Quyển 1 Chương 116: Kỳ biến!
“Ngươi phát hiện ra điều gì?” Cả bọn tiến tới gần Chongyun, Xingqiu nhanh mồm nhanh miệng hỏi đối phương.
Lê Thanh Vũ lại nhìn xuống mặt bàn, bên trên đang bày biện ba bản cổ thư, tất cả đều được lật ra, dường như đối phương đã tìm được thông tin nhất định.
Chongyun liền chỉ tay vào ba bản cổ thư trên mặt bàn, nói:
“Ta nãy giờ đọc qua ba bản này, phát hiện chúng đều là kinh thư dùng để tế bái Di Tiêu Đạo Thiên Chân Quân, xong nếu nhìn kỹ thì lại không hẳn. Ở đoạn 3 quyển một, đoạn 4 quyển hai cùng đoạn 1 quyển ba, tuy từ ngữ bên trong vẫn là tế chú song cách sắp xếp đã không còn chính xác, này có ý vị gì mọi người hiểu rồi chứ?”
Lê Thanh Vũ gật đầu, chỉ có Hu Tao cùng Xingqiu ở một bên vẫn còn đang mặt mày ngơ ngác, dường như rõ ràng mà cũng vẫn chưa.
Hắn thấy thế liền nhắc nhở ngắn gọn:
“Huyền gia bí cú pháp.”
Lúc đấy Hu Tao mới làm ra vẻ bừng tỉnh, còn Xingqiu ở một bên cũng vậy, hắn vốn không biết Huyền gia bí cú pháp là gì nhưng từ phản ứng của mọi người thì với trí tuệ của hắn cũng đã đoán được.
“Là một loại mã hóa?” Xingqiu hỏi.
“Ừm.” Lê Thanh Vũ gật đầu, tay phải đưa lên bắt đầu bấm đốt ngón tay tính toán, xem ra đang tiến hành giải mã thêm.
Xingqiu cùng Hu Tao đạt được khẳng định liền kinh ngạc mà nhìn sang Chongyun, bọn hắn đều không biết đối phương có thể lợi hại đến như vậy, chẳng lẽ đột phá Luyện Khí cảnh xong não vực của hắn bị kích thích dẫn đến khai khiếu chăng?
Đối mặt với ánh nhìn này Chongyun lộ ra có chút xấu hổ, lắp bắp nói:
“Không, ta cũng không có lợi hại như vậy. Tuy nói mỗi nhà bên trong Huyền gia đều có một phong cách khác nhau nên cũng không thể nào giải mã được toàn bộ, song dấu hiệu nhận thì sẽ không thể giấu được. Ta cũng là may mắn cảm giác có chút bất thường nên mới chú tâm quan sát, cuối cùng phát hiện bốn từ quan trọng xuất hiện ở ba quyển mà trong những ngữ cảnh hoàn toàn không ăn nhập với bài tế của Chân Quân, sau đó mới xác định được đây là manh mối.”
“Ra vậy.” Hu Tao cùng Xingqiu hai người đồng thanh đồng thời gật đầu, sau đó Xingqiu lại hỏi:
“Vậy bốn từ đó là gì?”
Hắn có chút hào hứng, không ngờ chuyến đi này sẽ lại có bất ngờ ngoài ý liệu như vậy, do đã chắc chắn về vấn đề an toàn nên giờ hắn cũng không có gì ngần ngại.
“Chư Tinh Phá Hiểu.” Chongyun trả lời.
“Chư... Tinh... Phá... Hiểu...” Cả hai lập tức lẩm nhẩm đọc lại theo. Xingqiu bỗng quay sang Hu Tao, ánh mắt mang theo mấy phần giễu cợt hỏi:
“Hu Tao tiểu thư, ngươi đến từ ẩn thế lực, giờ là lúc chứng minh học vấn uyên thâm của bản thân rồi đấy, không phải ngươi vẫn nói bản thân vô cùng có giáo dục sao?”
“Ngươi!” Hu Tao trợn trắng mắt: “Ta đúng là đến từ một ẩn đại thế lực nhưng ta là Võ gia cơ mà? Mặc dù đối với mã hóa Huyền gia cũng có chút ít thông tin song này cũng không phải cấp bậc của ta có thể hiểu rõ. Nhưng thế vẫn còn đỡ hơn ngươi, từ nãy đến giờ chỉ biết ra vẻ kinh ngạc, ngươi không biết làm gì hữu dụng hơn hay sao?”
“Ngươi...”
Thấy hai người lại sắp nổi lên cơn cãi vã, Chongyun lập tức can thiệp vào, nói ra đáp án hòng hóa giải đi mâu thuẫn:
“Hai người các ngươi dừng lại, nghe ta nói. Chư Tinh Phá Hiểu thực ra chỉ là một thuật ngữ dùng để chỉ mặt trăng! Cổ ngữ thuyết giảng từng có lời, Nhật Nguyệt bất quá chỉ là đại tinh thần, thái dương thái âm trực thẳng từ thiếu. Nguyệt là chư tinh phá hiểu, Nhật là quần thần liệt quang.”
