Quyển 1 Chương 106: Kỳ thủ chân chính
“Xong rồi, đây, ngươi cầm lấy tấm phù này.”
Lê Thanh Vũ nhận lấy tấm phù từ tay Bình lão lão, dưới ánh dương quang tấm phù lúc này đang bốc lên một màu xanh phỉ thúy như có như không, mỏng manh phất phơ gió thổi qua là bay.
Bất quá hắn lại rất rõ ràng, đây kỳ thực chính là chén trà kia, sau khi trải qua thi pháp của Bình lão lão mới biến thành như này, lấy Quan Nguyên chi Nhãn của hắn mà cũng khó lòng nhìn ra được sự khác biệt, xem ra không chỉ là chướng nhãn pháp đơn giản như vậy.
“Đây cũng không phải là chướng nhãn pháp, mà kỳ thật nó đã hoàn toàn bị thay đổi từ tận tầng thứ bản nguyên rồi, ta đã giữ nguyên đặc tính nhưng lại thay đổi đi hình thể tương ứng đối ứng với Pháp Tắc mặt ngoài, về căn bản là từ phương diện Thiên Địa Pháp Tắc tiến hành xâm thực.” Thấy hắn như vậy làm sao Bình lão lão lại không biết hắn đang nghĩ gì, ôn tồn mà giải thích.
“Này quả thật là thần tích, là tạo hóa!” Lê Thanh Vũ cảm khái, tuy đã từng đọc qua nhiều Tiên gia chân truyền nhưng một khi tận mắt chứng kiến vẫn làm cho hắn không khỏi có chút rung động.
“Này cũng chính là điểm thạch thành kim trong truyền thuyết một cách chân thực?” Hắn hỏi.
“Tạo hóa sao? Không phải, còn kém xa lắm. Mà đây cũng không phải là điểm thạch thành kim như trong truyền thuyết. Điểm thạch thành kim nếu không phải chướng nhãn pháp hay cấp linh lực xâm thực thì chỉ là lợi dụng bản nguyên nguyên tố của vật thể đấy tiến hành thay đổi Pháp Tắc đối ứng.” Bình lão lão tiếp tục giải thích:
“Cái ta làm thì lại là cưỡng ép thay đổi bản nguyên bằng Pháp Tắc để hữu cố đặc tính của nó, song về chất đã khác biệt. Nếu như tiến thêm một tầng nữa, tu vi của ta thật sự đột phá đến Đạo Quân cảnh, thì sẽ thậm chí có thể thay đổi được khái niệm về sự vật này, nhưng cũng chỉ là phần nhỏ.”
“Thật sự đột phá đến Đạo Quân cảnh, vậy chẳng phải ngài hiện đang là...” Lê Thanh Vũ mở to mắt.
Hôm nay sau ngày mới gặp lại Bình lão lão thì đương nhiên hắn cũng sẽ nói đến chuyện gặp được Hồ gia lão tổ, khiến cho Bình lão lão nghe xong cũng có chút mắt tròn mắt dẹt.
Mới có mấy ngày trôi qua mà tên tiểu đồ đệ của mình đã lại gặp một vị đại năng tầng thứ này, thật sự làm cho nàng có chút kinh nghi bất định với quyết định của bản thân, song một mặt nào đó lại cảm thấy chuyện này là bình thường. Nàng cũng quyết định giảng nốt về Tiên Đạo đệ ngũ bộ cho đối phương, thứ này không được ghi chép trong Tàng Thư Các tầng một, thậm chí là cả tầng hai.
“Phải, nửa bước Đạo Quân cảnh. Nếu về sau ngươi có gặp lại tên kia có thể nói cho hắn là như thế.” Nàng mỉm cười: “Này cũng không có nhiều vấn đề, phong cách của ta không phụ thuộc quá nhiều vào tu vi, bọn hắn biết cũng chẳng làm sao.”
Lê Thanh Vũ gật đầu, trong lòng nghĩ thầm:
“Đạo Quân cảnh... Nếu sư phụ thật sự đột phá thành công, vậy ngài sẽ chính thức trở thành cự đầu trên cả đại lục Teyvat này.”
