Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Genshin Impact: Nhân Gian Lãng Khách

Quyển 1 Chương 127: Chút chuyện khi đi mua cá




Quyển 1 Chương 127: Chút chuyện khi đi mua cá

“Lưu Văn Hạt Điệp Ngư đây, chỉ có 300 Mora một cân, quan khách qua lại sẽ không thể tìm được nơi nào rẻ hơn chỗ này đâu!” Một nam tử trung niên trước quầy đặt từng hàng thịt cá, đang cất giọng to tới mức tưởng như sẽ khản cả cổ.

“Điềm Điềm Huê Ngư tươi sống vừa câu được đây, 250 Mora một cân! Quan khách mời vào!” Một nữ tử trung niên khác, tay lăm lăm cây dao trong tay, ngồi ở quầy hàng đối diện, gào thét lên cũng không thua kém gì nam tử này.

Bên tai vang lên mấy thanh âm chào hàng của những người bán cá, Lê Thanh Vũ vẻ mặt điềm tĩnh như không bình tĩnh mà bước đi qua khu chợ đông đúc ở dưới nam cảng.

Đây không phải lần đầu tiên hắn tới đây rồi, trong suốt gần bốn tháng nay với tư cách là Linh Trù Sư thì rất nhiều lần đều là do đích thân hắn đi mua nguyên liệu, trải qua thời gian quan sát cũng tích lũy được chút tâm đắc.

Tỷ như quầy hàng của nữ tử kia cũng không phải hàng tươi ngon thực sự vừa được câu lên, mà là để hàng tồn trữ, lại trải qua chút tinh chế ươm muối cùng lựa chọn cách sắp xếp hợp lý trộn với hàng tươi thực sự, cuối cùng vẫn như cũ thu hút được người mua.

Hay tỷ như nam tử quầy nọ, cá của hắn…

Bất quá này cũng đều chỉ là khả năng quan sát cơ bản, một trong những điều quan trọng nhất khi đi chợ chính là quản chế được tâm lý mua hàng của bản thân cùng học được cách né tránh những lời dụ dỗ mà không gây mích lòng, đặc biệt là khi hắn hiện đang là tiểu hài tử, đối tượng dễ bị nhằm vào nhất.

Haizz, đây là lý do mà Lê Thanh Vũ nhiều lúc ước thân thể hiện tại chính là thân thể của hắn trong Mộng cảnh, hoặc là của kiếp trước cũng được, liền sẽ tránh được rất nhiều phiền phức.

Thử tưởng tượng một nam tử mặc quân phục, khí chất thượng vị giả long hành hổ bộ đi vào phiên chợ, mấy ai dám có dũng khí đi mời chào hắn? Còn hiện tại, dù là hắn có bày ra cái uy thế Trung Úy khi đấy đi chăng nữa, với khuôn mặt non nớt này lại có người nào sợ? Thậm chí còn cảm thấy tiểu hài tử phồng mang trợn má lên như vậy là dễ thương.

Hắn cũng không thể nghiêm túc nếu không chỉ bằng uy thế thôi cũng sẽ rất dễ gây tổn thương đến người khác, điều này là không đúng với lại hắn cũng không muốn lên uống trà cùng Thiên Nham quân.

Suy nghĩ như vậy thoáng qua, rất nhanh hắn liền đã đến được nơi mình cần, một quầy hàng nằm ở phía góc của cả khu chợ ở hạ tầng một.

Khu chợ này cũng giống như trong game, chỉ khác ở độ cao của thượng cảng so với hạ cảng, dẫn đến có thể tổng chia làm năm tầng, mỗi tầng kéo dài gần tới một lý, hoàn toàn có thể coi như một đầu phố!

Tiến đến quầy hàng, Lê Thanh Vũ cất tiếng chào với lão bản, là một nam tử trung niên có phần gầy gò, người đang quay lưng dặn dò nhân viên nào đó, nghe tiếng chào liền nở nụ cười niềm nở với hắn.

Tâm đắc thứ hai, luôn luôn phải có nguồn cung ứng dài lâu cùng đáng tin cậy! Cái sau quan trọng hơn chút.