“Phối hợp với cách ghi chép đối ứng từ thường dùng trong tế văn, lại kết hợp thuật phong thủy tướng số, chúng ta lấy quẻ Càn đổi chỗ cho Cấn, lại luận tiếp phương hướng Thái Âm lệnh Thủy, Thổ khắc Thủy làm căn, từ đó phát hiện ra chính diện đối mặt Thiên Hoành Sơn hướng Tây Bắc, lại lấy điện thờ làm trung tâm làm hạch bàn, xoay chuyển quẻ thêm một lần nữa...”
Không biết từ lúc nào Chongyun đã giơ tay lên, một trương Bát Quái phù đồ bỗng xuất hiện trên lòng bàn tay, các quẻ đang xoay chuyển không ngừng theo âm tiết mà hắn phát ra, rõ ràng là đang tính toán.
Dường như đây là một loại phương thuật mà hắn vừa mới có thể thi triển được sau khi đột phá Luyện Khí cảnh, tiêu hao xem ra cũng không quá lớn.
“... cuối cùng có thể xác định được, khu vực được nhắc tới chính là căn phòng không có bất kỳ vật gì ở bên trong đấy, nơi đấy có thể là nơi ẩn giấu bí mật, ẩn giấu một cơ quan.”
Thu hồi Bát Quái thuật, Chongyun chỉ tay về một góc khác trong tòa miếu, nói, ngữ khí chém đinh chặt sắt.
Ở một bên, Hu Tao cùng Xingqiu đều đã sớm sững sờ, cảm xúc khá phức tạp. Do đối phương đa phần đều có bộ dáng ngây ngô nên bọn họ nhiều khi cũng quên rằng đồng bọn của mình không phải không thông minh, chỉ là trí thông minh được dùng ở một lĩnh vực hoàn toàn khác.
“Nếu vậy, chúng ta làm sao để có thể kích hoạt được lên cơ quan bí mật này?” Xingqiu hỏi. Nếu đã nói được nhiều như vậy rồi thì hẳn đối phương sẽ không chỉ phát hiện ra được ngần ấy, khả năng cao ngay cả cách kích hoạt cũng đã có được suy đoán.
Quả nhiên, Chongyun nghe đến thế liền rời khỏi phòng quay lại chủ điện, lại từ bên trên lô hương lấy ra ba cây hương làm từ kim loại mang về, dường như không phải lấy bừa mà lại ẩn giấu huyền cơ nhất định.
“Nếu ta đoán không sai, hẳn là cắm ba cây hương kim loại này vào các vị trí sách cũ vừa được để, chỉ có ba theo như ta giải mã, khi ấy sẽ kích hoạt phản ứng thành công.”
Vừa nói, Chongyun vừa thị phạm, bắt đầu đặt ba cây lên bên trên kệ trong ánh mắt nhìn chăm chú lấp lánh của hai người Hu Tao cùng Xingqiu.
Chỉ có Lê Thanh Vũ ở một bên vẫn giữ nguyên thái độ bình thản như cũ. Dựa vào tạo nghệ của bản thân, hắn có thể xác minh Chongyun sử dụng Bát Quái thuật tính toán không sai, thậm chí ngay cả cách khởi động cơ quan cũng vậy.
Phản ứng Nguyên Tố nhỏ bên dưới tòa miếu hắn cũng đã có chú ý từ trước, song cường độ không mạnh lại khá rời rạc không thành hình nên hắn cũng chưa để ý, dù sao đây là thế giới Tiên Thần tồn tại, một tòa miếu do bỏ hoang cũng sẽ phải có chút gì. Bây giờ nhìn lại xem ra chính là một loại cơ quan mật, cụ thể như nào nhìn vẫn không ra.
Hắn cũng muốn chứng kiến xem thứ bí mật này là gì, dù sao nếu có việc cũng có thể hô hộ vệ bên ngoài, nếu là quỷ hồn các loại thật thì càng không phải sợ, chỉ cần không phải Đại Quỷ đổ lên thì đến bao nhiêu cũng chẳng đủ cho Thuần Dương chi Thể của Chongyun tiêu diệt, nên cũng không ngăn cản đối phương thử nghiệm.
Với lại phiêu lưu mà, mọi thứ đều là biết rồi sao còn có thể nói như vậy được nữa, cũng sẽ không phải Động Lộ của hắn.
Bất quá ngay lúc Chongyun vừa định cắm cây hương thứ ba vào vị trí, một tia linh quang bỗng lóe lên trong đầu của Lê Thanh Vũ.
