Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Genshin Impact: Nhân Gian Lãng Khách

Quyển 1 Chương 122: Bí mật cùng phá giải




Quyển 1 Chương 122: Bí mật cùng phá giải

“Còn kẻ này thì sao đại ca, có xử lý hắn luôn không?” Xingqiu sau khi phát tiết xong, chỉ chỉ vào kiếm giả Đạo Bảo Đoàn, hỏi:

“Hắn dù sao cũng đã khai hết rồi, lại còn dính líu với nhiều tội ác như vậy, tình huống hiện tại cũng không giao cho Thiên Nham quân được, chi bằng g·iết đi, coi như cho điểm bố thí làm hỏa táng.”

Lê Thanh Vũ còn chưa trả lời, một bên Hu Tao đã đáp:

“Hắn đã sớm c·hết rồi. Ý thức bị tan rã bên trong Tâm Linh chi Hải của bản thân, về căn bản không khác gì t·ử v·ong, so với người thực vật còn tệ hơn nhiều.”

Xingqiu giật mình, khó hiểu hỏi lại:

“Ý thức tan rã trong Tâm Linh chi Hải, nghĩa là gì?”

Hu Tao nghe thế liền phổ cập kiến thức cho đối phương, tầm mấy phút sau Xingqiu liền gật gật đầu, người sở hữu thiên tuệ bẩm sinh như hắn có thể lý giải rất nhanh, bất quá sau đó như nhận ra điều gì hắn lại truy vấn:

“Thế nhưng ngươi không phải vừa nói điều này chỉ xảy ra trong các tình huống vô cùng đặc biệt thôi sao? Nãy giờ Thanh Vũ đại ca cũng chỉ áp sát hắn rồi dùng uy thế Ý cảnh chấn nh·iếp thôi mà, ý thức hắn bị tan rã từ bao giờ?”

Hu Tao hơi thở nhẹ, nói:

“Thanh Vũ đại ca bước ra bảy bước, đến bước thứ bảy nhân vẫn thức vong!”

Nghe được hàm ý rõ ràng, trên mặt Xingqiu lộ ra nét khó mà tin nổi, vội quay sang nhìn Lê Thanh Vũ, dù đã vốn đã biết đối phương xuất thân huyền bí nhưng cũng không ngờ lại sở hữu được năng lực nhường này, quả là có mấy phần chân nhân bất lộ tướng.

Chỉ là ngay sau đó, trong mắt hắn liền toát lên sắc thái khác thường, chính là sùng kính. Lê Thanh Vũ nhìn thấy mấy tia cảm xúc này liền biết hắn đang nghĩ gì, lắc đầu:

“Không, không phải cái mà ngươi hay đọc trong tiểu thuyết gì mà Thất Bộ Đoạt Mệnh đâu. Chiêu đấy nhìn thì quỷ dị nhưng thực ra cũng không hẳn, bất quá là lợi dụng ám kình ngưng tụ theo từng bước xung kích hợp lại để ảnh hưởng đến thất khiếu tâm mạch của kẻ địch mà thôi, lý thuyết không cao thực hành nhưng lại khó khăn. Cùng của ta có khác biệt về bản chất.”

Không định nói thêm về vấn đề này, hắn lại nói tiếp:

“Mà ngươi thật sự khảng định hắn đã khai hết rồi sao?”

Xingqiu nghe vậy liền tự ngẫm lại. Thanh Vũ đại ca nếu đã nói như vậy liền chắc chắn tồn tại điều gì mà hắn đã bỏ sót, hắn tin là vậy.

Đưa mắt nhìn khắp căn phòng xung quanh, hắn thấy được vết tích sinh hoạt của các Đạo Bảo Đoàn, một chút Dạ Minh Châu phát sáng để trong góc, các bình chứa hóa chất, khu vực chồng xác người, sàn nhà bằng đá nhìn vụn vỡ nhưng dù là Võ Giả cảnh cũng không thể gây ra được quá nhiều ảnh hưởng,…

Mấy tia linh quang bỗng lóe lên trong đầu!

“Ta biết là gì rồi.” Xingqiu chợt kinh hô nhẹ.

“Gì vậy?” Hu Tao ở một bên tò mò hỏi, Chongyun cũng ghé mắt theo.

“Là phân cùng nước tiểu!”

“???”