Được Bình lão lão giảng giải, hắn giờ cũng đã hiểu cảnh giới này có ý nghĩa gì. Về căn bản chính là cảnh giới chiến lực trần nhà của Nhân giới, thậm chí dù là ở trên Tiên giới cũng là cự phách một phương.
Nham quốc xưng vì Đạo Quân, Phong quốc xưng là Thần Vương, Lôi quốc xưng vì Quân Chủ, Ma Thần xưng là Đế giai.
Đột phá cảnh giới này, Đạo chi Huy bao phủ khắp khôn cùng vạn dặm, số lượng Pháp Tắc điều động có thể hình dung như cuồng triều, nhất niệm hư không tạo vật, nhìn thẳng chân không, là sáng thế nấc thang đầu, thần khu bất hủ bất diệt, vô sinh vô tử, cảnh giới tính bằng đạo kiếp của bản thân!
Tỷ như Đế giai Ma Thần Li giờ vẫn còn bị Đế Quân trấn áp ở gần Khinh Sách Trang, Toàn Oa Ma Thần Osial giờ đang nằm rên rỉ ở dưới Cô Vân Các cũng đều là cảnh giới này, tuy dường như đều chỉ là vô kiếp, yếu nhất trong cảnh giới bất quá đều vẫn còn sống, dù là Đế Quân cũng không g·iết được, hoặc là cái giá phải trả sẽ là quá lớn.
Đây cũng chính là lý do Phong quốc mặt ngoài nhìn tuy chiến lực thấp nhưng lại không ai dám khinh thường, không nói tới nhiều khía cạnh khác, thì chỉ riêng việc Đông Bắc song Vương đều là Thần Vương cảnh thôi cũng đã đủ chấn nh·iếp nhiều thế lực cổ lão.
So sánh với, Lôi quốc dường như thảm thương hơn, mặt ngoài có mỗi Lôi Thần dường như đạt đến cảnh giới này, Xà Thần bị g·iết, Họa Thần không tính, Hồ Thần đã ngàn năm không hiện, Yêu Thần dường như đã tiêu thất từ trước trung cổ.
Ngoài ra, Thất Thiên Thần Quân dù là trong quá khứ hay hiện tại, cũng đều là cảnh giới này, dường như đây chính là nấc thang thực sự phân tách giữa người cùng Thần.
“Mà vị đấy đến nay vẫn còn sống ư?” Lê Thanh Vũ nhân cơ hội hỏi.
“À, còn sống chứ, Võ Quân sao dễ c·hết thế được? Hiện còn đang khá ngon lành ở Bỉ Ngạn.” Giống như nghe được chuyện tiếu lâm, Bình lão lão bật cười đáp.
“Bỉ Ngạn?” Hắn tò mò hỏi tiếp.
“Phải, Bỉ Ngạn. Nơi đầu nguồn của Bỉ Ngạn Hoa, một chỗ rất tốt đẹp nhưng cũng lại rất bất ổn định, nếu không thân già ta sao dạo này cứ phải đến đó trấn áp? Bất quá những thứ này nói cho ngươi còn sớm, tu vi ngươi vẫn còn quá yếu, biết trước cũng không để làm gì, còn dễ gây hại.” Bình lão lão tuy nét mặt không đổi nhưng ngữ khí lại mang thêm mấy phần càu nhàu.
Kết thúc chủ đề, nàng lại chỉ lên phỉ thúy phù lục trên ngực hắn nói:
“Ngươi mang bên mình lá phù này, nếu có kẻ định nguyền rủa ngươi, chỉ cần làm cho hắn lầm tưởng tên của ngươi là Sidorov, hiệu quả nguyền rủa sẽ ngay lập tức được chuyển di.”
Lê Thanh Vũ nghe xong cũng biết đây là tên của vị sĩ quan Fatui đứng đằng sau từng tự thân quan sát mình từ xa, gật đầu. Hắn cũng không thấy có vấn đề gì với việc này, bởi vì đối phương không phải là vô tội, cũng tự nên lãnh hậu quả cùng trách nhiệm với bản thân, bất quá dường như hắn lại cảm thấy sự việc cũng không đơn giản như vậy.