“Chờ một chút, cách phân tích vừa xong là dựa theo điển tịch kết nối với Di Tiêu Đạo Thiên Chân Quân cùng cách luận phong thủy, song nếu ta không tính những thứ đấy thì sao?”
“Nếu ta chỉ luận mỗi cụm từ Chư Tinh Phá Hiểu xem như cần Nguyệt chi lực vào ban đêm, lại dùng nó như chìa khóa chủ để giải mã ba đoạn văn bản này, khi ấy kết quả cuối cùng sẽ là...”
“Chỗ này!”
Lê Thanh Vũ giật mình, định lập tức hô Chongyun dừng lại.
Bất quá, hắn đã muộn, cây hương trong tay đối phương đã sớm được cắm vào chỗ bản cổ thư thứ ba.
Lập tức, nửa giây không tới, từ bên trong tường bỗng phát ra tiếng âm thanh cơ quan vận chuyển, sàn nhà dưới chân nháy mắt tách làm hai, lộ ra hố sâu bên dưới, cũng truyền đến một cỗ hấp lực cực mạnh.
Sự việc diễn ra quá nhanh tới mức ngay cả Lê Thanh Vũ người đã có tâm lý dự phòng từ trước cũng không thể phản ứng kịp, vừa định di chuyển liền đã bị cỗ hấp lực kia ảnh hưởng tới, rơi xuống dưới hố cùng với bộ ba, những người đương nhiên tránh không nổi.
“Aaaa...” Âm thanh tiếng hét thất thanh vọng lên.
Cứ thế, cả bốn đều rơi xuống. Sàn nhà cũng theo sau đấy đóng lại.
....
“Ai ui, chỗ này là chỗ nào?”
Xingqiu rên rỉ xoa lấy một bên cánh tay, thứ đã đỡ trọng lượng toàn bộ cơ thể hắn khi rơi xuống.
Hắn nhìn xung quanh, chỉ thấy tất cả một mảnh hắc ám, đưa tay cũng không thấy được năm ngón.
“Xem ra chính là một chỗ mật thất.” Hu Tao ở một bên đáp lời.
Nàng so Xingqiu cảm thấy nhẹ nhàng hơn không ít, vốn dĩ thân pháp chính là ưu điểm của nàng, tuy không kịp phản ứng nhưng khi rơi xuống cũng đã điều chỉnh tư thế cùng chuyển kình để tiếp nhận lực.
Bất quá có thể nhẹ nhõm như vậy cũng phải quy công cho việc hố không quá sâu chỉ tầm hơn năm trượng, với lại lúc tiếp đất dường như còn cảm thấy sàn nhà mềm mềm, chỉ là cảm giác này giờ cũng không còn, không biết có phải cơ chế của cơ quan hay không.
Nàng vừa định lấy từ trong người ra một viên Dạ Minh Châu để soi sáng xung quanh thì đã bị một bàn tay ngăn cản, kèm theo đó là một giọng nói khiến người không tự chủ được nghe theo:
“Đừng lấy Dạ Minh Châu ra, cứ giữ nguyên như hiện tại là được rồi.”
Đây là giọng của Lê Thanh Vũ.
Hu Tao nghe thế vừa định thắc mắc tại sao, không phải khi tiến vào bất kỳ đâu thì điều quan trọng là sẽ phải đảm bảo được tầm nhìn ư, thì đã nghe được đối phương nói tiếp bốn chữ:
“Chongyun, trì thủy.”
Trong bóng đêm sau đó hơi truyền lại một thanh âm lục lọi, Hu Tao, Xingqiu cùng Lê Thanh Vũ đều cảm thấy một bàn tay mát lạnh ươn ướt xoa lên tay bản thân, dường như thoa lên loại nước thuốc kỳ lạ nào đó.
Xingqiu đang không hiểu ra sao, nhưng còn chưa đợi hắn làm gì thì đã nghe thấy giọng nói của Lê Thanh Vũ tiếp tục vang lên, nhưng lần này lại đến trực tiếp từ bên trong não hải:
“Được rồi, giờ đã có thể nói chuyện như bình thường. Cách nói là tương tự dùng ý niệm điều khiển thanh âm cổ họng, bất quá bỏ qua bước đấy mà hướng trực tiếp tới đối tượng là Chongyun, ta nghĩ các ngươi đều có thể cảm giác được.”
“Thanh âm của đại ca có thể tiến vào đầu ta, đây là gì vậy? Thiên Lý Truyền Âm sao?” Xingqiu lập tức hỏi, mặt ngoài nhưng lại im lặng không nói gì, hắn thích nghi rất nhanh, đây cũng là một loại tố chất.