Trái ngược với vẻ ba chấm lộ rõ trên mặt của hai người kia, Lê Thanh Vũ nghe vậy chỉ gật đầu cười, ôn tồn nói:

“Không sai, là chất bài tiết. Mấy người này bất quá Võ Đồ cảnh cùng Võ Giả cảnh, không thể tích cốc bắt buộc phải ăn vào lương thực, tự nhiền liền cũng sẽ phải bài tiết. Thế nhưng như những gì chúng ta đã thấy từ đầu đến giờ, dấu vết của việc bài tiết này vẫn chưa được phát hiện.”

“Có thể bọn chúng giỏi nín nhịn thì sao?” Chongyun chợt hỏi, ngữ khí thơ ngây.

“Không đâu Chongyun à, để ta nói cho ngươi biết. Phàm đã là cao thủ trong thiên hạ, công phu dù cao đến đâu, cũng không giỏi nhịn ỉa!”

Lời này vừa nói ra, sau lưng Lê Thanh Vũ chợt hiện quang mang, dị tượng cộng hưởng, liên hoa khai đài, phảng phất như thiên địa chân ngôn xuất thế.

Đương nhiên, đây đều chỉ là tưởng tượng.

“Đùa chút thôi. Trên thực tế, bài tiết quan trọng ở chỗ có vào cùng có ra. Đối với Võ Đồ cảnh, lượng thức ăn cùng nước uống cần thiết để sinh tồn trong vòng một tháng sẽ nhiều hơn dung tích chứa đựng của dạ dày, cộng thêm nhiều vấn đề sinh lý khác dẫn đến nhịn ỉa lâu liền sẽ phát sinh tình huống liên quan đến nhân mạng.”

“Nghiêm trọng vậy sao?” Chongyun giật mình.

“Đúng, thế nên ta có thể chắc chắn bọn họ đã phải tìm ra một chỗ hay một cách nào đó để giải quyết. Hơn nữa điều này cũng có bằng chứng, chính là t·hi t·hể của bọn họ.”

Hu Tao nghe vậy gật đầu, thân làm ở Vãng Sinh đường hay nói thẳng ra là nhà xác, nàng là chuyên gia trong lĩnh vực này, vô cùng có tín dự.

“Mặc dù mùi máu cùng nhiều mùi nồng nàn khác đã che khuất đi vị trí cụ thể, nhưng không phải chúng ta còn có người trong cuộc ở đây sao?”

Lê Thanh Vũ nói xong liền hỏi kiếm giả của Đạo Bảo Đoàn, chẳng mấy chốc liền đạt được đáp án, bèn đi theo chỉ dẫn đi hướng về một bên góc phòng. Lật ngược viên gạch đá lót thứ hai từ cạnh tường lên, một mùi khai thối tanh tởm liền bốc lên, nồng nàn không thua kém gì mùi máu.

Cả Xingqiu lẫn Chongyun lập tức liền lấy tay bịt mũi, chỉ có Hu Tao cùng Lê Thanh Vũ mặt mày vẫn tỉnh không. Hu Tao thì là vì đã từng ngửi mùi của tử thi cùng nhiều loại kỳ hoa diệu thảo, mùi còn khó ngửi hơn như này, còn Lê Thanh Vũ thì là do…

“Vẫn còn kém xa khu vực vệ sinh của doanh trại.” Hắn nghĩ thầm, cũng không do dự cầm lấy thanh đại đao của tên Đạo Bảo Đoàn kia bắt đầu xúc từng cục bên trong ra ngoài.

Nhão nhoét vô cùng, xung quanh vốn là đá tảng cứng nước không thấm vô, lại bị chặn lại từ bên trên gần như khép kín, nước tiểu bên trong vẫn còn đọng lại, tự nhiên cùng phân hòa trộn thành một loại hỗn hợp thể đặc sệt.



Chỉ là ngần này cũng không làm khó được Lê Thanh Vũ, chỉ thấy đại đao trong tay hắn múa may mấy hồi kình lực lưu chuyển, phân cùng nước tiểu liền bị xúc bay vào một góc tường, xong xuôi hắn còn lấy một cỗ t·hi t·hể chắn lại để mùi máu tạm áp chế mùi chất thải.

Bộ ba không biết làm gì ngoại trừ trố mắt mà nhìn cảnh tượng trước mặt, bọn hắn thật không ngờ cái được gọi là võ nghệ Đăng Phong Tạo Cực còn có thể được dùng để làm việc như vậy.

“Đại – đại ca, ngươi dùng đao như thế có ổn không?”

Xác định xung quanh đã không còn thứ mùi kinh khủng kia, Xingqiu mới thả ra tay bịt mũi, ngập ngừng hỏi.

