Quyển 2 Chương 5: Biến chuyển
Quay trở về nhà, vẫn như mọi ngày, vẫn là Lê Thanh Vũ tắm rửa xong xuống bếp làm đồ ăn, lúc mang lên thì đã thấy Yanfei ngồi chờ cạnh bàn.
Chỉ là hôm nay trông sắc thái của nàng tươi tỉnh hơn rất nhiều.
Một tay thả Telos ra từ trong ống tay áo, một tay xếp đĩa thức ăn, hắn thấy vậy liền hỏi:
“Hôm nay có chuyện tốt lành gì sao? Trông tỷ tỷ vui đến vậy?”
Yanfei không đáp mà vẫn chỉ duy trì nụ cười bí hiểm, bất quá Lê Thanh Vũ lại làm như không để ý, mặt trơ không lộ biểu cảm ngồi xuống bắt đầu ăn.
“... Này, không phải lúc này sẽ là lúc mà ngươi tiếp tục truy vấn sao? Sao lại im lặng như vậy?”
“Vì ta biết là tỷ tỷ ngươi kiểu gì cũng sẽ không nhịn được mà kể ra, vậy nên việc gì cần phải truy vấn?”
“....” Yanfei nghe xong trên mặt lại không có chút nào bực bội, ngược lại còn có chút hào hứng.
Trải qua 1 năm sống chung, mỗi ngày đều ngồi chung bàn ăn với các loại không khí như này, nàng sớm đã nắm vững đại khái tâm lý của đối phương, cũng đã vô cùng quen thuộc giọng điệu này.
Thái độ như này kỳ thực lại thể hiện hắn đang nảy sinh hứng thú, tâm trạng cũng đang không tệ.
Vậy nên, như thường lệ, nàng cũng không tiếp tục úp mở, liền nói:
“Có một đối tượng lớn đang muốn thuê ta làm luật sư tư vấn riêng, hợp đồng có thể sẽ kéo dài nhiều năm!”
“Lớn? Bao lớn?”
“Chừng này.” Yanfei mở tay để lộ ra tô cơm của nàng, thứ có thể tích cũng không nhỏ.
“...Tổng Vụ?” Lê Thanh Vũ ngẩng mặt lên, hơi nhíu mày hỏi.
“...Đúng, sao ngươi biết?”
“Trên phương diện cùng lĩnh vực chuyên môn pháp luật?”
“...Vẫn như cũ, đúng, nhưng làm sao ngươi biết?”
“Có phải là thuê ngươi hỗ trợ bọn họ trong việc xử lý các vấn đề tư pháp, nhỏ như tìm ra các lỗ hổng của luật, lớn đến phân tích tính mâu thuẫn, tính khả thi cùng ý nghĩa của điều luật dựa trên đối tượng được luật áp dụng đúng không?”
“...Ặc.” Yanfei nghe xong những lời này nét hào hứng trên mặt liền dần biến mất, tiu nghỉu xuống:
“Ta tưởng có thể cho ngươi chút bất ngờ, nào ngờ ngươi sớm biết hết rồi? Biết vậy nãy không khoe...”
Nhưng sau một hồi tính toán trong đầu, nàng lại ngẩng mặt lên, nghi ngờ hỏi:
“Bất quá ngươi làm thế nào mà biết được? Ta hôm nay cũng vừa mới thảo luận xong các điều khoản cơ bản trong hợp đồng, dù là có theo dõi ta đi chăng nữa ngươi cũng không biết được chứ?”
Lê Thanh Vũ nghe vậy chỉ nhún vai, đáp:
“Đoán?”
“Điều này có thể đoán sao?”
“Đương nhiên là có. Dựa trên các phản ứng, các đối tượng cùng các điểm mạnh yếu, cộng thêm chút kiến thức cùng thông tin về thế cuộc bây giờ, sẽ luôn tồn tại những khả năng tất nhiên, có thể sớm có thể muộn hoặc có thể không xảy ra, nhưng khả năng là tồn tại. Kết hợp với các thông tin dựa theo phản ứng chồng mà ta đã thu hẹp phạm vi, những khả năng có tỷ lệ cao nhất sẽ được cân nhắc, lúc đấy chỉ cần chọn bừa mà thôi.”