Bình lão lão cũng thấy được nét nghi hoặc trên mặt hắn, lại nói tiếp:
“Tiếu Sát tiểu tử kia đương nhiên sẽ không để cho mọi việc đơn gỉan như vậy, khả năng cao đã sử dụng cái tên của Sidorov tiến hành bẫy rập, bất luận nguyền rủa hay tiến đoán liên quan đều sẽ tiếp nhận cắn trả cùng phản phệ, và khả năng là sĩ quan này cũng có nhận biết, tự thân đã sắp xếp sẵn trận pháp phong hộ liên quan vận mệnh của tự thân rồi, chín thành có tiểu tử kia giúp đỡ, mà phản phệ dường như cũng chỉ có một lần nên tấm phù này cũng sẽ chỉ là hàng dùng một lần mà thôi.”
“Ta không dính phản phệ không phải là vì ta tu vi cao hơn hắn hay năng lực thôi diễn của ta mạnh hơn, mà chỉ đơn giản là ta ta cũng chưa hề sử dụng thuật suy tính, mà nói thẳng là tạo nghệ của ta tại phương diện này cũng không cao. Nếu sau này ngươi muốn lĩnh ngộ gì có liên quan đến thuật này thì tốt nhất là nên đi tìm Tước Nguyệt Trúc Dương Chân Quân nhất mạch, hoặc đơn giản hơn là đi hỏi các trưởng lão bên trong Hiệp Hội Phù Thủy, Chiêm Tinh thuật cùng Bói Toán thuật của bọn họ cũng có nhiều điểm độc đáo.”
“Nói tóm lại, lá phù này có thể giúp ngươi phản phệ lại kẻ nguyền rủa hoặc có ý định dò xét ngươi, mức độ sẽ ở tầm Luyện Thần Phản Hư, còn như thế nào giá họa hay dẫn lửa thì phải do ngươi quyết định, bỏ vào giới chỉ cũng được, chỉ cần nhớ luôn mang theo người.”
Lê Thanh Vũ nghe đối phương nói thế bèn gật đầu, thu hồi phù lục vào trong giới chỉ. Hắn sau đó lại hỏi nàng tiếp về một số kế hoạch trong tương lai, bao gồm cả tiến độ tu luyện cùng với khai hoang lại Tiên Điền bên trong Động Tiên.
Câu trả lời mà hắn đạt được vẫn luôn là: “Tùy ý ngươi.” đúng như hắn dự liệu. Bất quá ngoài dự liệu chính là, Bình lão lão lại nói nàng trong thời gian mấy năm tới sẽ có nhiều lúc phải ra ngoài, một số lần hẳn sẽ rất lâu, nhanh thì mấy ngày chậm thì mấy tháng có khi năm, vậy nên cũng phải biết tự chăm sóc bản thân.
Nếu có việc gì thật sự bức thiết mà ngay cả hắn cùng Yanfei đều không thể tự mình giải quyết được thì có thể tới Hải Nguyệt Đình tìm kiếm Ganyu để xin giúp đỡ, nàng cũng đã giới thiệu bọn hắn cho đối phương.
...
“Được rồi, hôm nay chỉ đến đây thôi. Ngươi về đi.” Bình lão lão gật đầu.
“Dạ vâng thưa sư phụ!” Lê Thanh Vũ chắp hai tay hành lễ, đang định rời đi bỗng đột ngột Bình lão lão lại nói, ngữ khí hóm hỉnh:
“À mà cũng đừng tự mình tìm kiếm thêm tung tích về đối phương đấy. Đứng trước hắn thì hiện tại ngươi ngay cả một ánh mắt cũng không tiếp nhận được đâu.”
Hắn nghe thế mới cười khổ đáp lại:
“Nào dám đâu sư phụ. Sư huynh hắn hiện tại là Chân Quân, ta bất quá một Võ Đồ nhỏ nhoi, muốn c·hết cũng không nên như vậy chứ? Ta hiện tại chỉ đang mong có chút thời gian rảnh rỗi để tu luyện đây này.”