“Ổn chứ có gì không? Tuy ta luyện kiếm là chính nhưng không đại biểu ta đối các thứ v·ũ k·hí khác bất thông, với lại đạt đến cảnh giới nhất định thì dù là một cọng cỏ cũng có thể dùng làm kiếm, nói gì đến đao? Nếu ta hiện đang là Võ Giả cảnh, đảm bảo biểu diễn cho ngươi cái gì là cầm đao múa kiếm khí.” Lê Thanh Vũ đáp thản nhiên.

Đại ca, ngươi biết ta không phải đang hỏi điều này mà, Xingqiu bất lực gào thét trong lòng.

“Đây, các ngươi lại gần mà nhìn, có nhận ra đây là gì không?”

Bộ ba nghe hắn nói vậy liền tiến lại gần quan sát, phát hiện chỗ bên dưới là một hố đá trũng sâu tầm một bộ, nhìn từ màu sắc có thể xác định được sở hữu nguyên liệu cấu thành khác biệt với sàn đá xung quanh, song không biết đây có phải màu do *** nhuộm hay không.

“Không phải màu *** đâu, đạm hoàng sắc này là màu tự nhiên của nó đấy.” Lê Thanh Vũ ở một bên xác minh lại.

Bộ ba gật đầu, tiếp tục quan sát kỹ hơn. Sau một hồi liền có người đưa ra ý kiến, chính là Chongyun.

“Màu sắc phân bổ như này, phối hợp với chút đặc tính của Nham nguyên tố cùng Phong nguyên tố, lại thêm cách gia công… Ta đoán là Khải Khu Thạch?” Hắn nói.

“Không sai.” Lê Thanh Vũ gật đầu: “Khải Khu Thạch, một trong các nguyên liệu kỳ diệu nhất của toàn bộ thế giới này, chính do bởi nó là kết tinh của Phong nguyên tố cùng Nham nguyên tố, thứ về mặt phản ứng không thể xảy ra nhưng vẫn tồn tại.”

“Do bản chất của nó, thứ này thủy hỏa bất xâm, băng lôi bất nhập, thảo không thể cắm rễ, nham phong không chạm vào được, gần như chỉ có thể dùng man lực cùng một cách mà rất ít người biết, là chất trơ hiếm có. Phẩm chất không thấp, chí ít Tinh phẩm, cao hơn đại đa số thạch đá lát sàn ở đây, thứ vốn là Võ Giả cũng bất phá.”

“Nhìn chung toàn bộ mật thất này cùng với lục tìm bên trong hành trang của tiểu đội Đạo Bảo Đoàn, chúng ta thấy được ở dưới mật thất này vốn là không tồn tại thứ gì khi bọn chúng đến. Thế nhưng nếu đã không chứa đựng bất kỳ thứ gì, vì sao lại còn phải xây mật thất với thiết kế cửa vào khó nhằn như vậy, chẳng lẽ vị Cơ Quan Sư này bị rỗi hơi?”

“Tính toán ra, chi phí để xây dựng chỗ này hẳn cũng không nhỏ nếu chỉ xét riêng về nguyên vật liệu, dù là đối với một vị Cơ Quan đại sư cũng không phải là nhỏ nếu không muốn dùng từ táng gia bại sản đối với một vị Cơ Quan hành gia, vậy nên chỗ này hẳn cũng phải có một ý nghĩa đặc biệt không chỉ dùng để chứa đồ.” Hắn giải thích.

“Có thể là ở đây đã từng cất chứa thứ gì, về sau đã được mang đi?” Xingqiu nêu lên ý kiến:

“Dù sao về căn bản thì nơi đây vẫn là miếu thờ một vị Chân Quân, tuy bị bỏ hoang nhưng trước hẳn có vật gì quý hiếm cũng khó nói?”

“Ý kiến này không sai, song có thể di dời được vật như vậy mà không cách nào ảnh hưởng đến bố trí, chỉ có chính người chế tạo mật thất mới làm được. Mà hắn lại để lại một khu vực đặc biệt như này ngoài chín thành vẫn phải có dụng ý riêng. Tiểu đội Đạo Bảo Đoàn mất một tháng cũng chỉ tìm được chỗ này, xem ra nó là duy nhất.”

“Vậy chúng ta nên làm gì? Trước đại ca có nói ngươi còn một cách khác, hẳn có thể thử xem sao?”

“Lời đó không sai… Nhưng không được, giờ chúng ta ngồi đợi.”