Quầy hàng của lão bản, người mà Lê Thanh Vũ thường hay gọi là Ngư lão bản này, luôn luôn có không chỉ những đầu cá được câu đến trong ngày hay nhiều nhất là quá mười lăm canh giờ, còn có rất nhiều chủng loại, so với nhiều quầy hàng bên trên hơn không chỉ một cấp, hơn nữa lại ít người chú tâm đến nên việc mua cũng dễ hơn rất nhiều.



Lê Thanh Vũ thực ra cũng không phải tự mình tìm ra quầy hàng này mà là thông qua một chỗ quen biết dẫn tiến, chính là Beidou.

Chuyện là cách đây gần ba tháng, hắn đã bắt gặp nàng lúc đang có chút khổ tâm đi tìm loại cá thích hợp trong chợ, sau một hồi chào hỏi cùng tìm hiểu nguyên do nàng liền mang hắn đến chỗ này, cũng tự mình giới thiệu vị Ngư lão bản này và ngược lại.

Beidou sau đó dường như có việc liền rời đi, bất quá thi thoảng hắn cũng có bắt gặp bóng dáng nàng trên đường phố gần cảng, cũng coi như là xây dựng mối quan hệ quen biết.

Biết được hắn là người không thiếu tiền với có kiến thức cùng nhu cầu tương đối cao, vị Ngư lão bản này đã tiếp đãi hắn rất niềm nở, cũng được xếp vào loại khách hàng thân quen, cứ thế duy trì đến tận bây giờ.

“Ngư lão bản, hôm nay có Thượng phẩm Đấu Cức Ngư không, nếu có bán cho ta mười cân, là Cực phẩm thì càng tốt!” Lê Thanh Vũ cũng không nhiều lời, trực tiếp nói yêu cầu, đây là phong cách của quầy hàng này.

“A, có có, khách quan ngài hôm nay may mắn, chỗ ta vừa nhập hàng xong, đừng nói Cực phẩm, thậm chí Tuyệt phẩm còn có mấy cân, đang không có ai mua ta còn vì nó rầu rĩ đây.” Ngư lão bản cười đáp.

“Tuyệt phẩm? Đúng ngày như vậy sao? Thế là có mấy cân?” Hắn hỏi lại.

“Tổng có năm cân, 21.000 Mora.”

“Ừm,…cũng không tệ, bất quá số lượng dường như hơi ít, không đáp ứng được nhu cầu của ta là mười cân, thôi vẫn là-“

“Khách quan không cần phải giở trò này, 5 cân Tuyệt phẩm, 5 cân Cực phẩm, 21.000 cùng 10.500 tổng là 31.500, chỗ quen biết trừ cho ngài xuống còn 29.999 Mora.” Ngữ lão bản thản nhiên nói tiếp.

Tiểu tử trước mặt đã đến chỗ hắn mua nhiều lần, tự nhiên ban đầu dù cho có vị kia dẫn tiến hắn cũng không nhịn được mà định thử chiếm chút lợi lộc nho nhỏ, nào ngờ bị tiểu tử kia nhìn thấu còn lẫn nhau xoay lòng vòng tí thì lưỡng bại câu thương, về sau cũng là hắn phải lùi nửa bước bán với giá công đạo.

Bất quá Ngư lão bản cũng không thấy có vấn đề gì, bởi hắn biết một khi đã lui xuống giá này thì tiểu tử kia nhất định sẽ mua dù đắt như nào, này cũng coi như một nguồn tiêu thụ ổn định, coi như đặt tầm mắt lên mối quan hệ lâu dài trong tương lai.

Còn một lý do nữa chính là, tiểu tử này định giá hàng công đạo gần như luôn luôn chuẩn xác, mấy lần còn chủ động nhắc hắn tăng giá đối với mấy lô cá b·ị đ·ánh giá sai phẩm chất mà hắn không để ý, chút tiện nghi cũng không chiếm, khác với một số tên đầu óc bã đậu khác đã không hiểu hàng lại còn chê giá cao.

