừng danh, còn 50.000 Mora kia là phí duy trì sổ, nói theo cách khác là bảo lưu thân phận.

Thân phận của Mạo Hiểm Gia sở hữu rất nhiều chỗ tốt đáng nói, có thể sử dụng các chi nhánh phân hội làm điểm nghỉ ngơi, có thể sử dụng như một vé chứng minh thân phận, đương nhiên cũng phải tính hạng người nổi danh chút, sơ đẳng hiện tại như hắn hiện không được.

Cung cấp thông tin về các nhiệm vụ ủy thác, tạo thuận lợi cho rất nhiều mối liên hệ buôn bán cùng hỗ trợ tư vấn...

Ngoài ra, bên trong còn bao hàm phí trang phục cùng v·ũ k·hí, hàng năm phát một lần. Tất nhiên trang phục cũng chỉ là loại mặt hàng Đê phẩm phổ thông, là bộ lục y kỳ quái nhưng lại thực dụng kia của hiệp hội, cùng với Vô Phong Kiếm hoặc các loại v·ũ k·hí cùng phẩm giai khác tùy thuộc nhu cầu, riêng nếu là cung tên sẽ được đặc cách thêm 30 mũi Trúc Tiễn coi như tiêu hao phẩm.

Thế nên nếu tính toán kỹ lưỡng ra, 50.000 Mora tuy nhiều nhưng cũng không phải không thể chấp nhận. Thậm chí để được hưởng những lợi ích kia, rất nhiều người tuy không phải Mạo Hiểm gia vẫn đăng ký để lấy được thân phận này, nói đúng hơn là quyển sổ này, cuối cùng thậm chí còn trở thành một thông lệ riêng.

Lê Thanh Vũ còn nhớ đến một câu đùa nghe được từ mấy người chủ trì khảo thí, hình như cái gì mà Mạo Hiểm gia tổng thể chia làm bốn loại: “Quá thời hoạt động” “Đang hoạt động” “Chưa hoạt động” cùng “Sẽ không bao giờ hoạt động”...

Đương nhiên, với tính cách của hắn, khi làm khảo thí cũng không chỉ bận tâm chút điều đấy, cũng đã đi tìm hiểu về một số thứ như học phí của Mạo Hiểm Gia, phát hiện dù là lựa chọn nào thì số tiền hao phí cũng không nhỏ, nhưng đây cũng là lúc vấn đề tới...

Đa phần các Mạo Hiểm gia đều xuất thân bình dân, tuy không nói nghèo khó tới mức không có cái ăn cái mặc song cũng tuyệt đối không khá giả, mà gần như có thể khẳng định chính phủ các quốc gia cũng sẽ không hỗ trợ quá nhiều đối với những trường hợp này, vậy bọn họ phải làm sao?

Đáp án khá là đơn giản, chính là nợ.

Hiệp hội sẽ làm một bản hiệp định với vị Mạo Hiểm Gia tương lai này, bên trong khẳng định sẽ có không ít điều kiện, nhưng so với việc bọn họ không thu bất kỳ thế chấp thậm chí đối loại ngành nghề sinh tử này còn phải chuẩn bị sẵn phí bảo hiểm như này, đây kỳ thực chính là một loại đầu tư, cũng là một loại tế thủy trường lưu, một trong những lý do chính mà hiệp hội có thể trường tồn suốt năm tháng cùng cắm rễ tại từng quốc gia như này.

“Hình như còn xuất hiện thêm cái gọi là ‘điển khoản khích lệ’nữa kìa, về căn bản không khác so với học bổng.” Lê Thanh Vũ thầm nghĩ, lại cảm khái một hồi thế giới đại đồng tiểu dị.

Lại nhìn qua một lần tấm ảnh hình bản thân ở trang đầu tiên, Lê Thanh Vũ thở nhẹ gập sổ lại, giả bộ thu vào trong Thần chi Nhãn thực ra là cất vào trong giới chỉ.

Hắn hiện đã là một tên Sơ đẳng Mạo Hiểm gia, này cũng không có cách khác, giống như vị tiếp tân kia đã nói, chưa hoàn thành bất kỳ ủy thác nào thì chưa thể tấn thăng làm Trung đẳng Mạo Hiểm gia.

Tại trong khảo thí về căn bản có thể chia làm hai phần khảo thí kiến thức cùng thực lực.

Kiến thức không phải nói, đối với Lê Thanh Vũ đều không phải việc gì khó, nhưng hắn cũng không mong muốn sự chú ý không cần thiết, bèn cố tình trả lời sai mấy câu, cố gắng giữ tỷ lệ đáp đúng ở giữa mức khá cùng giỏi, lại bộc lộ ra một phần năng lực phản ứng cùng học hỏi nhanh, này sẽ đủ để bảo trụ phần coi trọng cùng đánh giá mà hắn cần.

Hơn nữa, cũng ở phần thi này, những đáp án cùng kiến thức mà Lê Thanh Vũ lựa chọn trả lời cùng trả lời đúng đều đã trải qua suy tính, để cho nó không phát sinh xung đột với bối cảnh hiện tại của hắn, hỗ trợ không ít trong việc ngụy tạo thân phận.

Về phần thực lực, Lê Thanh Vũ không che giấu tu vi của bản thân, Võ Giả cảnh nhất trọng cứ thế mà lộ ra. 14, 15 tuổi sở hữu tu vi Võ Giả nhất trọng, này cũng tạm được coi như tư chất không tồi, tính là tiểu thiên tài, nhưng cũng không quá hiếm có, tự nhiên nhận được mức trọng thị hợp lý, với lại cũng dễ giải thích cho một số biến cố trong tương lai mà hắn có thể gặp phải.

Mà lộ ra phần tu vi ngoài yếu tố đấy ra cũng không có vấn đề, dù sao thực lực của hắn đa phần đều không đến từ tu vi này, bài chủ càng là gần như không liên quan gì.

Lại hơi ngửa mặt lên, như có như không nhìn về phía thượng đình nội cảng Ly Nguyệt, hắn nghĩ thầm trong lòng:

“Trước mắt cứ cố gắng tăng cấp đẳng cấp Mạo Hiểm gia đã, có thế mới phù hợp với tiến độ bản thân đặt ra. Tinh Anh tạm chưa tính tới, nhưng trong vòng một hai tháng ngoảnh lại nhất định phải đạt đến trung đẳng, trước khi hết năm sau nên đạt đến cao đẳng, sau đó mới tính tiếp...”

“Việc chế định thân phận cũng không nên chậm trễ, dù sao ngoại hình chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất vẫn là bối cảnh cố sự, cần hài hòa lại bổ túc, càng không thể chỉ từ một phía,...”

“À mà trước đó cũng đừng quên một chuyện sư phụ trước khi đi giao phó, để mấy hôm sau làm vậy, dù sao sư phụ lão nhân gia cũng từng nói chỉ cần trước Điển Lễ Thỉnh Tiên là được, mà cho đến đó còn tầm hai tuần...”