Lục Duyên trái lại còn lộ ra nụ cười xấu xa giống như Sương Nguyệt, vừa nhìn Sương Nguyệt vừa nói:
"Thật sao Sương Nguyệt tỷ? Ta đợi không nổi rồi"
Sương Nguyệt:
Nụ cười của nàng cứng đờ, hơi xấu hổ mà dời ánh mắt sang chỗ khác:
"Ta nói đùa thôi, vậy mà ngươi lại xem là thật, đúng là cái đồ xấu xa"
Nói xong, nàng cũng đứng lên đi giúp đỡ Tư Thính Vũ.
Lục Duyên cười lắc đầu, vừa ngồi dựa vào trên ghế sofa vừa suy nghĩ về vị trí của giáo đoàn Thiên Tai đã được tìm thấy, nghĩ xem lúc nào thì bắt đầu hành động.
Cuối cùng Lục Duyên lại nghĩ, hiện tại bởi vì quốc gia cơ giới xảy ra tình huống bất ngờ, cho nên dường như tình hình trong vũ trụ có chút gay go, vậy nên diệt trừ được mấy mối uy hiếp như giáo đoàn Thiên Tai càng sớm thì càng tốt.
Chẳng bằng nhân dịp này luôn cho rồi.
Dù sao Lục Duyên cũng cảm thấy với thực hiện hiện tại của mình, cộng thêm chiến thần Nhược Thủy và các chiến thần ở lại chỗ này thì việc đối phó với ba giáo chủ hẳn không có vấn đề gì.
Nghĩ là làm, Lục Duyên đi vào phòng bếp, hai cô gái đang nói chuyện, nghe thấy tiếng động từ phía Lục Duyên thì vội vàng ngừng lại rồi quay đầu nhìn về phía hắn.
Gương mặt xinh đẹp của Tư Thính Vũ vẫn còn đọng lại vệt ửng đỏ, nàng không dám nhìn Lục Duyên, chỉ mở miệng nói:
"Sao ngươi lại tới đây? Đi nghỉ ngơi đi?"
Lục Duyên cười trả lời:
"Ta có chút việc, định rời khỏi Khởi Nguyên Chi Địa một chuyến, có lẽ phải mất mấy ngày liền"
Nghe hắn nói thế, Tư Thính Vũ và Sương Nguyệt đều sững sờ.
Hai người thấy ánh mắt kiên định của Lục Duyên thì im lặng.
Tư Thính Vũ nói trước:
"Chắc hẳn ngươi phải đi làm một chuyện quan trọng đúng không? Thực lực hiện tại của ta cũng không giúp được gì cho ngươi, ngươi phải chú ý an toàn, về sớm một chút"
Lục Duyên nhếch miệng cười:
"Yên tâm đi đạo sư, ngươi còn không rõ thực lực của ta sao? Các ngươi nói một tiếng với Thanh Hòa tỷ hộ ta"
"Ừm, biết rồi"
Lục Duyên chào tạm biệt hai người, sau đó đi tới đại sảnh thoát ly rồi rời khỏi Khởi Nguyên Chi địa.
Ánh sáng trắng lóe lên, Lục Duyên xuất hiện ở trong ký túc xá của Thiên Tài Doanh.
Hắn nhìn thoáng qua xung quanh, suy nghĩ một chút rồi nâng tay lên vỗ một cái.
Sau một khắc, một bóng dáng giống hệt Lục Duyên xuất hiện.
Đây là hình chiếu thời gian của Lục Duyên.
Suy cho cùng hiện tại hắn phải đi tìm vị trí của giáo đoàn Thiên Tai kia, có lẽ sẽ mất một khoảng thời gian, hắn không ở đây không có ai bảo vệ Đại Khải tinh, hắn không yên tâm cho lắm.
Hình chiếu thời gian khác với Ám Ảnh Thần Sứ, dù Lục Duyên ở rất xa thì cũng có thể cảm nhận được tình huống ở đây, nó có thể thay thế hắn canh giữ chỗ này.
Chỉ cần hắn có thể cung cấp linh lực tương ứng vị trí hình chiếu tồn tại là được.
Nghĩ đến đây, Lục Duyên cảm thấy cũng phải để lại một cái ở Thiên Minh tinh và Ngân Nguyệt tinh, tránh đến lúc đó bên phía Dạ Dạ và Sương Nguyệt tỷ cũng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Có điều cái này để sau rồi nói.
Sau khi để lại hình chiếu thời gian, bản thể Lục Duyên biến mất tại chỗ.
Sau một khắc, hắn lập tức xuất hiện ở trong chân không cách Đại Khải Tinh mấy chục năm ánh sáng.
Lục Duyên định sử dụng phương pháp tìm đường may mắn để bắt đầu tìm đường.
Trong mắt hắn hiện ra Mệnh Vận Chi Luân màu trắng đen, đầu tiên hắn gia trì vận may cho mình trước.
Sau đó, Lục Duyên bắt đầu phân biệt phương hướng.
Phương hướng trong không gian vũ trụ không giống với ở bên ngoài tinh cầu, nó nhiều phương hướng hơn bên ngoài tinh cầu rất nhiều.
Lục Duyên lấy một cái pháp trượng vô dụng ra, bắt đầu chuyển động lung tung trong chân không. Sau đó, hắn nhắm mắt lại và chờ một lúc, lẩm nhẩm câu vị trí của tổng bộ giáo đoàn Thiên Tai mấy lần rồi đưa tay ra nắm lấy pháp trượng kia.
Một đầu pháp trượng chỉ về một phương hướng, đó chính là phương hướng Lục Duyên tìm kiếm.
Giờ phút này, đầu pháp trượng đang chỉ phương hướng phía dưới bên phải.
Lục Duyên nhìn thoáng qua, trực tiếp sử dụng Không Gian Chi Lực di chuyển một trăm vạn năm ánh sáng.
Sau khi đi chuyển một trăm vạn năm ánh sáng, Lục Duyên lại xác định phương hướng bằng cách lúc nãy lần nữa.
Lại tiếp tục đi chuyển một trăm vạn năm ánh sáng.
Cứ như vậy, mỗi một lần Lục Duyên di chuyển một trăm vạn năm ánh sáng xong thì lại xác định phương hướng một lần nữa, bắt đầu tìm kiếm vị trí tổng bộ giáo đoàn Thiên Tai.
Trái lại, không phải Lục Duyên không mong muốn di chuyển với khoảng cách ngắn hơn.
Có điều xét trên quy mô toàn vũ trụ, dù là một trăm vạn năm ánh sáng thì cũng không quá xa, ở cương vực nhân tộc cũng như thế.
Việc Lục Duyên cần phải làm là xác định vị trí đại khái trước, sau đó lại tỉ mỉ tìm kiếm sau.
Lấy một trăm vạn năm ánh sáng làm nấc, hiệu suất của nó cũng cao hơn một chút.
Đương nhiên, trong quá trình này, Lục Duyên cũng không quên sử dụng Ám Ảnh Chi Lực che giấu khí tức và thân thể của mình, để tránh bị người của giáo đoàn Thiên Tai phát hiện trong quá trình hắn tìm kiếm, đến lúc đó họ lại chuyển vị trí khác, vậy thì cái được không bù cái mất.