Đối với loại khách hàng không những sở hữu tiền còn có nhãn lực cùng kiến thức, làm việc mua bán hai bên không ai thua thiệt còn có thể dài lâu như vậy, Ngư lão bản hắn tự nhiên vô cùng hoan nghênh, dù sao tiêu thụ loại này mặc dù chỉ là mặt ngoài song vẫn sẽ chiếm một phần không nhỏ trong tổng thu nhập, lại còn là một khoản doanh thu hợp pháp, tầm quan trọng không cần phải nói cũng biết.



Quả nhiên, Lê Thanh Vũ nghe xong giá này liền gật đầu:

“Thành giao!”

Ngư lão bản cười cười, lại quay đầu quát gọi nhân viên tiến vào trong kho hàng để mang cá ra, bản thân ở lại bồi chuyện khách.

“Khách quan mua như này hẳn là định làm bữa Tất Niên sao?”

“Đúng, năm mới sắp đến, luôn luôn cần chút cảm giác nghi thức.”

“Hừm, nếu ngài không ngại có thể nói món nhà định chế biến ra, ta tuy đối trù nghệ không phải quá tinh thông nhưng có thể nói là tường tận rất nhiều thứ về cá. Tỷ như loại cá Đấu Cức Ngư này, phẩm giai được đánh giá theo thân cá, vốn là có thể biết được ngay khi đánh lưới, lúc làm thịt cần chú ý đến đến điều này để không đánh mất độ săn này…”

Lê Thanh Vũ cũng vô cùng vui vẻ trò chuyện cùng nam tử trung niên này, dù sao thì ngoại trừ việc đối phương là một đối tượng cận phi pháp ra cần chú ý thì những gì người này bàn đến cũng vô cùng thú vị.

Phải, hắn biết rõ rành rành, người đối diện không phải đơn vị chính thống gì. Không nói đến những điểm bất hợp lý nếu để ý kỹ về phong cách cùng vị trí của quầy hàng này ra, thì riêng việc nó được Beidou, một dân giang hồ hạng sang tiếp dẫn cùng giới thiệu trước đã nói nên độ không tầm thường rồi.

Với lại, làm quái gì có loại lão bản bán cá phổ thông nào mà lại có tu vi Trung Thừa cảnh đỉnh phong đâu?

Thế nên Lê Thanh Vũ có thể đoán ra quầy tiệm này hẳn cũng là một loại nằm giữa hắc cùng bạch đạo, còn thường được gọi là vô gian đạo. Đây cũng là lý do có thể nói là Beidou không hãm hại hắn, bởi vì vô gian đạo có thể liên hệ với hắc đạo, lại vẫn có thể duy trì buôn bán với bạch đạo, không có vấn đề gì cả nếu lưu tâm nhãn.

Mà chỗ này lại vẫn là một nguồn cung ứng chất lượng đảm bảo, lại đa dạng mặt hàng, thế nên trước khi đối phương bị Thiên Nham quân mời lên uống trà thì cứ tiếp tục mua ở đây vẫn là lựa chọn tối ưu.

“Chỉ là các ngươi sở hữu cơ chế bảo mật cũng quá kém, ta nhiều lần tới mua thấy hội khác đang mua cũng đã đoán ra mấy loại ám hiệu cùng thứ tự trật tự của bọn chúng rồi, việc bị Thiên Nham quân túm gáy hẳn cũng chỉ là sớm hay muộn. Không, nói đúng ra thì có khả năng đã có trao đổi cùng ngầm chấp thuận rồi, năng lực của Thiên Nham quân không kém đến vậy…”

“Bất quá minh tranh ám đấu gì thì cũng mặc đi, lại không liên quan đến ta, cứ tiếp tục là một khá- Này, đùa ta hả?”

Nội tâm Lê Thanh Vũ đang nói thầm bỗng hơi rung lên, khi mà vị phục vụ viên kia đem cá ra.

Không phải giật mình vì cá, mặc dù nó trông ngon thật, mà là bởi vì vị nữ phục vụ viên đó.

