Không chỉ có đám người Vương Hương Hương, đến cả đám người đội do thám của đội trưởng Groth cũng được Lục Duyên cung cấp rất nhiều tài nguyên trợ lực, cho họ có thể nhàn hạ mà tu luyện lên cấp.
Dĩ nhiên thì Dương Bình, Macquarie và Tư Thính Phong cũng nhận được rất nhiều sự giúp đố từ Lục Duyên.
Xét về quan hệ thì ngoại trừ đám người của Thanh Hòa tỷ ra, cũng chỉ có ba người họ là có mối quan hệ thân thiết với Lục Duyên nhất.
Hiện tượng biến dạng không biết sẽ trở nên nghiêm trọng như nào trong tương lai, Lục Duyên cũng chưa chắc mình lúc nào cũng có thể canh giữ được ở sao Đại Khải. Hắn vẫn hy vọng chí ít thì bạn bè của mình cũng có thể tự bảo vệ bản thân được, tránh để tương lai sau này xảy ra chuyện đáng tiếc.
Tám chuyện với đám người họ xong, Lục Duyên cất điện thoại di động lại đi tìm Lý Thanh Hòa.
Hừm... Dù sao cũng đã từng nếm trải rồi, dĩ nhiên là phải ăn tới xương rồi mới biết liếm thôi cũng gây thương nhớ, có đôi khi Lý Thanh Hòa còn rất chủ động.
Trong biệt thự của Lý Thanh Hòa.
Hai người Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ đang dùng cơm, người máy Ali đang quét dọn vệ sinh.
Lý Thanh Hòa nở nụ cười nói:
"Ta sắp đột phá lên Chiến đế, tới lúc đó ta phải bảo Duyên đệ đệ ghi lại gen siêu phàm giúp ta. Bây giờ ba đứa nhóc Dạ Dạ, Anastasia và Linh Linh đều ghi lại gen cấp Thánh cả rồi, thực lực của chúng ta bây giờ đều thua các nàng ấy, thực sự là khó chịu. Muốn đuổi về ngay cơ"
Tư Thính Vũ cũng gật đầu đồng ý.
Vốn dĩ các nàng cũng có thiên phú rất tốt, chỉ là không thể nào được coi là đứng đầu được.
Nhưng dù có đứng hàng đầu thì cũng chỉ có thể là gen cấp Thánh đẳng cấp Chiến hoàng mà thôi, so với vũ trụ xung quanh đều là thiểu số.
Có Lục Duyên ở đây, đám người của Dạ Dạ đều có được thành công.
Điều này khiến ba người Tư Thính Vũ, Lý Thanh Hòa và Sương Nguyệt vốn dĩ đã rất tài giỏi đó lại có cảm giác nguy hiểm.
Với cương vị là tỷ tỷ, vậy mà lại không sánh bằng muội muội, như vậy coi sao được?
Tư Thính Vũ mở miệng nói:
"Ta cũng muốn đột phá, tới lúc đó cũng muốn ghi lại gen cấp Thánh"
Còn về cấp Thần thì các nàng không dám nhắc tới rồi.
Dù Lục Duyên cũng đã có nói, ngoại trừ đến lúc các nàng là Chiến thánh thì sẽ không đồng ý chuyện ghi lại gen cấp Thánh cho các nàng.
Dù sao với mục tiêu mà trước đó họ đã lập ra thì bây giờ ghi lại gen cấp Thánh đã là điểm giới hạn rồi.
Chuyện này khiến ba người Tư Thính Vũ cảm thấy có chút bất lực.
Ngược lại, bởi vì đảm người của Dạ Dạ hiện tại đã ghi lại được gen cấp Thánh, nên lúc còn ở đẳng cấp Chiến đế rất có hy vọng ghi lại gen cấp Thần thành công.
Nói không ngưỡng mộ thì đúng là nói dối.
Nhưng mà đây cũng là chuyện không thể làm gì được hơn, huống hồ thực lực hiện tại của các nàng vốn đã mạnh mẽ hơn rất nhiều lần rồi, thậm chí trong tương lai còn có thể đạt tới cấp Chiến thần nữa cơ.
Lý Thanh Hòa thở dài, nở nụ cười nhàn nhạt:
"Duyên đệ đệ thật là, vốn dĩ mục tiêu của ta cũng chỉ là giống với ông cụ, đó là trở thành Chiến đế, kế thừa trách nhiệm của hắn. Tương lai sau này dẹp loạn vùng cấm, lại không ngờ có một ngày có thể trở thành Chiến thần"
Nói tới đây, nàng nhớ lại những khoảnh khắc ở cùng với Lục Duyên, trong ánh mắt cũng dấy lên một sự yêu thương sâu sắc.
Tư Thính Vũ ở bên cạnh cũng khẽ gật đầu một cái, cười nói:
"Có hắn ở đây, chúng ta thật sự rất may mắn"
Lý Thanh Hòa gật đầu, sau đó hừ nhẹ một tiếng, tỏ vẻ mặt khó chịu mà nói:
"Chỉ là có quá nhiều người"
Tư Thính Vũ khẽ cười:
"Người khác không biết nhưng chả lẽ chúng ta còn xa lạ gì sao? Nếu như có thể sinh được con cho hắn, kế thừa được gen siêu phàm của hắn, đây chính là gen thần thoại đó. Khắp cả vũ trụ này không có nhiều ngoại lệ như vậy đâu, cộng thêm thực lực thiên phú của tên đó cùng với những thành tích nổi bật đã làm được trong thời gian gần đây, nếu như A Duyên bằng lòng thì sẽ có không biết bao nhiêu Thiên Kiêu của loài người tình nguyện ngã vào lòng hắn. Hắn đã rất kiềm chế rồi. Đừng nói tới cái khác nha, ngươi cũng biết đám người của Dạ Mị rồi đó, đến cả Anastasia đều như vậy rồi, huống hồ là những người khác?"
Lý Thanh Hòa trợn tròn mắt, có chút cạn lời nhìn qua Tư Thính Vũ, hằn học nói:
"Ngươi lại có thể nhìn thoáng được như vậy..."
Tư Thính Vũ đưa ánh mắt đánh giá Lý Thanh Hòa, vốn dĩ là một khuôn mặt đang rất đỗi nghiêm túc lại bỗng dấy lên một nụ cười xấu xa:
"Có phải ngươi đã có quan hệ cùng với Lục Duyên rồi hay không?"
Nghe tới đây, Lý Thanh Hòa cứng đờ người, sắc mặt cũng vô cùng cổ quái mà nhìn Tư Thính Vũ:
"Ngươi nói gì cơ?"
Tư Thính Vũ mở miệng cười nói:
"Lần trước ta đã sớm nói với ngươi rồi, không phải là ngươi nhát gan vậy đó chớ?"
Lúc trước, Tư Thính Vũ có gọi Lý Thanh Hòa, nhưng nàng lại nói thẳng là Lục Duyên đang ở trong phòng của nàng rồi kia mà.
Lý Thanh Hòa nghe thế, trên mặt bỗng ửng đỏ.
Lúc đó là có ngữ cảnh đàng hoàng mà, dĩ nhiên là nói ngay không do dự, nhưng hiện tại thì...
Dù có là cô thì lúc bị hồi như vậy cũng có chút ngượng ngùng.