“Nói căn bản, cũng là do ta cùng tỷ tỷ ngươi đã quá quen thuộc. Mà khi đã đủ quen thuộc, dù đối phương có thông minh đến đâu, chỉ cần vô tâm che giấu liền nhìn ra được rất nhiều điểm mấu chốt, ví dụ như việc ta có thể biết là tỷ tỷ ngươi đang biết là ta đang biết là ngươi đang biết từ đấy đưa ra các hành vi phù hợp, đó còn gọi là ăn ý.” Hắn chốt lại.
“...Nghe qua thì có vẻ cao siêu đấy, bất quá càng hiểu sâu ta càng cảm thấy ngươi đang tán nhảm.”
“Thì chả phải sao?”
“....” Yanfei lúc này liền gục mặt xuống ăn, một lời cũng không thèm nói tiếp.
Lê Thanh Vũ làm giống như những gì mà hắn vừa nói, ăn ý mà bảo trì im lặng chỉ tiếp tục ăn.
Bất quá, trong đầu hắn đang lại trải qua mấy đợt suy nghĩ.
Hắn đã mơ hồ đoán ra, việc này cũng với cái bài diễn thuyết của hắn trước mặt Thiên Quyền Ningguang cách đây mười tháng kia có liên hệ, mà kỳ thực đấy vốn là một trong các mục tiêu căn bản, nay dường như đã đạt thành.
Dựa vào kiến thức của bản thân cả từ trong cốt truyện gốc cùng hiện thực, đối với tình huống của Tổng Vụ hiện tại Lê Thanh Vũ cũng có góc nhìn của bản thân.
Trước, cần phải hiểu được bối cảnh của Ly Nguyệt.
Tiên gia dựng quốc cùng có trách nhiệm thủ hộ nhưng lại ít quan tâm dân sinh, Thất Tinh thống trị toàn bộ hạ tầng chỉ dưới quyền vị đứng đầu Tiên gia là Nham Vương Đế Quân, giữa có các siêu phàm giả là Huyền gia cùng Võ gia, cuối cùng mới là người dân phổ thông.
Tạm thời gạt đi các thế lực lớn tại riêng lĩnh vực của bản thân, hệ thống đấy về sau sẽ tính, hiện chỉ nhìn căn bản:
Tiên gia tại thượng, trấn áp tất cả Huyền gia, Tổng Vụ cùng Võ gia bên dưới.
Võ gia tức giang hồ, giang hồ có việc, đó là của giang hồ, trừ khi có liên quan đến đa quốc gia hoặc thảm án xúc phạm luật pháp nếu không thì Tổng Vụ đều sẽ hạn chế liên quan. Tương tự với Huyền gia nếu như giang hồ không động đến tà ma quỷ quái.
Tổng Vụ có việc, có thể nhờ cả hai giúp đỡ, nhưng thường rất ít mà hai gia cũng sẽ không quan tâm, bất quá nếu có việc thì thường đều sẽ phải là vô cùng nghiêm trọng, nhưng vẫn còn có át chủ bài chính là Tiên gia.
Huyền gia có việc, thường tự mình xử lý, mặt thế tục sẽ giao cho Tổng Vụ, chân chạy ngoài giao cho Võ gia, khó quá xin nhờ Tiên gia.
Tiên gia có việc, tự mình xử lý, đưa cho hội kia cũng là vô giải ngoại trừ mấy việc lặt vặt.
Phàm nhân có việc, Tổng Vụ xử lý, hoặc cùng có thể đi nhờ Võ gia hoặc hiếm lắm là Huyền gia.
Nhìn vào sơ đồ trên, có thể thấy được rất rõ ràng mối quan hệ giữa các bên sẽ thay đổi như nào nếu Tiên gia dần dần rút lui.
Thiếu đi Tiên gia trấn áp, các thế lực liền sẽ lục đục lẫn nhau. Tổng Vụ có thể hạn chế được Võ gia, nhưng lại thiếu khuyết năng lực khống chế đối Huyền gia, hay nói đúng hơn là đối các thế lực nằm ngoài tầm của Tổng Vụ, bởi vì cũng có một số thế lực Huyền gia vốn đã nằm trong Tổng Vụ từ lâu.