“?”

“Nhìn cái gì? Đã quên tình huống hung hiểm vừa nãy sao? Nếu giờ lỡ kích hoạt cơ quan xong lại có biến cố gì xảy ra như cổ lão cấm chế hay cả thứ khỉ gì đó thì lấy thực lực của chúng ta hiện tại rất khó ứng phó được, tốt nhất là chờ vệ sĩ của ngươi. Yên tâm, nếu tình huống đến một mức độ nào đó cũng sẽ không cần bọn họ lấy thân thử độc, đừng quên là chúng ta còn có một tên đang còn sống đằng kia. Đây cũng là một lời khuyên ta muốn dành cho các ngươi, vật tận kỳ dụng.”

“….”

….

“Tiểu thiếu gia, không được. Hạ nhân đã dùng hết sức rồi nhưng trũng đá này vẫn không xi nhê.” Một giọng nói nam tính vang lên, đến từ một nam tử trung niên, người vừa dùng tay đấm xuống trũng Khải Khu Thạch bên dưới, giờ đang nói với một nam hài tóc xanh cách đó không xa, ngữ khí hàm hàm kính cẩn.

“Không có việc gì, ngươi lùi xuống đi.” Nam hài chính là Xingqiu, nghe vậy gật đầu.

“Vâng.”

“Hừm, gánh chịu công kích toàn lực của Trung Thừa cảnh võ giả mà còn không có vấn đề, xem ra phẩm chất của nó cao hơn ta tưởng, chắc chắn đã đạt đến Sử Thi phẩm. Xem ra chỉ có thể dùng cách kia của ta, mong là sẽ được.” Lê Thanh Vũ ở một bên đưa ra đánh giá.

Sau hơn một canh giờ chờ đợi, đám vệ sĩ của Xingqiu cũng đã phát hiện sự tình bất thường liền tiến vào trong miếu hoang, dựa vào chỗ có khói bốc lên tiến hành dùng b·ạo l·ực mở cơ quan, sau nửa canh giờ đã tiến nhập vào được mật thất.

Khỏi nói khi tìm được bọn Xingqiu bọn họ vui mừng tới chừng nào. Phần do sợ lão gia trách phạt, phần vì ngày thường Xingqiu đối xử cũng rất tốt với bọn họ, tính tình lại phong nhã dễ nói chuyện, mặt ngoài có thể nói xấu nhưng bọn họ cũng không thực sự muốn đối phương xảy ra chuyện.

Nam tử trung niên vừa rồi chính là đội trưởng đội vệ sĩ, tu vi Trung Thừa cảnh thất trọng, một đôi quyền sáo từng hành tẩu giang hồ, mệnh danh Hám Thạch Quyền Võ Cửu Phương, từng có chiến tích một quyền đánh vỡ cả một hòn đá lớn chặn sông, đi theo thương hội hơn hai chục năm là một trung thần đắc lực.

Hắn cũng là người có kinh nghiệm giang hồ lão đạo, phát hiện bốn người trước không lập tức lại gần ngay mà bắt đầu do hỏi cùng quan sát xung quanh, mãi sau một hồi dùng nhiều phương thức thành công xác nhận mới thật sự tiếp cận bọn họ.

Võ Cửu Phương lùi ra khỏi trũng đá, đối với đánh giá của Lê Thanh Vũ không có nghi vấn. Hắn trước khi đến đây đảm nhiệm chức đội trưởng đội hộ vệ cũng đã được người phát cho tư liệu về những đối tượng cần được bảo hộ.

Khác với hai hài tử bên cạnh tư liệu tương đối rõ ràng, thông tin về nam hài này có nhiều chỗ còn khuyết thiếu hay trực tiếp bị bỏ trống, song bên trên lại đánh thêm mấy chữ lưu ý rõ ràng, không phải người ngu liền thấy được điểm dị thường.

“Họ tên Lê Thanh Vũ, xuất thân không biết, mục đích không biết, có thiện ý, từng nói chuyện trực diện với Thất Tinh Thiên Quyền làm cho nàng phải sử dụng thuật pháp che lấp thông tin lại không có động thái truy tra, kiến thức khổng lồ trên nhiều lĩnh vực, không phát hiện họ Lê trong các thế lực lớn đương nhiệm, suy đoán ẩn thế truyền thừa dòng chính … tính tình ác liệt, hiện đang sống cùng với luật sư Yanfei một trong các đối tác đáng tín nhiệm của thương hội, đề nghị giao hảo cấp hai.”