“Trì Thủy thuật, một trong các phương thuật đơn giản mà lại hữu dụng nhất của các phương sĩ, thông qua tiếp xúc nước thuốc làm môi giới tiến hành truyền đi ý niệm của bản thân, đương nhiên cần tiêu hao năng lượng của thi thuật giả. Chongyun hiện tại là Luyện Khí đệ nhất trọng, ở khoảng cách này linh khí tiêu hao ta đoán có thể tiếp tục duy trì trong một nén hương, ta nói có đúng không?” Lê Thanh Vũ trả lời.
“Đúng.” Thanh âm của Chongyun truyền đến, đáp lại gãy gọn.
“Được rồi, nếu vậy ta sẽ nói đơn giản. Hu Tao cùng Chongyun, trong lúc ta nói, lấy ra đan dược chuẩn bị chiến đấu, loại nào các ngươi hẳn cũng biết, Chongyun thêm khoản phù lục. Xingqiu cầm lấy của ta, tất cả chờ thêm một thời gian ngắn, luôn sẵn sàng ăn vào bất kỳ lúc nào. Tất cả cũng hơi vận chuyển nhẹ trước khí huyết của bản thân.” Lê Thanh Vũ nói nhanh.
Chongyun cùng Hu Tao tuy đều không hiểu được lý do nhưng sau 4 tháng quen biết lẫn nhau đều nhận thức rõ trí lực siêu phàm của đối phương, không hề phản đối liền làm theo.
“Xingqiu, đây là Đê phẩm Bạo Kích đan, có tác dụng bộc phát khí huyết trong thời gian ngắn, ngươi cầm lấy chuẩn bị, khi nào ta ra tín hiệu thì bắt đầu ăn vào.”
“Tốt, hiện tại Hu Tao cùng Xingqiu, hai ngươi giả vờ náo lên mâu thuẫn, nói là rơi xuống không mang bất kỳ công cụ nào để chiếu sáng cả, chỉ là hạn chế thanh âm không quá to mà cũng không quá nhỏ.”
“Chongyun nhớ kỹ, trong tất cả phù lục mà ngươi định lấy ra bắt buộc phải có Bình Lộ phù, cũng phải cân nhắc lượng linh khí tiêu hao, nếu chỉ còn cách giới hạn thúc giục phù này là hai thành lập tức dừng lại Trì Thủy thuật.”
Lê Thanh Vũ đang định tiếp tục dặn dò thì ở một bên Xingqiu đã mặt ngoài đôi co với Hu Tao, trong đầu lại không nhịn được hỏi hỏi:
“Đại ca, rốt cuộc là chuyện gì đang diễn ra?”
“Chuẩn bị chiến đấu, đó sẽ là trường hợp tệ nhất. Đối phương có đến hơn tám thành....”
Bỗng, từ một phương không biết trong bóng tối truyền đến từng tiếng kêu rên:
“...Cứu... Cứu chúng... tôi với... Cứu... chúng tôi... với...!”
Thanh âm rất thảm thiết, không biết là người hay quỷ.
“Đến rồi! Đối phương không phải quỷ, giờ hoàn toàn xác định là Đạo Bảo Đoàn! Hu Tao cùng Xingqiu, các ngươi nhanh chóng cãi lộn, chủ đề chính là nghe được cùng có nên cứu hay không cùng bọn họ là ai, lý do tự biên, cố là để mình nghe ra giống cừu non một chút.” Giọng nói của Lê Thanh Vũ lại vang lên, tốc độ của ngữ khí nhanh hơn mấy phần, bất quá vẫn trấn định như cũ.
“Ngay khi ta phát động, ba người các ngươi lập tức ăn vào đan dược chạy về đằng trước bốn bước, bên phải liền có một thông đạo hẹp cỡ một bộ. Chongyun sau đó đầu tiên thi triển Bình Lộ phù, kế tiếp thì tất cả toàn bộ chui vào trong đấy đạp lên con đường được trải sẵn tiến tới gian phòng bên cạnh, thi triển toàn bộ tuyệt chiêu mà các ngươi biết lên tất cả người ở đó, đừng quản đó là ai.”
“Nhớ kỹ, trước hợp kích xử lý đơn mục tiêu là tốt nhất, sau đó mới phân ra. Chongyun duy trì Trì Thủy thuật với hai người kia để tăng cường phối hợp, tạm thời tách ra với ta để giảm tiêu hao, còn lại chiến đấu như nào chắc các ngươi không cần ta phải giáo. Nhớ kỹ đừng để chúng có được cơ hội sử dụng các bình dược. Có thể ném hai bình Hỏa Lôi về sau để hỗ trợ ta nếu được.”
“Còn lúc tín hiệu được phát động chính là....”
“Hiện tại. Đi!”
Lê Thanh Vũ bỗng đạp một bước mạnh tiến lên phía trước, Huyền Ngân kiếm trong tay bạt mạnh từ dưới lên.
Choang!
Hỏa hoa bắn ra, đại biểu v·ũ k·hí giao thủ!