“Ừm, như thế là tốt. Yên tâm, trong thời gian tới hẳn là ngươi sẽ không gặp phiền phức gì đâu, với lại tiểu tử kia tính cách ta rất rõ, cũng sẽ không đi tự chủ nhằm vào ngươi trừ khi ngươi động đến hắn dù sao ngươi cũng chẳng có liên hệ gì với Giải Trãi, ta cũng sẽ không giao thêm nhiệm vụ, có thể an tâm mà tu luyện.”
“Đa tạ sư phụ.”
Bước xuống từ Ngọc Kinh Đài, Lê Thanh Vũ hơi vươn vai, hít thở sâu mấy lần liền cảm thấy tinh thần sảng khoái gấp bội, toàn thân cũng có chút ung dung.
Không khí thật là trong lành biết bao! Hắn nghĩ thầm.
Không còn cảnh phải chạy đua với thời gian, lúc lo trau dồi tri thức lúc lại phải đi bày mưu tính kế, phân tích tình huống các loại...
Đến thế giới này mới được một tuần thôi, vậy mà ngay từ ban đầu đã tao ngộ Hilichurl tí thì bị làm thành xiên thịt nướng, sau đó đã lại phải trải qua hai khảo nghiệm của Tiên Duyên, trong Mộng cảnh mới sống được chút thời gian an ổn thì lại rơi vào sinh tử chiến, khi về tới hiện thực thì lại đi giúp đỡ Yanfei phá cục, kết quả phát hiện ra mình đang ngồi đánh cờ với một vị đại năng chỉ cần một ánh mắt là đủ làm mình vẫn diệt theo đúng nghĩa đen....
Một tuần thật đặc sắc! Chỉ có thể nói như vậy, nghĩ lại còn có chút như nằm mộng...
Bất quá tác dụng của ý chí cùng mộng cảnh tẩy lễ cũng được thể hiện rất rõ, hắn rất nhanh tỉnh táo lại, trong đầu cũng nghĩ đến tình cảnh hiện tại của bản thân.
Bố cục của vị “sư huynh” kia hẳn là sư phụ cũng đã nhìn thấy rõ ràng ngay từ đầu, cũng vì thế mà khi hắn lần thứ hai lên Ngọc Kinh Đài có hỏi về tình huống của Yanfei thì nàng đã nói là đây không phải là khảo nghiệm của nàng, điều này cũng phù hợp với nhiều thứ mà hắn biết trong cách đoán luyện tâm cảnh của Tiên Nhân, từ đó dẫn dắt hắn tới các suy đoán sâu hơn.
“Sư huynh” hẳn là cũng rõ ràng là bố cục đơn giản mà ngắn ngủi này sẽ không qua được mắt của sư phụ, vậy nên thật sự hắn chỉ muốn nói rõ một điều, đó là bản thân đã từ Ám chi Ngoại Hải quay trở lại, bất quá nếu Giải Trãi cư nhiên đi về, nhìn thấy nữ nhi chịu ủy khuất không khống chế được tâm tình xong sử dụng thuật suy diễn dẫm phải bẫy trong giây phút nóng giận thì đối phương hẳn sẽ không ngần ngại gì thả thêm một hòn đá xuống.
Còn về việc chế tạo ủy khuất hay tác động tiêu cực thì rất đơn giản, chính là công kích Yanfei trên phương diện luật sư thông qua v·ụ k·iện này. Có sẵn một hội đằng sau chỉ để gọi gió, các loại tin đồn như bị tố g·iả m·ạo bằng chứng, tính cách cực đoan, trình độ thiếu chuyên nghiệp, phụ lòng tin, hoặc đơn giản là làm cho vị Vạn phu nhân kia tin tưởng rằng Yanfei kỳ thực đã ngậm tiền của Vạn tiên sinh lừa nàng dẫn tới oán hận.... sẽ như một mồi lửa cháy càng ngày càng to.
Quá nhiều cách diễn biến tiếp, này kỳ thật cũng đều là các rủi ro mà nghề nghiệp luật sư luôn phải gánh chịu.