Tử tinh tóc, hai bím buộc trên đầu, nhãn thần phổ thông chăm chỉ lại tư tàng chút gì sắc bén…



Bất động thanh sắc nhận cá cùng trả tiền, hắn cười chào Ngư lão bản, chỉ là trong lòng lại có chút xúc động khi nghĩ tới tình trạng kế tiếp của đối phương…

Bất quá này cũng có thể là một chuyện có thể đem ra khoe khoang về sau, dù sao người có thể ra lệnh trực tiếp cho một trong Thất Tinh cũng không có nhiều…

Phải, nữ phục vụ viên đấy, Lê Thanh Vũ nhận ra thân phận của nàng, là Keqing.

Lần này khác với nhiều lần trước, nhận ra hình thể đối phương na ná cộng thêm cảm nhận được tu vi Trung Thừa cảnh, mặc cho đối phương có dịch dung qua hắn cũng vẫn nhận ra vị Ngọc Hành Tinh tương lai này.

“Chậc, Keqing nàng hẳn giờ cũng đã là Ngọc Hành Tinh dự bị, dù sao tuổi tác nàng hiện tại hẳn cũng không nhỏ, ước chừng tầm 16, mà nàng nếu ta nhớ không nhầm là Thất Tinh trẻ nhất, vậy nên khoảng cách trở thành chắc cũng đã không xa, trừ hao đi thời gian huấn luyện có thể ra được kết luận này.”

“Hơn nữa, vị này còn có thói quen hay đi trà trộn làm nhân viên kiểu như này, xem ra đúng người nhận không sai. Ài, Ngư lão bản, ngươi xem dạo này khí số cũng không tệ, cớ sao lại đột nhiên dây phải loại này? Đáng thương thay…”

“Nhưng thực ra mà nói, còn có một khả năng không nhỏ là vị này vốn đã biết rồi nhưng lại đang giả ngu, có thể phối hợp tạo nên một cái bẫy liên hoàn, mục tiêu tự nhiên sẽ trở nên đa dạng khi các bên liên quan tính kế lẫn nhau…”

“Bất quá này không liên quan đến ta, mua hàng xong rồi phắn là được, chỉ cần không lộ bất thường là sẽ không vấn đề.”

Trong lòng bất động thanh sắc bảo Ngư lão bản tự mình cầu phúc, Lê Thanh Vũ xoay người bước đi, tâm trạng nhìn từ mặt ngoài không khác gì lúc hắn đến, ngay cả nhịp tim cũng không xuất hiện chênh lệch.

Nữ phục vụ viên tóc tím sau khi đưa cá liền quay đi làm việc của mình, nhưng thân ảnh của nam hài kia vẫn xuất hiện mấy lần đằng sau khóe mắt. Chỉ là sau một hồi quan sát thấy đối phương không có điểm gì bất thường, nàng cũng đành thôi.

Mặc dù một nam hài đi mua ở chỗ này thực sự có chút bất thường, song so với con cá lớn mà sư phụ giao khảo nghiệm cho nàng là bắt được, mấy việc lặt vặt này có thể cho qua, nàng cũng sẽ không mạo hiểm để cái bẫy vất vả thật lâu thành lập được có thêm nhiều biến số, đây cũng là thái độ của nàng đối với nhiều khách hàng khác.

Lại nói về Lê Thanh Vũ, hắn vẫn duy trì tư thái thản nhiên này đến tận khi lên trên thượng cảng, đây cũng không phải hắn diễn, mà đúng thật là hắn hiện không hề lo lắng, cũng không có lý do để có cảm xúc này.

Lại tiếp tục mua thêm chút nguyên liệu đèn lồng theo như căn dặn của Yanfei để buổi chiều cả hai cùng ngồi tự mình làm đèn lồng, hắn bỗng bắt gặp một bóng hình quen thuộc, liền tiến đến bắt chuyện.

“Xingqiu! Mấy ngày hôm nay thế nào?”

*) Lưu Văn Hạt Điệp Ngư: Cá Bướm Vân Đất

*) Điềm Điềm Huê Ngư: Cá Khổng Tước Ngọt