Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 935: Đi Ngang Qua.




Lục Duyên còn nhớ rõ lúc trước Dạ Dạ đã có được chiến kỹ loại phân thân bóng đen, giờ có thêm chiến kỹ này cộng với Ám Ảnh Lĩnh Vực, rất ổn đó.

Ít nhất bản thân Lục Duyên cảm thấy rất ổn.

Đương nhiên, thực lực phân thân bóng đen của Dạ Dạ chắc chắn không thể so với Ám Ảnh Thần Sứ của Lục Duyên, về mặt lực sát thương, nếu như Dạ Dạ chọn Ám Ảnh Thánh Giới thì sẽ có thiếu sót đôi chút, nhưng trình độ về mặt bí ẩn gian xảo thì lại càng mạnh hơn.

Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, suy cho cùng nàng không thể tiến hóa gen, tất nhiên cũng không thể chu toàn đến tất cả các phương diện.

Nếu có hy vọng thì Lục Duyên cũng sẵn lòng giúp Dạ Dạ tiến hóa gen, đáng tiếc hiện tại gen siêu phàm của hắn đều đã được tiến hóa đến cực hạn, càng không thể nào giúp người khác tiến hóa gen.

Nghe thấy lời gợi ý của Lục Duyên, Dạ Dạ cũng không xoắn xuýt nữa, lập tức gật đầu:

"Vậy ta ghi lại Ám Ảnh Thánh Giới"

"Ừm, đã thế thì chọn cái đấy"

Thấy Dạ Dạ lựa chọn, Lục Duyên cười gật đầu rồi cất hai cái chùm sáng gen siêu phàm khác.

Dạ Dạ hít một hơi thật sâu, gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ nghiêm túc, sau đó trực tiếp hấp thu gen siêu phàm Ám Ảnh Thánh Giới vào cơ thể.

Mới chỉ là hấp thu vào cơ thể mà thân thể Dạ Dạ đã xuất hiện từng vết nứt vô cùng dữ tợn, toàn thân tựa như muốn nổ tung.

Tình huống này còn nghiêm trọng hơn nhiều so với lần trước Rebecca ghi lại gen xấp đế.

Lục Duyên đã chuẩn bị kỹ càng từ lâu, khi Dạ Dạ vừa bắt đầu hấp thu gen siêu phàm thì hắn cũng đã dùng Sinh Mệnh Chi Lực bảo phủ lên nàng.

Gần như trong nháy mắt lúc vết thương vừa mới xuất hiện thì Sinh Mệnh Chi Lực cũng đã bắt đầu phát huy tác dụng, chẳng mấy chốc các vết thương của Dạ Dạ đã khôi phục, có điều dù như vậy thì trong bồn tắm vẫn đọng lại lượng lớn máu tươi.

Mà các vết thương vừa mới khôi phục lại tiếp tục rách ra giống như lúc trước, tựa như bất cứ lúc nào cũng ngấp nghé bên bờ vực tan vỡ.

Có lẽ vì quá đau đớn nên Dạ Dạ mới hét thảm thiết lên, thân thể ở trong bồn tắm lớn không ngừng run rẩy.

Lục Duyên không dám lơ là chút nào, mỗi phút mỗi giây đều duy trì truyền Sinh Mệnh Chi Lực, để đảm bảo Dạ Dạ sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Việc ghi lại gen của Dạ Dạ được tiến hành từ từ trong quá trình như vậy.

Ngoài cửa phòng Dạ Dạ.

Lúc Lục Duyên vừa mới đi vào trong phòng, bốn người Amy, Vương Linh Linh, Lý Thanh Hòa và Sương Nguyệt ở trong góc nhô đầu ra, nhìn cửa phòng đã bị đóng lại.

Amy chớp chớp mắt:

"Có phải vừa rồi tên lừa đảo đã phát hiện ra chúng ta?"

Sương Nguyệt lườm nàng một cái:

"Chắc chắn rồi, thực lực của tên kia mạnh như vậy, làm sao chúng ta có thể trốn khỏi cảm nhận của hắn được? Cũng chỉ có Thanh Hòa mới còn tự tin có thể tránh thoát được thôi"

Gương mặt xinh đẹp của Lý Thanh Hòa xuất hiện vẻ xấu hổ, dù sao cũng là nàng sử dụng chiến kỹ ẩn nấp để che giấu bốn người bọn họ.

Lý Thanh Hòa vội ho một tiếng, cất giọng giải thích:

"Hiện tại Duyên đệ đệ đã là chiến thánh mà, ta không tránh thoát được năng lực cảm nhận của hắn cũng là chuyện hết sức bình thường"

Amy có chút tò mò, hỏi:

"Hiện tại không phải lúc nói chuyện này đâu? Lại nói, chốc nữa Dạ Dạ thật sự sẽ làm chuyện như vậy sao?"

Gương mặt xinh đẹp của Amy thoáng đỏ lên, trong khoảng thời gian này, nàng đã bị Vương Linh Linh nói về chuyện này rất nhiều lần.

Vương Linh Linh cong khóe miệng, nụ cười dịu dàng lập tức hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp:

"Có cô nhóc Tiểu Bạch kia ở bên trong, chắc chắn sẽ làm. Hơn nữa bản thân A Duyên cũng không ăn chay, nếu không ngươi cho rằng sao Tiểu Tuyết và Rebecca lại bị ăn sạch?"

Nghe nàng nói thế, Lý Thanh Hòa cũng nhếch khóe miệng, gương mặt xinh đẹp tỏ vẻ ăn dấm:

"Hừ! Duyên đệ đệ là một con sói háo sắc"

"Thế... Thế chúng ta ở đây vụng trộm nghe lén sao?"

Khuôn mặt xinh xắn lại càng đồ hơn, nói chuyện cũng hơi lắp bắp.

Vì nàng luôn cảm thấy chuyện mình đang làm không phải chuyện tốt đẹp gì.

"Làm như này có phải không ổn lắm hay không? Thính Vũ tỷ tỷ cũng không bằng lòng tới đây với chúng ta"

Vào lúc Amy đang nói chuyện thì cửa phòng được mở ra lần nữa, Tiểu Bạch mang theo vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc mà đi ra, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Sau khi nhìn thấy Tiểu Bạch, bốn người Vương Linh Linh đều sững sờ, bày ra vẻ mặt nghi hoặc.

Các nàng không nghĩ tới Tiểu Bạch sẽ ra ngoài, hiện tại muốn trốn đi cũng không kịp.

Khi Tiểu Bạch đi ra ngoài tất nhiên cũng chú ý đến bốn người Lý Thanh Hòa ở trong góc.

Nàng sửng sốt một lúc, sau đó khuôn mặt lập tức lộ ra vẻ nghiêm túc, đảo mắt nhìn một lượt bốn người Lý Thanh Hòa rồi nói:

"Thanh Hòa tỷ, bốn người làm gì ở trong này?"

Lý Thanh Hòa đối mặt với dáng về nghiêm túc của Tiểu Bạch thì cảm thấy hơi chột dạ, đưa mắt nhìn sang chỗ khác rồi mới trả lời:

"Chúng ta chỉ đi ngang qua mà thôi"

Tiểu Bạch vạch trần lời của nàng một cách vô tình:

"Bên này là cuối hành lang, bất kể là cầu thang hay phòng giải trí đều không ở bên này, vậy đi ngang qua kiểu gì? Chắc là.. bốn người tới quan sát tiến độ của Lục công tử và công chúa điện hạ đúng không?"