Tổn hại thanh danh chỉ là tác hại nhẹ nhất, nặng nhất chính là dẫn tới Yanfei nghi ngờ chính bản thân, hoặc là lâm vào tự oán trách các loại. Tuy nhỏ nhưng cũng sẽ như một hạt giống gieo trồng, nếu không cản lại sẽ có ngày mọc thành cây đứng chắn đường.
Bất quá đương nhiên, Bình lão lão cũng sẽ không để việc đấy xảy ra. Hải Nguyệt Đình còn đang ngồi đó một đầu Tiên Lân kìa, càng đừng nói sư phụ còn có nhiều mối quan hệ khác.
Vị đại bá hôm trước gặp ở gần Tổng Vụ nhìn khá giống với Thiên Xu nhỉ?
Chỉ là, nếu hắn đã ở đây, thì việc tự nhiên cũng sẽ đến tay hắn coi như làm khảo nghiệm kiêm nhắc nhở là đừng có để việc tu luyện lấn át các việc khác, bọn họ chỉ là phương án dự phòng thôi.
Ngay ngày đầu tiên sau khi được thu làm đệ tử đi về thì hắn đã ngồi cố gắng nắm vững các kiến thức căn bản về thế giới này, ngoại trừ nhiều lý do như đã nói, còn có một phần là vì hắn cảm thấy v·ụ k·iện của Yanfei khá là quỷ dị, có lẽ nàng có thể cần giúp đỡ, và hắn đã đoán đúng.
Thế nhưng không có tư liệu sẽ không làm được gì, hắn lại phải chờ Yanfei mang về được hoàn chỉnh tư liệu về toàn bộ các vụ án trước nàng đã từng xử án cùng thông tin kiến thức căn bản về hệ thống cơ cấu chính trị xã hội của Nham quốc hiện tại, không có cái nhìn toàn cục cùng thông tin căn bản sẽ rất dễ phán đoán sai tình huống.
Việc gặp gỡ bộ ba thuần túy chỉ là ngoài ý liệu, nhưng do ý thức được việc Yanfei lúc đấy khả năng cao đang có người theo dõi nên ban đầu hắn mới không thể không cho bộ ba vào nhà để tránh gây nên nghi ngờ, cùng thời gian thì Yanfei cũng được hắn dặn dò về hành tung.
Vốn ban đầu hắn chỉ định cho vào chút rồi lại lấy lý do khác để đuổi đi, bất quá khi đấy hắn lại có suy nghĩ khác, chính là lấy bản thân thử đi làm mồi nhử nên mới chấp nhận đi ra ngoài cùng, ngoài ra thì ý kết thân cũng nổi lên. Không nói tới tương lai, hiện tại có lẽ bộ ba có thể giúp được hắn, thì thực ra nói chuyện với lũ nhóc này cũng không tồi, hắn cũng không cách bộ ba quá nhiều về tuổi tâm lý, làm bằng hữu cũng là một ý hay, cũng không chỉ đơn giản là lợi dụng.
Đoán là bản thân đã gây nên được chú ý cho người đứng đằng sau xong, hôm sau hắn cùng Xingqiu đi một vòng khắp cả cảng, mục đích cốt là để dụ đối phương lựa chọn địa điểm quan sát tốt nhất, này cần đánh vào tâm lý cùng chút vận may. Điều này có thể thực hiện được thông qua quán xuyến cùng lồng ghép tuyến đường di chuyển của hắn cùng Yanfei như đã được dặn dò, từ đấy sẽ xác định được vị trí mà đối phương lộ ra chân ngựa.
Yanfei ngoài việc này ra còn chịu trách nhiệm dụ cho thủ hạ của mấy tên thương gia kia dính đòn, khi thấy nàng đột nhiên thất thường về sau dù là ai ắt hẳn cũng sẽ sinh nghi, việc điều tra sẽ không thể thiếu, việc này về sau chính được hắn liên hợp với việc nhờ Xingqiu giúp chế tạo một hiện trường án hoặc là tiếp cận, tóm lại là để cho Thiên Nham Quân chú ý tới.
