Nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ của Amy, trên khuôn mặt xinh đẹp của Vương Linh Linh lộ ra về mặt thỏa mãn.
Nàng vào đây vì muốn nhìn thấy vẻ mặt này của đại tiểu thư nhà mình không phải sao?
Thật tuyệt đấy!
Bóng dáng nàng chợt lóe lên, ngay sau đó xuất hiện bên cạnh Lục Duyên. Nàng nhẹ nhàng hôn hắn một cái, lúc Amy vẫn chưa kịp nhìn thấy thì nàng đã nhẹ nhàng lướt đi.
Đồng thời bên tai Lục Duyên vang lên truyền âm của Vương Linh Linh:
"Lục Duyên, dịu đàng một chút nha!"
Lục Duyên nhìn thấy Vương Linh Linh lưu loát mở cửa rồi đóng cửa, hắn lại nhìn về phía Amy đang bất lực giận dữ, khiến hắn nhịn không được phải bật cười.
Amy tức giận phồng cái miệng nhỏ lên, mở to mắt trừng Lục Duyên:
"Đồ lừa gạt! Ngươi còn cười! Ngươi cũng ức hiếp ta!"
Lục Duyên lộ ra nụ cười xấu xa:
"Ngươi đợi lát nữa hãy nói ra lời này"
.. Lược bỏ bớt mười ngàn chữ...
Rạng sáng ngày hôm sau, Amy chống đỡ thân thể nhức mỏi không chịu nổi của mình lén lút rời khỏi phòng của Lục Duyên, trở về phòng của mình.
Lục Duyên giữ lại thế nào nàng cũng không nghe, nói là không hy vọng bị người khác phát hiện, như vậy sẽ rất xấu hổ.
Thậm chí, lúc ăn sáng, Amy cũng gắng gượng chống đỡ thân thể đi ra khỏi phòng, xuống lầu ăn sáng.
Trong phòng khách, Dạ Dạ ngồi trên ghế sô pha chờ ăn cơm.
Amy chịu đựng cảm giác chân run rẩy khó chịu, vẻ mặt vẫn như thường đi đến ngồi xuống bên cạnh.
Nàng cười hì hì nói:
"Dạ Dạ, chào buổi sáng!"
Dạ Dạ gật đầu, sau đó nhìn Amy, giọng nói không chút gợn sóng mang theo chút quan tâm cất lên:
"Amy, hôm nay ngươi phải nghỉ ngơi cho tốt mới được, lúc ấy chúng ta cũng phải nghỉ ngơi"
Amy:
sạn Nụ cười trên khuôn mặt nàng lập tức trở nên cứng đờ.
Vương Linh Linh ngồi cạnh có chút nói không nên lời, sau khi nàng ra ngoài, hiệu quả cách âm cũng bị phá hỏng, kết quả đêm qua nàng phải nghe cả một đêm.
Lại một tuần nữa trôi qua.
Sau bữa cơm tối, Tiểu Bạch nhìn Lục Duyên nói:
"Công tử, ta cũng đột phá rồi"
Tuy về mặt nàng rất nghiêm túc, nhưng trong lòng lại vô cùng kích động.
Quả nhiên bản thân mình lại tiến thêm một bước, đuổi kịp công chúa điện hạ rồi!
Đây là vì đế quốc Thiên Minh. Nếu mình có thể mang thai con của công tử, trong đế quốc sẽ có hậu duệ thiên kiêu của gen cấp thần.
Bản thân mình phải cố gắng nhiều hơn mới được!
Lúc Tiểu Bạch đang trình chiếu mọi động tác trong đầu, Vương Linh Linh bĩu môi mở miệng nói:
"A, không ngờ tiểu thư Tiểu Bạch cũng đột phá đấy? Thật sự đáng chúc mừng nha"
Đối mặt với Vương Linh Linh có tính tình cổ quái, Tiểu Bạch chỉ lườm nàng rồi hừ nhẹ một tiếng, hiếm khi không phản kích lại.
Hôm nay tâm trạng nàng rất tốt, đương nhiên sẽ không chấp nhặt với người phụ nữ này.
