Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 951: Còn Quá Yếu.




Có thể khiến cho thời gian trôi ngược lại, khôi phục tất cả mọi thứ trở về như ban đầu, chuyện này thật sự khiến người ta khó mà có thể tưởng tượng được.

Diêm Lương nhìn lớp cát bụi màu đồng thau lởn vởn xung quanh Lục Duyên, trong ánh mắt cũng hiện ra một vẻ kính nể. Có thể tận mắt nhìn thấy nguồn sức mạnh như vậy, cả người của Diêm Lương đều tê rần.

Anastasia nhìn Lục Duyên, trong ánh mắt cũng là một vẻ sùng bái. Nếu như là ngày trước thì dựa vào sự tự tin của mình, nàng sẽ không cho rằng bản thân mình thua kém ai, nhưng mà mãi cho tới sau khi tiếp xúc với Lục Duyên, nàng mới phát hiện so với với người này, quả thật nàng vẫn yếu kém hơn rất nhiều.

Sau khi khôi phục lại Mê Vụ sâm lâm, Lục Duyên khẽ gật đầu về phía khu vực trung tâm sương mù, hắn biết rõ Thần long đang nhìn hắn.

Cái gật đầu này coi như là lời tạm biệt.

Sau đó, Lục Duyên quay đầu nhìn về chỗ của mọi người đứng đợi ở bên ngoài Mê Vụ sâm lâm.

Trước đó hắn cũng đã cảm nhận được hơi thở của những người này ở đây rồi, nhưng mà lúc đó lại đang bận chiến đấu cùng với Thần long, cho nên hắn cũng không có tâm tư đâu để ý mấy chuyện này.

Cơ thể hắn biến mất, lập tức xuất hiện ở trước mặt của đám người thánh Thiên Minh.

Hắn nở nụ cười, nói:

"Các cụ, sao các ngươi lại tới đây?"

Sau đó, hắn đi tới gật đầu với Gladys và Anastasia:

"Tiền bối Gladys, Tasia, các ngươi cũng ở đây sao"

Thánh Thiên Minh bày ra vẻ mặt có chút bất lực:

"Ngươi chiến đấu với cấp Thần ở trong Mê Vụ sâm lâm, đánh tới vang động như vậy, toàn bộ đảo Bạch Vân đều cảm nhận được cả rồi, ngươi nói xem chúng ta có thể không tới được hay sao?"

Lục Duyên cười ngượng nghịu:

"Cũng đành chịu thôi, dốc toàn lực đối phó nên không kiềm chế được sức mạnh"

Nghe tới đây, Lý Tinh Hải thoáng nhìn qua lớp sương mù dày đặc ở khu vực trung tâm của rừng rậm Suongg Mỳ, tò mò hỏi:

"Nói như vậy... A Duyên, người đã chiến đấu cùng với ngươi chẳng lẽ là Thần long mà ngươi đã nói trước đây sao? Giữa các ngươi ai thắng? Kết quả như nào rồi?"

Lục Duyên gật đầu đáp:

"Ừm, chính là tiền bối Thần long lúc trước ta nói tới. Coi như là hòa nhau, ta tìm tiền bối Thần long cũng là để xác nhận một vài chuyện thôi"

"Hòa nhau?"

Nghe tới đây, mọi người đều há hốc mồm kinh ngạc, có hơi khiếp sợ mà thoáng nhìn về khu vực sương mù dày đặc kia.

Khoảng thời gian trước đó đã có không ít Chiến đế và Chiến thánh đi vào trong nơi sâu xa của Mê Vụ sâm lâm, muốn biết rốt cuộc bên trong có gì, kết quả đều là chui ra ngay lập tức.

Không ngờ rằng ở bên trong lại là đối thủ ngang tài ngang sức với Lục Duyên, chả trách sao chưa từng có ai biết bên trong đó có cái gì.

Sau đó, họ lại như nhớ tới gì đó, Tư Kỳ hỏi Lục Duyên:

"Xác nhận một vài chuyện? Chuyện gì?"

Lục Duyên cười cười:

"Liên quan tới một vài chuyện biến dạng và kẽ nứt không gian thôi"

Mọi người nghe tới đây lại khẽ gật gù, cũng không hỏi nhiều nữa.

Với những người ở cấp bậc Chiến thần thì còn có thể lý giải được chuyện này một chút, chứ đối với cấp bậc Chiến đế thì vượt quá giới hạn hiểu biết, có hỏi cũng vô dụng.

"Vậy bây giờ đã kết thúc rồi à?"

Thánh Thiên Minh hỏi.

"Ừm, đã kết thúc rồi"

"Vậy kế tiếp ngươi định làm gì?"

Adams cười nói.

Lục Duyên thoáng ngẫm nghĩ một lúc, mở miệng cười nói:

"Tiếp tục tu luyện thôi, ta vẫn còn quá yếu"

Sau khi chứng kiến được thực lực của Thần long, Lục Duyên mới nhận ra bản thân mình đã tự đề cao thực lực của mình mạnh mẽ rồi, bây giờ nhìn lại hắn cảm thấy mình vẫn còn rất nhiều thiếu sót. Trong vũ trụ được cho là người đứng đầu, nhưng vỏn vẹn chỉ là đứng đầu trong một vũ trụ mà thôi, vẫn còn chưa đủ.

Hắn cần phải đạt tới trình độ mạnh nhất, như vậy mới có hy vọng tiêu diện hung thú ong chúa biến dạng, để bảo vệ tất cả những thứ này.

Vũ trụ này, vẫn còn có người mà hắn quan tâm.

Mọi người:

Tất cả đều ngoác mồm, sắc mặt vô cùng kì quái.

Quá yếu...

Đến cả người cấp Thần như Lục Duyên còn nói mình quá yếu, vậy họ được coi là gì chứ?

Tất cả mọi người đều không muốn nói nữa.

"Nếu nơi này đã không có chuyện gì rồi, vậy thì giải tán thôi"

Thánh Thiên Minh nói.

Những cao thủ khác tụ tập ở đó cũng đồng loạt gật gù đồng tình, tôn kính cúi chào Lục Duyên một tiếng, sau đó tự động rời đi.

Gwen mỉm cười hỏi về phía Lục Duyên:

"Đứa nhỏ Amy đó dạo gần đây như nào rồi? Có gây rắc rối gì cho ngươi hay không?"

Lục Duyên sửng sốt, nghĩ tới lúc nhìn thấy hắn thì Amy đều bày ra vẻ mặt có chút dè dặt, gần đây cũng đã tém lại rồi nên đáp:

"Vậy thì thật sự là không có"

Hắn chỉ là cảm thấy có chút tò mò, rốt cuộc là Gwen tỷ tỷ đã truyền thụ vào đầu Amy những gì rồi.

"Không có là tốt rồi, vậy ta về trước, có rảnh thì tới nhà ta ăn cơm, tỷ tỷ đây sẽ đích thân xuống bếp"

"Ừm, được"

Lục Duyên mỉm cười gật đầu.

Adams và đám người của Lý Tinh Hải cũng lên tiếng chào Lục Duyên, sau đó cũng lật đật rời khỏi.

Dựa vào cấp bậc hiện tại của họ, lúc bình thường thì hoặc là tu luyện, hoặc là xử lý công chuyện.