Huyền gia là lực lượng không thể thiếu để đối phó rất nhiều các sự kiện, nhỏ từ linh dị lớn đến kỹ thuật hàm lượng, nhưng Tổng Vụ cũng không được phép phụ thuộc vào Huyền gia, điều này sẽ dẫn đến việc sẽ kéo dần các thế lực Huyền gia từ trạng thái ẩn thế cùng bán ẩn thế sang tất cả đều là bán ẩn thế, này cũng là lo lắng của Tổng Vụ.
Việc Huyền gia đi ra ngoài liền sẽ tương đương với việc sinh ra rất nhiều nhiễu loạn đối với giang hồ, cũng là Võ gia, lần nào cũng vậy. Chưa nói tới việc tranh đoạt các tuyến trường sinh này, rất nhiều Võ gia nếu đoạt được thuật pháp hay liên kết với Huyền gia kiểu gì cũng sẽ làm ra động tĩnh, này cũng là điều Tổng Vụ không hề mong muốn, lại không thể cản chỉ có thể thích nghi.
Này sẽ càng làm quan hệ giữa các bên trở nên bối rối, Huyền gia sẽ đóng vai trò không khác gì một con dao đánh vỡ rất nhiều cân bằng dù bản thân bọn họ không mong muốn.
Bất quá nếu như Tổng Vụ có thể xử lý tốt, thì con dao này cũng sẽ thành hai lưỡi, một lưỡi có thể dùng để đối ứng với rất nhiều biến động trên chiến trường quốc tế, nhất là khi hoạt động của Fatui hay các thế lực khác như Đạo Bảo Đoàn, Mạo Hiểm Gia Hiệp Hội thậm chí Thâm Uyên Giáo Đoàn đều đang ngày càng mạnh tại quốc nội.
Chỉ là điều này đương nhiên sẽ yêu cầu phải sửa đổi lại rất nhiều điều luật cùng khế ước, thứ là căn cơ của Tổng Vụ, để có thể phản ứng lại thuật pháp muôn hình vạn trạng, đây chính là nơi Yanfei có đất diễn.
Năng lực về luật không nói, thân phận đệ tử Tiên gia mang lại cho nàng tầm nhìn rất khác biệt với các nhân sĩ trong Tổng Vụ, điều đang cực kỳ cần thiết ở hiện tại. Hơn nữa, ngoại trừ những điều trên, nàng còn có thể đóng vai trò như một cầu nối giữa Tổng Vụ cùng Tiên gia, đây chính là những lý do cho nguồn gốc của hợp đồng này.
Không chỉ Yanfei, hẳn Tổng Vụ cũng sẽ phải mở rộng đối tượng chiêu mộ của mình không còn chỉ tại trong Võ gia, sẽ còn có Huyền gia, Tiên gia đệ tử khác, thậm chí là cả những đối tượng không thuộc Nhân giới, ví dụ như Linh giới các loại...
Hơi chớp chớp mắt, Lê Thanh Vũ nhìn ra được nàng đang rất hào hứng với hợp đồng, cũng không có ý định ngăn cản.
Hắn biết được rằng, một năm qua trải qua không ít sự kiện, không biết có phải liên quan đến hắn hay không, cái này là do sư phụ hắn là Bình lão lão nói, thì khả năng luyện hóa Tiên huyết trong người của Yanfei đã tăng lên rất nhiều, nàng cũng đã có thể tự nhiên học cùng đọc được nhiều điển tịch Tiên gia hơn.
Điều này chứng tỏ nàng đã nhận thức được nhiều hơn về bản thân nàng là ai, cũng đã có các quyết định căn bản. Hắn thực sự mừng thay nàng, có một loại cảm giác lão phụ thân nhìn nữ nhi trưởng thành...
Phải, nghe rất quái dị, nhưng là hắn có.
Đến khi gần ăn xong, bỗng dường như Yanfei nhớ ra điều gì, nàng liền nói:
“À, hôm nay trên đường về ta có gặp được tiểu tử kia, hắn hẹn ngươi giờ Ngọ ngày mai gặp tại bể cá lớn chỗ Quật Hổ Nham, nói là có điều muốn nói.”
Lê Thanh Vũ nghe tin này hơi chớp động hai mắt, sau đó liền gật đầu, dường như có điều suy nghĩ.