Đương nhiên là Xingqiu làm việc gì cũng sẽ không thể tránh khỏi cao tầng của Phi Vân thương hội biết chuyện, bất quá sau khi bọn họ điều tra sâu thì có thể phát hiện việc này sẽ có lợi cho Yanfei, một trong các đối tác tốt của bọn họ thì thậm chí sẽ còn hỗ trợ, đặc biệt là sau khi phát hiện ra tiểu thiếu gia nhà mình đột nhiên bị lộ diện ngay trước mặt một trong Thất Tinh!
Phải, chuyện đời nó lại khắm như vậy, không biết bản thân dính phải bả hay keo chó Phi Vân Thương Hội tạm không có cách nào khác ngoại trừ duy trì tình huống hiện tại tránh bứt dây động rừng, cũng sẽ tìm cách giao hảo đối tượng là hắn, vì giờ dù là thằng mù cũng nhìn ra thằng nhãi này không tầm thường, đương nhiên phương án vẫn sẽ theo cách tương tự như đã để cho Xingqiu giao hảo với Chongyun cùng Hu Tao.
Nhưng này lại dẫn tới một khâu khác quan trọng trong kế hoạch, đó chính là gặp được Thiên Quyền Ningguang. Có thể nói đây chính là một điểm nhấn của toàn bộ bố cục, việc gặp Ningguang vừa có tác dụng tạm chấn nh·iếp Phi Vân Thương Hội vừa có tác dụng chấn nh·iếp luôn liên minh các tiểu thế lực đứng đằng sau kia đồng thời còn chịu trác nhiệm làm tầng bảo hiểm cuối cùng cho Yanfei.
May mắn thay là trước hôm đó mấy ngày, chí lớn gặp nhau Bình lão lão tự nhiên lại giao cho hắn nhiệm vụ là đi, nói nhẹ là khai sáng cho Ningguang về viễn cảnh Tiên Nhân không còn nữa, nói nặng là đập nát luôn tín ngưỡng của nàng đối Nham Thần!
Đây cũng chính là lý do mà qua bao nhiêu đời người lại có rất ít ai thực sự tính tới viễn cảnh Tiên Phàm hoàn toàn cách biệt, tín ngưỡng luôn làm bọn họ khó nảy sinh ra được suy nghĩ này.
Bình lão lão khi nói việc này với hắn đương nhiên sẽ không nói hết từ việc tay Thần Lừa tính giả c·hết ra làm sao mà chỉ nói bóng gió, cốt là để hắn cũng đại khái hiểu được, còn đưa ra cho hắn thêm một bông Bách Hợp Lưu Ly, nói là bông hoa này chính là một trong những bông cổ xưa nhất từ thời Bích Thủy Nguyên còn đang mọc đầy, mang theo lúc đi gặp sẽ có được hiệu quả không ngờ.
Về việc tại sao nàng lại biết được vụ Tiên Phàm xa cách thì hắn cũng không thấy lạ, loại trừ khả năng chính nàng là người dự trù kế hoạch cho Tiên gia ra thì chính là Ăn Chực Thần Quân tự mình không giấu được mà thôi, khi mà xu thế tổng quát nhìn chung nếu có được một góc nhìn vững chắc lại không bị tín ngưởng ảnh hưởng thì sẽ có thể nhìn ra được, ngoài ra thân phận Zhongli đâu phải dễ làm như vậy, hẳn hiện tại cũng đã bắt đầu được sử dụng, này lại càng thêm dễ đoán.
Còn tại sao Bình lão lão lại nói sớm cho hắn về điều này thì nó lại liên quan đến tầng thứ sâu hơn nhiều, hắn chỉ mới có các suy đoán mơ hồ mà thôi.
Nghĩ lại, việc Thần Lừa trừ dần đi tín ngưỡng của bản thân thì liệu có liên quan gì tới việc trao Thần chi Tâm (Gnosis) cho Băng Thần không nhỉ, dù sao thì hắn làm chắc chắn không thể giấu được đối phương... He he, nghe có mùi bả ch- nhầm, thú vị.