Khóe miệng Lục Duyên đột nhiên co rúm, cuối cùng hắn cũng biết vì sao phản ứng của mấy người các nàng từ hôm qua đến giờ đều kỳ lạ như vậy.
Hóa ra là nghe chuyện của Tư Thính Tuyết và Rebecca?
Nghỉ thức tất yếu...
Lục Duyên nghe thấy thế thì khuôn mặt già cũng không nhịn được hơi đỏ lên, có điều nhìn đến dáng vẻ ngốc nghếch đáng yêu kia của Dạ Dạ thì lại cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Hắn vội ho một tiếng, cất giọng nói:
"Nếu Dạ Dạ cảm thấy không có vấn đề gì thì ta cũng không sao"
Dạ Dạ gật đầu.
Sau đó hai người cùng vào phòng tắm.
Dạ Dạ ngây ngốc đứng ở trước bồn tắm, ngây thơ nhìn Lục Duyên tựa như đang hỏi hắn tiếp theo phải làm thế nào.
Suy cho cùng, lúc ấy Tư Thính Tuyết và Rebecca cũng chỉ nói một câu là ở phòng tắm.
Người nào hiểu thì tự nhiên sẽ hiểu, nhưng người không hiểu như Dạ Dạ thì chỉ biết là ở phòng tắm, sau đấy phải làm sao thì không biết.
Lục Duyên nhìn ánh mắt ngây thơ kia của Dạ Dạ thì vội ho một tiếng, sau đó đành kiên trì nói:
"Ưm, Dạ Dạ, hay là cởi quần áo ra? Nếu không đợi đến lúc ghi lại gen sẽ chảy rất nhiều máu, ngoài ra ngồi trong bồn tắm lớn thì lúc sau cũng tiện rửa sạch vết máu"
Nghe hắn nói thế, trong mắt Dạ Dạ hiện ra vẻ giật mình.
Sau đó nàng gật nhẹ đầu một cái:
"Ừm"
Chẳng mấy chốc Dạ Dạ đã cởi xong đỏ, làn da trắng như tuyết kia cô cùng chói mắt, cái đuôi và đôi tai màu đen tạo thành sự đối lập trên nền da trắng ngần, khiến người ta cảm thấy tuyệt đẹp vô ngần.
Lục Duyên mới liếc một cái xong thì không dám nhìn nhiều nữa.
Suy cho cùng chuyện quan trọng ngày hôm nay là ghi lại gen siêu phàm, Lục Duyên sợ mình nhìn nhiều thì sẽ không nhịn được.
Dù là thiếu nữ ngốc nghếch đáng yêu như Dạ Dạ thì lúc này cũng thấy hơi xấu hổ, gương mặt xinh đẹp của nàng thoáng đỏ lên, che kín cơ thể mình rồi ngồi vào trong bồn tắm, đưa lưng về phía Lục Duyên.
"Sau đó thì làm gì nữa?"
Lục Duyên hít sâu một hơi, sau đó lấy ra một vài linh quả linh dịch gia tăng sức mạnh nhục thân và sức mạnh tinh thần có tính vĩnh cữu sau tiến hóa rồi đưa cho Dạ Dạ.
"Ngươi ăn mấy cái này trước"
Những cái này đều là bảo vật cấp vương trở lên.
Lúc trước Lục Duyên đã cho Dạ Dạ một ít, nhưng lúc ấy Lục Duyên đều mua bảo vật ở trong phòng đấu giá, sau đó lại tiến hóa mà thành nên số lượng có hạn.
Những thứ này là do Lục Duyên dùng công huân đổi ở trong đại điện công huân, chủng loại không giống với những cái lúc trước, hơn nữa phẩm chất cũng cao hơn một xíu.
Có những cái này thì thuộc tính nền tảng của Dạ Dạ sẽ có sự nâng cao đáng kể.
Dạ Dạ nhìn thoáng qua những linh quả đang nhấp nháy đủ kiểu khác nhau thì mắt sáng lên, khẽ gật đầu một cái.
Nàng nhận lấy một loại quả màu tím to cỡ quả táo rồi cắn một cái, gương mặt xinh đẹp lập tức hiện ra nụ cười thỏa mãn:
"Rất ngon"
Lục Duyên nhìn mà cũng bật cười.
Cũng chỉ có mỗi cô gái này, mới ăn linh quả quý giá như thế mà lại có cảm giác đầu tiên là hương vị có ngon hay không.
"Ngon thì ngươi ăn nhiều một chút"
"Ừm"
Không bao lâu sau, Dạ Dạ đều sử dụng hết linh quả và linh dịch, khí tức của nàng đã mạnh hơn nhiều so với lúc trước.
Đây mới chỉ là sự gia tăng do thuộc tính nền tảng mang đến.
Lúc sau, Lục Duyên lại lấy ra một vài vũ khí gen.
Bởi vì Dạ Dạ vừa mới đột phá đến cấp chiến hoàng, nên những vũ khí gen mà Lục Duyên lấy ra đều là lục giai, hơn nữa phẩm chất còn đạt tới cấp bậc thánh khí.
Vũ khí gen lấp lánh ánh sáng màu đen bay lơ lửng, dù là Dạ Dạ thì cũng không nhịn được mà kinh ngạc trợn to mắt:
"Cái này là thánh khí?"
Phải biết rằng, ngay cả tổ tiên của nàng thì cũng không có bao nhiêu thánh khí.
Nếu muốn tự mình đánh chết thánh thú thì cũng quá khó, thứ nhất là vì thánh thú vô cùng quý giá và khan hiếm, thứ hai là vì thực lực ở các phương diện của thánh thú cũng không yếu hơn so với chiến thánh, có vài con thậm chí còn mạnh hơn, vừa khó đối phó lại còn hết sức gian xảo.
Hơn nữa, cũng không phải mỗi khi đánh chết một con thánh thú đều sẽ có thánh khí.
Chính vì vậy nên thánh khí mới có vẻ quý như thế.
Lục Duyên cười nói:
"Những cái này đều là thánh khí lục giai"
Dạ Dạ càng khiếp sợ hơn, suy cho cùng chỉ có hung thú lục giai huyết mạch cấp thánh mới có thể để lại thánh khí lục giai.
Cái này càng quý hiếm hơn so với thánh thú bình thường đạt tới cấp thánh.
Dù Dạ Dạ không muốn suy nghĩ nhiều, nhưng bản thân nàng vô cùng thông minh, nên tất nhiên hiểu được mấy món đồ này quý hiểm đến mức nào.
Khó có thể tưởng tượng được Lục Duyên lại có nhiều bảo vật quý giá như vậy.
Chẳng qua, nàng cũng không nghĩ ngợi nhiều, chỉ gật đầu rồi quơ hết đống đồ kia, sau đó gia trì vào trong thân thể mình.
Dựa vào thuộc tính hiện tại của Dạ Dạ thì có thể gia trì chiến giáp và vũ khí, thậm chí còn có thể gia trì hai chiếc nhẫn, thực lực cũng được gia tăng mạnh một lần nữa.