Dạ Dạ dựng ngón tay cái với Tiểu Bạch, thể hiện sự khẳng định của công chúa đế quốc Thiên Minh.
Nếu miệng nhỏ của nàng không gặm nhấm đồ ăn thì càng tốt hơn nhiều.
Lý Thanh Hòa ngồi bên cạnh chọc bát cơm của mình, trong lòng đang ghen tỵ.
Ngược lại, những người khác lại cười chúc mừng Tiểu Bạch.
Tuy Tiểu Bạch là người rất nghiêm túc, nhưng nàng đối xử rất tốt với họ, cho dù họ có việc gì, chỉ cần giao cho Tiểu Bạch đi làm, Tiểu Bạch luôn luôn làm rất chu đáo cẩn thận.
Điều này khiến trong lòng họ đánh giá rất cao về Tiểu Bạch, tạo ra mối quan hệ khá tốt với nhiều người.
Ngay cả Anastasia cũng hỏi Dạ Dạ để mượn Tiểu Bạch đi xử lý một vài công việc, dù sao có lúc nàng cũng bộn bề công việc, cho dù bản thân mình có túi trí tuệ thì cũng bận bịu vô cùng, nhưng trên phương diện này Tiểu Bạch lại xử lý tương đối ổn thỏa, cực kỳ có thiên phú.
Lục Duyên nghe vậy cười nói:
"Tốt, vậy đợi lát nữa sẽ ghi lại gen cho ngươi"
Trong ánh mắt Tiểu Bạch lóe lên tia sáng, cũng không kiềm chế được nụ cười vui sướng của mình, gật đầu thật mạnh:
"Ừm!"
Sau khi ăn xong bữa tối, Lục Duyên đưa Tiểu Bạch về phòng, Tiểu Bạch cũng thuộc hệ hắc ám giống như Dạ Dạ, cũng có nhiều gen cấp thánh.
Sau khi nàng lựa chọn xong thì bắt đầu các bước ghi lại.
Sau khi hoàn thành việc ghi lại, cả người Tiểu Bạch đầy máu tươi, che lấp hết làn da trắng như tuyết, ngay cả tai mèo và đuôi mèo vốn màu trắng như tuyết cũng bị nhuốm một chút máu tươi, vào lúc này cũng có chút ủ rũ phờ phạc.
Nàng khó khăn chống đỡ thân thể, Lục Duyên vuốt ve đầu nàng, cười dịu dàng nói:
"Để ta, Tiểu Bạch quá hiếu thắng rồi, ngươi cũng có thể làm nũng với ta mà. Ta đã nói rất nhiều lần rồi, với ta, ngươi cũng giống giống như những người khác"
Tiểu Bạch sững sờ, sau đó trong mắt nàng lập tức ngấn lệ, nhìn chằm chằm Lục Duyên, trên khuôn mặt nhô vốn đàng hoàng nghiêm túc lại có thêm một chút vẻ dịu dàng dễ thương:
"Ta muốn A Duyên tắm cho ta!"
... Lược bỏ bớt mười ngàn chữ...
Sau chuyện của Tiểu Bạch, lại thêm mười ngày nữa trôi qua, khi đến gần ngày xuất phát, cuối cùng Sương Nguyệt cũng hoàn thành việc ghi lại.
Không giống như Tiểu Bạch và Amy.
Nàng vừa đột phá đã không đợi được nữa mà dùng thủy tinh truyền tin liên lạc với Lục Duyên.
Lục Duyên hoàn thành tu luyện vừa về tới nhà. Sau khi thủy tinh truyền tin được kết nối, hắn lập tức nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của Sương Nguyệt.
Nàng tươi cười nói:
"A Duyên, ngươi đang ở đâu? Ta đã đột phá rồi, bây giờ muốn ghi lại gen"
Lục Duyên thấy dáng vẻ gấp gáp của Sương Nguyệt, về mặt có chút kỳ lạ.
",. Ta vừa tu luyện xong, đang ở nhà đây"
"Ta trở về ngay! Đợi ta!"