Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 928: Vẫn Không Thể Tiến Hóa.




Lục Duyên có chút nghi ngờ liếc nhìn Sương Nguyệt:

"Đúng vậy đấy, vừa nãy ta cũng nói rồi mà, ngươi không nghe à?"

Khuôn mặt xinh đẹp của Sương Nguyệt ửng đỏ, nàng ấy không thể nói thẳng là lúc trước khi mình bị Lục Duyên nhìn vậy khiến nàng có chút ngượng ngùng, vả lại nàng ấy cũng muốn trêu đùa Lục Duyên một chút, nên không chú ý đến Lục Duyên nói cái gì đúng không?

Nàng ấy ho khan một tiếng, mở miệng nói:

"Chỉ là ta cảm thấy kinh ngạc thôi, không được sao?"

"Đương nhiên có thể"

Lục Duyên mỉm cười.

Sương Nguyệt tỏ ra bực bội nhìn Lục Duyên:

"Ta còn chưa đến chiến đế, ngươi đã sắp đến chiến thánh rồi, rốt cuộc tên nhóc nhà ngươi tu luyện thế nào vậy? Đúng là một tên quái vật"

Lục Duyên mỉm cười:

"Ngươi cũng nhanh mà đúng không?"

Sương Nguyệt nghe vậy, khẽ cười nói:

"Chuyện đó đúng thật là vậy, ta cũng sắp đạt viên mãn rồi"

Thật ra bình thường Sương Nguyệt rất cố gắng chăm chỉ tu luyện. Vì sức ảnh hưởng của Lục Duyên, đám người Lý Thanh Hòa cố gắng hết sức, trong bầu không khí vậy, dù Sương Nguyệt có không chăm chỉ cũng chịu ảnh hưởng, vả lại nàng ấy cũng không phải là loại người lười biếng.

Lục Duyên gật gật đầu, sau đó nói:

"Vậy đợi khi nào Sương Nguyệt tỷ đột phá, ta sẽ làm hộ pháp cho ngươi, giúp ngươi ghi lại gen cấp thánh"

Bây giờ, gen mạnh nhất của Sương Nguyệt ở cấp đế, cũng là gen nàng ấy ghi lại được khi đạt đến cấp chiến hoàng. Đợi khi nào nàng ấy đột phá cấp chiến đế, Lục Duyên sẽ chuẩn bị một ít vũ khí gen mạnh và một số loại thuốc có tác dụng cường hóa vĩnh viễn.

Đến lúc đó có lẽ Sương Nguyệt có thể ghi lại gen cấp thánh.

Dù thất bại, có linh hồn sinh mệnh ở đây, Sương Nguyệt sẽ không chết, nên đương nhiên có thể thử một chút.

Sương Nguyệt nghe Lục Duyên nói vậy, khuôn mặt xinh đẹp hơi đỏ lên. Vì sao quan hệ giữa Lục Duyên và Tư Thính Tuyết với Rebecca càng thân mật hơn, dù nhiều hay ít thì bọn họ cũng đã biết vào thời gian mấy tháng trước.

Nên khi Sương Nguyệt nghe nói như thế, đột nhiên nàng ấy lại nghĩ đến những cảnh đó.

Nàng ấy khẽ gật đầu một cái:

"Ừ, vậy đến lúc đó đành dựa vào A Duyên rồi"

Lục Duyên thấy Sương Nguyệt hơi đỏ mặt, hắn thắc mắc hỏi:

"Sao thế? Tại sao mặt ngươi lại đỏ vậy?"

Sương Nguyệt cứng đờ, nàng ấy trừng mắt liếc Lục Duyên:

"Ngươi nhanh đi đột phá đi!"

Lục Duyên:

sạn Thấy Sương Nguyệt đột nhiên nổi giận, Lục Duyên thật không hiểu ra sao.

Hắn không nói nhiều nữa, quay người đi lên lầu về phòng của mình.