Đây là tóm tắt các tư liệu mà hắn nhận được, nhưng Võ Cửu Phương nghĩ, phần danh sách này có lẽ còn cần bổ sung:

“Sở hữu năng lực chiến đấu khủng bố, Võ Đồ lục trọng liên trảm một Võ Giả lục trọng cùng hai Võ Đồ thập trọng mà không nhận thương tích lớn trong đó một đối tượng trạng thái quỷ dị, tám tuổi nhưng đã sát phạt quả đoán, dường như từng có chiến tích g·iết người ở Dao Quang Đàm, trong đó có một Pháp Sư…”



Đây là những gì mà tiểu thiếu gia nói, ngoại trừ phần cuối còn lại đều được hắn bằng chính mắt mình xác nhận, tự thân lại có một cỗ cảm giác hoang đường, bất quá hắn cũng đã quen rồi.

Sống trên giang hồ lâu năm, làm sao lại chưa từng thấy qua chiến đấu vượt cấp?

Nhưng có thể dễ dàng làm được điều này như nam hài trước mặt cũng vẫn là phượng mao lân giác, này khiến cho Võ Cửu Phương có thể gần như chắc chắn đối phương mai sau sẽ có tên trên Vũ Bảng hạng cao, xem ra tiểu thiếu gia kết giao người cũng là có con mắt.

Hắn sau đó thấy được nam hài này liếc mắt nhìn qua hội vệ sĩ của bản thân, trên mặt bỗng lộ ra nét cao hứng, liền không khỏi tò mò xem nam hài bí ẩn này đang định giở trò gì.

Lê Thanh Vũ quả thực đang cao hứng, hắn cũng không ngờ chuyện lại trùng hợp đến vậy, chỉ vào một tên Tiểu Thừa tứ trọng vệ sĩ nói:

“Ngươi, lại đây giúp chút.”

“Ta?” Tên vệ sĩ có chút giật mình. Sự tình ngay cả Võ đại nhân còn không giải quyết được thì hắn đi ra có làm gì, bản về lực lượng hắn thậm chí còn thua xa đồng giai.

“Vận dụng Vision hệ Thảo của ngươi tích tụ nguyên tố lên hai tay, chạm vào mặt đáy của trũng đá, không được dùng Cương Khí.”

Thì ra người này là một Nguyên Thần giả hệ Thảo, cũng là Nguyên Thần giả duy nhất trong đoàn đội sáu người vệ sĩ, đây chính là điểm mà hắn khác biệt.

Xingqiu nghe thế lộ ra vẻ chợt hiểu, vừa nhìn vệ sĩ kia tiến lại gần trũng đá cho tay vào vừa nói:

“Ra vậy. Hóa ra Khải Khu Thạch lại cần Thảo nguyên tố đến tiêu trừ, thảo nào lũ Đạo Bảo Đoàn đều vô kế khả thi.”

“Không phải.” Lê Thanh Vũ lắc đầu: “Bọn chúng dựa theo kinh nghiệm khi mở cơ quan rơi xuống cũng đã thử dùng các loại mảnh Nguyên Tố khác nhau, trong đó cũng có một mảnh nhỏ hệ Thảo, có thể được tìm thấy trong hành trang. Chỉ là bọn chúng dùng sai cách nên mãi vẫn không mở được, cuối cùng đáng tiếc thay lại đi dùng nó làm hố phân.”

Cái gì? Hố phân?

Người vệ sĩ đang chạm hai tay xuống trũng đá nghe vậy bỗng trợn tròn hai con mắt, hóa ra thứ mùi khó ngửi kỳ lạ nãy giờ chính là mùi phân? Hắn lại còn chạm tay vào…

Võ Cửu Phương đứng một bên thấy vậy âm thầm lắc đầu, người còn quá trẻ nha, không học được cách quan sát sao, ta nhìn là đã biết đó là hố phân rồi, cũng phù hợp với tình huống bị nhốt kín của mấy tên Đạo Bảo Đoàn kia.

Kẻ no không lo người đói, hắn khi đấy sử dụng Cương Khí bao phủ quyền đầu, tự nhiên không bị lây dính, giờ chỉ muốn nhìn xem xem nam hài này giải quyết nan đề ra sao.

Hệ Thảo Nguyên Thần giả cũng không phải dạng vừa, nhanh chóng điều chỉnh được tâm lý, tuy thấy ghê tởm nhưng tay vẫn không rời khỏi mặt đá, trong lòng nghĩ thầm thân là võ giả sao có thể ngại những thứ này, với lại hẳn tiểu thiếu gia sẽ có tưởng thường cho ta sau kiếp nạn này.