.... Trưa hôm sau tại Quật Hổ Nham...
Có thể thấy được thân ảnh của Lê Thanh Vũ cùng Xingqiu xuất hiện trên đầu đại lộ, xen giữa hàng người dày đặc xung quanh.
Hắn lúc này trên tay đang cầm một chiếc bánh bao ăn dở, vừa đi vừa bồi tiếp đối phương tán gẫu, đều là các chủ đề bình thường, dường như không có gì khác biệt so với mọi ngày.
Nhưng Xingqiu hôm nay lại có chút mặt ủ mày chau, dẫn đến trên người tự dưng có một loại khí chất thư sinh sầu uất, điều này vốn trái với tính cách lạc quan vui vẻ thường ngày của đối phương, bất quá Lê Thanh Vũ lại không hề đả động gì tới điều này, không biết có phải do không phát hiện hay là không quan tâm, mà đều chỉ chú mục vào chiếc bánh bao đang ăn dở.
Thậm chí mấy lần còn lấy ra bánh bao từ trong ống tay áo đưa cho đối phương, nét mặt tươi cười nói là mời ăn.
Tiện thể nói luôn, một năm trôi qua, Xingqiu cũng không cao lên được bao nhiêu.
Đối với thái độ này, Xingqiu có chút dở khóc dở cười lại thêm mấy phần bất đắc dĩ, chỉ là vốn định từ chối nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được hương thơm phả đến mà nhận lấy hai chiếc ăn lấy.
Chỉ là không biết tại sao khi hắn ăn xong, tinh thần lại có cảm giác tốt lên vài phần, khí chất trên người cũng lại có mấy tia tươi sáng.
Nói điều kỳ lạ này với đối phương, hắn chỉ nhận được từ vị đại ca này câu trả lời là “Có thực mới vực được đạo.” cộng với “Bánh bao nhân trứng ai ăn chả vui.”. Mặc dù biết là đối phương rõ ràng đang tán nhảm nhưng lại không tự chủ được cảm thấy có lý, tâm trạng mâu thuẫn nhưng vui vẻ này đang dần dần thay thế cho các tâm sự, xua chúng đi như cách ánh mặt trời đẩy lùi mây đen.
Đi đến cuối buổi đã ba canh giờ trôi qua, thái dương cũng đang bắt đầu khuất dần đằng sau Thiên Hoành Sơn, hai người đã đi ra khỏi khu vực nội cảng thông qua mộc kiều bước ra ngoại cảng, đang dừng lại ở một khu đất trống ngắm cảnh.
“Cảnh đẹp thật, đại ca nhỉ? Trước giờ ta không để ý, nay mới biết bản thân vốn ở trong phúc lại không biết hưởng.”
Hai tay đặt lên người tựa vào một tảng đá to, Xingqiu đưa mắt ngắm nhìn từng đợt sóng vỗ của Vân Lai Hải, dưới ánh hoàng hôn đều được nhuộm đỏ trở thành hồng ba, nhãn thần vì lý do nào đó đang đượm lên mấy tia hoài niệm.
Lê Thanh Vũ hai tay chắp sau lưng, nghe được mấy lời đó cũng chưa nói gì, bánh bao hắn làm vốn đều đã ăn xong hết, khẽ khàng tiến tới bên cạnh đối phương cùng dõi mắt theo, sau một hồi mới thở nhẹ:
“Sơn điên phong tận phong vô hồi,
Trường giang tiểu mạn bất đồng luân.
Thủy sinh ba hà tại hồng sắc,
Tiền hậu nhất nhân hành thu xuân.”
“Thủy sinh ba hà tại hồng sắc.” Xingqiu vô ý thức đọc theo, ánh mắt hơi có chút hốt hoảng.
“Tiền hậu nhất nhân hành thu xuân!” Sự hốt hoảng biến thành tiêu cự, hắn không kìm lòng được thở ra một hơi từ tận đáy lòng.
Quay đầu lại, nhìn về phía vị kia Thanh Vũ đại ca, hắn mấp máy môi:
“Cảm tạ đại ca.”
“Còn giờ, thứ lỗi rồi!”
Lời nói chưa dứt, kiếm khí đã hiện!