Một tuần sau, Lục Duyên đang nghỉ ngơi trong phòng thì nghe thấy tiếng gõ cửa truyền đến.
Lục Duyên đi ra mở cửa thì nhìn thấy hai người Amy và Vương Linh Linh đang đứng ngoài cửa.
Gương mặt xinh đẹp của Amy có chút ửng đỏ, trên khuôn mặt của Vương Linh Linh lại nở một nụ cười dịu dàng.
Lục Duyên sửng sốt, hắn liếc mắt nhìn hai người.
"Amy, Linh Linh, sao vậy?"
Vương Linh Linh liếc nhìn Amy rồi cười nói:
"Đại tiểu thư đột phá đến cấp chiến hoàng rồi"
Lục Duyên có chút kinh ngạc nhìn về phía Amy:
"Lúc nãy sao Amy không nói?"
Nụ cười trên mặt Vương Linh Linh càng thêm dịu dàng:
"Đương nhiên là vì ngượng ngùng rồi"
Amy có chút bất mãn trừng mắt liếc Vương Linh Linh:
"Ta mới không có như vậy! Ta chỉ là... chỉ là thấy việc đó..."
Lục Duyên nghe cuộc nói chuyện của hai người, lập tức hiểu ra.
Hắn không nhịn được mà bật cười:
"Vào đây rồi nói"
Amy nghe thấy vậy thì "ừm" một tiếng rồi bước vào phòng, Vương Linh Linh cười tủm tỉm theo sau đi vào.
Lục Duyên hơi sững sờ khi thấy Vương Linh Linh cũng đi vào, hắn có chút thắc mắc nhìn nàng:
". Linh Linh, ngươi vào đây làm gì?"
Không phải sau đây sẽ làm chuyện đó sao?
Nàng vào đây thì làm sao làm được?
Vương Linh Linh nhìn Lục Duyên cười tủm tỉm đáp:
"Đại tiểu thư có chút căng thẳng, ta cũng có chút lo lắng cho nàng, vì vậy đi vào cùng để xem sao. Không được sao?"
Trên mặt Lục Duyên có chút vẻ kỳ lạ, hắn liếc nhìn Amy.
Amy lén lút nhìn trộm hắn một chút, sau đó giả vờ như không biết chuyện gì.
Lục Duyên bất đắc dĩ bật cười:
"Nếu đã như vậy, vậy Linh Linh đứng ở bên cạnh nhìn đi"
"Ừm?"
Lục Duyên và Amy đi vào phòng tắm, Vương Linh Linh không đi vào theo, dù sao nàng cũng biết hiện giờ Amy phải ghi lại gen, bản thân không được làm phiền.
Lục Duyên khá là thành thạo trong việc ghi lại gen cho mấy cô gái này.
Vì dù sao hắn cũng đã thực hiện rất nhiều lần rồi.
Amy chọn loại gen, vào lúc ghi lại, nàng lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết vô cùng đau đớn. Lục Duyên đã chuẩn bị kỹ càng để điều trị cho Amy từ lâu.
Bên ngoài phòng tắm, Vương Linh Linh sử dụng sức mạnh ánh sáng phong bế xung quanh lại, tránh để âm thanh truyền ra ngoài. Nếu không Amy sẽ xấu hổ chết mất.
Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Amy, Vương Linh Linh nhịn không được nắm chặt nắm tay, trong ánh mắt chứa đây vẻ lo lắng.
Tuy trước đây nàng cũng từng ghi lại gen cấp thánh, quá trình đó chỉ có chút sợ hãi nhưng không gây nguy hiểm gì, nhưng khi chuyện này xảy ra với Amy, nàng vẫn không nén nổi sự lo lắng của mình.
Thời gian dần trôi qua, ngay sau đó, tiếng kêu thảm thiết của Amy dần trở nên yếu ớt, khí tức hỗn loạn bên trong phòng tắm dần dần lắng lại. Lúc này Vương Linh Linh mới thở phào nhẹ nhõm, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười.
Nàng biết đã đến lúc kết thúc rồi.
Amy đã thành công ghi lại gen cấp thánh.
Trong phòng tắm.
Hoàn thành xong bước cuối cùng, giết chết ý chí còn sót lại của gen siêu phàm, Amy mở mắt ra.
Nhìn thấy cả người mình đầy vết máu, nàng nhịn không được nhăn mặt lại, về mặt như sắp khóc:
"Bẩn quá đi!"
Nàng muốn đứng lên, nhưng trước đó nàng đã tiêu hao quá nhiều sức lực nên thân thể có chút mệt mỏi, vẫn chưa hồi phục lại.
Nàng nhìn về phía Lục Duyên bằng vẻ mặt vô cùng đáng thương:
"Đồ lừa gạt, nhanh tắm rửa giúp ta đi"
Lục Duyên mỉm cười, tắm rửa sạch sẽ cho Amy.
Sau đó hắn bế nàng ra khỏi phòng tắm.
Trong phòng, Vương Linh Linh đang ngồi trên giường, nhìn thấy Lục Duyên bế Amy ra, những lo lắng trong mắt mới biến mất, nàng mỉm cười nói:
"Chúc mừng đại tiểu thư"
Amy nghe thấy những lời này thì lập tức hăng hái lên, trên khuôn mặt vốn dĩ có chút mệt mỏi vào lúc này cũng lấp lánh ánh sáng:
"Hừi Đó là việc đương nhiên, ngươi cũng không nhìn xem bản tiểu thư là ai?"
Vương Linh Linh cười tủm tỉm nói tiếp:
"Vâng vâng vâng, vì thế, bước cuối cùng thì sao?"
Khuôn mặt xinh đẹp của Amy lập tức cứng đờ. Lục Duyên cũng có thể cảm nhận được cơ thể của nàng chợt hơi căng cứng.
Sau đó nàng quay đầu nhìn về phía Lục Duyên, trong ánh mắt lộ ra vẻ kiên quyết. Nàng nhắm chặt mắt lại, mở miệng nói:
"Đến đi! Đánh ngất ta đi!"
Lục Duyên:
cạn Hắn nhìn dáng vẻ giống như sẵn sàng hy sinh của Amy, trong lòng hắn vô cùng khó hiểu.
Đánh ngất à?
Đánh ngất nàng để làm gì?
Lễ nào người này có niềm đam mê đặc biệt nào sao?
Không đến mức đó chứ?
Trong đầu Lục Duyên đầy sự thắc mắc, hắn vô thức quay đầu nhìn Vương Linh Linh.
Sau đó hắn phát hiện trên khuôn mặt của Vương Linh Linh lộ ra nụ cười thích thú, trên khuôn mặt xinh đẹp đó còn có chút vẻ kích động hiếm thấy.
Lục Duyên sa sầm mặt mũi.
Hắn đã có thể chắc chắn Amy lại bị Vương Linh Linh lừa rồi.
Hắn yên lặng trừng mắt liếc nhìn Vương Linh Linh, sau đó lại nhìn về phía Amy đang căng thẳng nhắm chặt mắt, hắn hỏi:
"Tại sao phải đánh ngất ngươi?"
Amy mở to mắt, nàng có chút nghi ngờ hỏi lại Lục Duyên:
"Không, không phải cần hoàn thành một bước cuối cùng sao? Ta ngất rồi sẽ không đau, đây là kinh nghiệm mà Vương Linh Linh nói cho ta biết"
Lục Duyên không nhịn được giật giật khóe miệng.
Quả nhiên...
", Linh Linh nói dối đấy"
Amy sửng sốt, sau đó trợn trừng mắt, quay đầu nhìn Vương Linh Linh bằng về căm giận.