Vừa nghĩ đến đó, hắn đã thấy nam hài kia tiến tới trước mặt mình, vẻ mặt lo lắng hỏi:

“Không sao chứ, nếu thấy ghê tởm quá không chịu được thì chúng ta có thể thử các phương pháp khác, tuy hiệu quả không –“

“Không, không có gì, ta chịu được! Điều này chỉ là bình thường!” Vệ sĩ này đáp lại, ngữ khí chém đinh chặt sắt, kém điều vỗ ngực.

“Thế là tốt, ta quên mất là phân bón có thể giúp thực vật sinh trưởng, xem ra hệ Thảo Nguyên Thần giả cũng sẽ có cảm quan này đối với các thứ chất bài tiết, này nên ghi lại….”

“…”

“Ha ha ha!” Mấy tên vệ sĩ khác nghe đến thế đều không nhịn được cười, lập tức đồng thanh cười to:

„Ha ha ha, lão tứ, hóa ra ngươi ưa thích những thứ như này. Thảo nào lần trước nhị ca mời ngươi đi ăn ở quán Ba Cốc Say Mèm ngươi lại không muốn.“

„Đúng đúng, đáng ra ta nên biết từ trước, nhiều năm như vậy không giữ lại chút nào cho ngươi, làm nhị ca ta quả là có lỗi.“

“Nhị ca nói đúng đấy, ta sẽ về ngay lập tức tích trữ cho ngươi, quả là cười c·hết ta. Ngài thấy có đúng không, đội trưởng?“

Đội trưởng Võ Cửu Phong nghe thế liền hai mắt trợn trừng nhìn người này, dọa đến đối phương lập tức im lặng, khóe miệng lại không ức chế được hơi nhếch lên cười.

Hắn nhìn về phía nam hài kia, trong lòng không khỏi cảm thán thầm:

“Một câu đùa vô hại nhưng lại thích hợp tình huống. Nhẹ nhõm hóa giải oán khí của tiểu tứ, xóa đi chút xa cách của hắn với mấy người còn lại, lại bình thản ẩn giấu đi khí chất thần bí của bản thân làm người không tự chủ được thân thiết, lại tự tạo ra một hình tượng bề ngoài, phần nào còn hỗ trợ tiểu thiếu gia trong việc xử lý đằng sau.... Sự tinh tế lão thành này... Tiểu tử này thật sự không hề đơn giản.“

Bất quá không biết nếu như để hắn biết được rằng Lê Thanh Vũ kỳ thực cũng không có nghĩ sâu đến đấy mà chỉ đơn thuần là do tính cách ác liệt thôi thì sẽ như nào? Mặc dù cũng đúng một phần là do trình độ đã ăn vào bản năng.

Lê Thanh Vũ cũng không biết mình vừa một lần trồng hoa cắm liễu, lại cầm ra túi hành trang của tên cầm dao thuộc Đạo Bảo Đoàn, vừa lục lọi vừa nói:

“Khải Khu Thạch cũng phải chỉ cần có Thảo nguyên tố là có thể phân giải, trên thực tế tính kháng đơn nhất nguyên tố của nó rất cao. Bất quá đối với đa nguyên tố hỗn hợp phản ứng thì lại khác, vậy nên chúng ta sẽ cần thêm...“

“Băng, Lôi, Hỏa, Thủy!”

Hắn cũng theo đó lấy ra bốn bình hóa chất mang bốn Nguyên Tố này, dường như định đổ xuống.

Vệ sĩ hệ Thảo kia thấy vậy lập tức giật mình, vô thức hơi rụt rụt tay lại.

Tuy hắn đã là Tiểu Thừa cảnh, nhục thân có thể nói là đao thương bất nhập thủy hỏa bất xâm, nhưng này cũng là phải có mức độ! Nhìn bộ dáng tiểu tử kia rõ ràng là định rót hết vào, khi đấy thì nhiều loại phản ứng Nguyên Tố sẽ diễn ra, hậu quả như nào bản thân hắn cũng không định thử.

Chỉ là Lê Thanh Vũ thấy hắn có dấu hiệu rụt rụt tay về, lập tức quát một tiếng:



“Nghiêm chỉnh!”