Sương Nguyệt vẫn còn ngồi co ro trên ghế sô pha, trong đầu óc nàng ấy đột nhiên xuất hiện đủ loại cảnh tượng không thích hợp với thiếu nhi, khuôn mặt xinh đẹp của nàng càng lúc càng đỏ. Sau đó nàng ấy vội vàng lắc đầu, vỗ vỗ mình mặt:

"Mình đang nghĩ bậy bạ gì thế này?"

Sau đó nàng ấy đột nhiên khựng lại, dường như nghĩ đến chuyện gì, vẻ mặt nàng ấy lập tức trở nên quái lạ:

"Nói chứ... Thính Vũ và Thanh Hòa cũng sắp đột phá rồi nhỉ?"

Vừa nghĩ đến những cảnh tượng lúc đó, khuôn mặt nàng ấy càng đỏ hơn.

Lục Duyên về tới phòng của mình, trong phòng tắm lớn này có cả bồn tắm.

Ngay sau đó, Lục Duyên lột sạch quần áo rồi ngồi vào bồn tắm. Hắn làm vậy vì sợ lúc đột phá hoặc lúc tiến hóa thân thể sẽ xuất hiện điểm khác thường, khiến các nơi khác bị vấy máu tươi.

Hắn nhẹ nhàng hít một hơi thật sâu, sau khi bình tâm liền bắt đầu đột phá.

Lục Duyên lấy nguyên thạch ra, sau đó Lục Duyên bắt đầu hấp thu, lợi dụng linh lực có tính đột phá mạnh trong nguyên thạch để phá vỡ liên kết của khóa gen.

Vào lúc này, tất cả các gen của Lục Duyên đã là gen cấp thần, dù hắn đã liên tục thăng hoa sinh mệnh của mình rất nhiều lần, vào lúc đột phá, hắn vẫn cần phải phá vỡ ba trăm bốn mươi bảy móc liên kết khóa gen.

Vô số móc liên kết trói chặt chẽ khu vực khóa gen, vậy có thể thấy được việc đột phá sẽ khó khăn đến thế nào.

Tuy nhiên, Lục Duyên sở hữu rất nhiều nguyên thạch, nên hắn cũng không bận tâm đến vấn đề này.

Từng móc liên kết với khóa gen lần lượt được phá vỡ rất nhanh, sau khi tất cả các móc liên khóa gen đã được phá bỏ, màn sương trắng tan biến làm lộ ra bề mặt của chuỗi gen mới.

Sức mạnh trong cơ thể Lục Duyên lại trỗi dậy, sinh mệnh thăng hoa lần nữa.

Hắn mở to mắt, khóe miệng hơi nhếch lên để lộ ra nụ cười tươi.

Rốt cuộc đã đột phá rồi.

Bắt đầu từ bây giờ, hắn đã là một chiến thánh.

Đương nhiên, vì bây giờ hắn chưa có gen siêu phàm mới nào được ghi lại, nên Lục Duyên vẫn chưa được tính là một chiến thánh hoàn chỉnh.

Nhưng hắn cũng không nôn nóng.

Về mặt Lục Duyên nghiêm túc trở lại, hắn hít một hơi thật sâu, bắt đầu tiến hóa gen siêu phàm.

Tuy nhiên, khi Lục Duyên hơi động ý niệm, hy vọng lập phương tiến hóa có thể tiến hóa tất cả gen siêu phàm đã tới cấp thần, nhưng tất cả phản hồi đều là không thể tiến hóa được nữa.

Việc này khiến Lục Duyên im lặng một lúc, có chút thất vọng, nhưng hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý cho chuyện này rồi.

"Quả nhiên không có cách nào tiếp tục tiến hóa đến trên cấp thần sao?"

Lúc trước hắn đã từng suy đoán đến chuyện này, bây giờ chỉ xác nhận mà thôi.

"Xem ra mình cần phải đến những khu vực trước đó càng sớm càng tốt"

Lục Duyên nghĩ đến khu vực có liên quan đến lập phương tiến hóa mà hắn cảm nhận được vào lúc trước khi lần đầu tiên hắn lọt vào bảng thiên kiêu.

Trong đó bao gồm cả thần long sống trong rừng rậm Mê Vụ.