Tiếng quát không lớn, nhưng khí thế lại lập tức chấn trụ vệ sĩ này, hai tay hắn lập tức khôi phục bất động như trước. Thảo hệ Nguyên Thần giả liếc nhìn sang nam hài, thấy được ánh mắt của đối phương lạnh nhạt không dao động, song lại mang thêm cảm giác an tâm hiếm có, khiến cho hắn dường như cũng không còn lo lắng, trái lại có chút quái dị.

“Khí chất này… là của q·uân đ·ội? Ngay cả cách dùng từ cũng giống…Không khác gì các sĩ quan phục vụ thâm niên, chỉ là tiểu tử này mới có tám tuổi, sao có thể? Hoặc giả chừng từng tiếp xúc với bộ Thánh Di Vật ‘Thiên Nham vững chắc’ này có tính khả thi, chỉ là sao thế lực sau lưng hắn phải làm vậy, có liên hệ gì với Thiên Nham quân chăng?” Võ Cửu Phương lộ vẻ ngoài ý muốn, trong tức khắc đã nghĩ đến rất nhiều điều.

Lê Thanh Vũ thấy đối phương đã yên rồi cũng không nói gì thêm, tâm tư đều đặt vào bốn lọ hóa chất trên tay. Nói như nào thì nói, lý thuyết hắn nắm rõ nhưng thực hành lại chưa được bao nhiêu, dù sao cũng mới có hơn bốn tháng trôi qua kể từ lúc tiếp nhận truyền thừa, coi như khống chế vừa đủ thì cũng cần tập trung cao độ để có được thêm kinh nghiệm cá nhân.

“Một thành Thảo, đã có.”

“Một thành tám Thủy… Hai thành hai Hỏa… Một thành bốn Lôi… Một thành đúng Băng…”

Vừa khẽ đọc lẩm bẩm trong lòng, Lê Thanh Vũ vừa rót các bình hóa chất theo đúng thứ tự cùng dung tích này.

Hóa chất rơi vào trũng đá, các phản ứng bắt đầu dần phát sinh.

Bung Tỏa, Bốc Hơi, Thiêu Đốt, Quá Tải,… Thảo hệ Nguyên Thần giả có thể cảm nhận được bọn chúng thông qua mặt ngoài của tay, song sự đau đớn như trong tưởng tượng cũng không có đến.

Dường như những phản ứng này đều đang khắc chế cùng cộng minh lẫn nhau, dưới sự điều phối tỉ mỉ của nam hài trước mặt hình thành một loại cân bằng vi diệu.

Rót hết xong, Lê Thanh Vũ bắt đầu bấm đốt ngón tay tính toán thời gian, đến lúc quyết định liền nói:

“Ngay bây giờ! Vận kình lực bất dụng Chân Khí đánh mạnh xuống!”

Thảo hệ Nguyên Thần giả lập tức làm theo, hai tay dùng toàn lực ấn xuống, bỗng thấy trũng đá bên dưới vốn cứng rắn mười phần nay không biết từ khi nào đã mềm nhũn như cháo, hai tay đã có thể nhẹ nhõm xông qua.

Dựa vào cảm ứng đối Thảo nguyên tố, hắn bất ngờ nhận ra hai loại Nguyên Tố không biết từ đâu đột nhiên xuất hiện:

Nham nguyên tố cùng Phong nguyên tố!

Bên tay lại vang lên từ “Quấy!” hắn bèn làm theo. Bảy loại Nguyên Tố trở thành một hỗn hợp quỷ dị không ngừng lưu chuyển trong tay hắn, đây là một loại cảm thụ thật sự rất khó được

“Được rồi, hiện dụng Chân Khí hóa cương bao phủ các khu vực mà ngươi cảm thấy mềm nhất, ném ra bên ngoài. Sau đó ngươi có thể dừng.” Lê Thanh Vũ một bên chỉ đạo nốt bước cuối.

Một hỗn hợp có màu như cháo đục nhanh chóng bị ném ra ngoài, trùng hợp thay lại rơi vào đúng chỗ t·hi t·hể đang chặn phân, triệt để áp đi mùi này, dù sao góc tường cũng không có nhiều.

“Thấy thế nào?” Lê Thanh Vũ hỏi, mặt hướng Thảo hệ Nguyên Thần giả, người lúc này đã đứng lên khỏi trũng đá.

“Thật sự rất thần kỳ, công tử, xin lỗi vì lúc trước đã có chút không tín nhiệm ngài.” Người vệ sĩ này đáp, đang có chút kỳ lạ ngắm nhìn hai tay của bản thân, ngữ khí không tự chủ được thêm mấy phần kính trọng.

Dù là người trước mặt chỉ là một hài tử đi chăng nữa, nhưng người ta đã chứng minh được bản sự rõ rành rành của bản thân, thái độ này là cần phải.

“Không, ý ta là hai tay có vấn đề gì không?”

“Ừm… Không? Hoạt động đều bình thường không khác lạ?”

“… Vậy là tốt, ta cứ tưởng vừa nãy lỡ cho hơi quá liều, may mà cũng không phải trường hợp tệ nhất.”

“Trường hợp tệ nhất?” Người vệ sĩ này đột ngột thấy có gì không ổn.

“Ừm, cân bằng không được giữ trọn, thân là người đang tiếp xúc ngươi sẽ có thể cảm nhận được dư vị bị mười một loại phản ứng đột kích cùng một lúc, hẳn sẽ rất sảng… tới nỗi lấy tu vi của ngươi có thể sẽ phải nằm liệt giường tầm một tháng. Bất quá sẽ không để lại ám thương hay di chứng.”

“Một trường hợp khác thì là ngươi sẽ bị nhiễm chút di chứng Nguyên Tố trong mấy ngày, cụ thể nhìn vận khí, dù sao vừa rồi có tận bảy loại, ta cũng không tiện liệt kê.”

“…”

“Bất quá này thực ra cũng không đến nỗi tệ, có thể đề thăng trình độ Tinh Thông Nguyên Tố của ngươi, này là tương đối quan trọng với một Nguyên Thần giả. Đương nhiên hiện ngươi lại có một loại cảm thụ hoàn hảo khác, nếu ta là ngươi hiện sẽ không phải ngồi trơ mắt ra đó mà đã bắt đầu hồi tưởng lại nhằm tăng cường lĩnh ngộ võ học của bản thân.”

“À – a vâng, đa tạ công tử chỉ điểm.” Thảo hệ Nguyên Thần giả nghe đến đấy liền cảm tạ xong cũng không đoái hoài gì nữa, lập tức bắt đầu đi sang một bên lĩnh ngộ trong ánh mắt ngưỡng mộ của những người còn lại.

Xingqiu tiến tới bên cạnh Lê Thanh Vũ lúc này đang thu dọn lại những thứ hóa chất dược tề này, cười nói:

“Thanh Vũ đại ca quả thật thủ đoạn cao tay, không những giải quyết được nan đề mà còn tiện đó ban tặng một cơ duyên khó kiếm cho thủ hạ của ta, không biết ta nên cảm tạ như nào đây?”

“Hửm? Không, lần này thuần túy là vận khí, ta cũng là tình cờ đọc qua một số suy đoán cùng cách phá giải Khải Khu thạch, lại trùng hợp có được đủ những nhân tố cần thiết mới làm được. Còn về cơ duyên võ học kia, coi như là bồi thường của ta vì bắt hắn làm thử nghiệm đi? Cảm tạ cũng không cần, lấy ta ngươi quan hệ thì này vẫn chưa đáng để tâm.“

Xingqiu nghe vậy gật đầu, xong lại hỏi:

“Mà nếu không có một Nguyên Thần giả hệ Thảo kia thì đại ca định làm như nào?“

“Còn làm như nào nữa? Bảo mọi người ra ngoài hái cỏ thôi. Khải Khu thạch bản chất cần yêu cầu năm loại Nguyên Tố tụ hội để có thể kích phát được hai loại Nguyên Tố ẩn để phá vỡ tính trơ, song cũng cần liều lượng cũng mức độ nhất định.“

“Chúng ta chỉ cần thay đổi hình thể vật lý thôi nên liều lượng yêu cầu cũng không cao, song lượng Thảo nguyên tố dược tề mà tiểu đội Đạo Bảo đoàn này cất giữ cũng không đủ, ta có thể sẽ phải đích thân điều chế thêm, như vậy thì hái cỏ hay đi tìm các vật phẩm hệ Thảo sẽ là điều cần thiết, tổng thời gian tiêu tốn ước chừng lại mất thêm mấy canh giờ nữa.“

“Nhưng thôi không nói nhiều nữa, đến lúc đi xem thứ bí mật mà vị Cơ Quan thuật sư xây nơi này để lại là gì nào?“

Thu dọn xong, hắn lại nâng đầu nhìn qua khu vực trũng đá, nay đã bị đào đi phần đáy lộ ra huyền cơ ẩn náu.

*) Tác đố mọi người biết Khải Khu là gì đấy =)