Ỗ thế giới thực lại trôi qua bốn tháng, sau hai lần tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa, cuối cùng Lục Duyên cũng luyện bánh xe số mệnh đến viên mãn.
Cuối cùng, một người có cấp bậc chiến đế như Lục Duyên đã luyện được tất cả gen siêu phàm cấp thần đến viên mãn, nhưng chỉ bỏ ra khoảng thời gian ngắn ngủi khoảng một năm.
Nếu tốc độ tu luyện này được truyền ra ngoài, chắc chắn việc này sẽ khiến cho tất cả mọi người phải kinh ngạc không thôi.
Trong khoảng thời gian này, Lục Duyên còn đến bảng xếp hạng chiến đế ở Bạch Vân thành để thu hoạch bốn trăm sáu mươi giọt linh dịch và một ít nguyên thạch, bùa chú một lần, vũ khí gen cấp đế, vũ khí gen cấp thánh, thậm chí còn có gen siêu phàm cấp thánh.
Đối với Lục Duyên mà nói, bây giờ hắn chỉ cần vũ khí gen và gen siêu phàm cũng có thể tiến hóa, không cần các bảo vật khác.
Tuy nhiên hắn có thể cầm những thứ này đi đấu giá để thu hoạch linh tinh, nên tất nhiên Lục Duyên sẽ không bỏ qua.
Những thứ đồ vật trong này cộng lại lên tới hàng trăm triệu linh tinh bậc tám, đây là một con số rất lớn.
Đối với việc Lục Duyên trở thành người đứng đầu trong bảng danh sách chiến đế, tại Bạch Vân thành, đối với những chiến binh gen không biết những việc Lục Duyên đã làm tại tầng trên của Khởi Nguyên Chi Địa sẽ cảm thấy có chút kinh ngạc, nhưng những người biết thực lực của Lục Duyên lại cảm thấy đây là một việc bình thường, bọn họ cũng không cảm thấy kinh ngạc chút nào, bình thản cho qua.
Bổ Thiên thành, võ quán tu luyện, trong phòng trọng lực.
Lục Duyên mở to mắt, trong mắt hắn là vòng tròn bánh xe số mệnh màu đen trắng đang quay, trên người hắn cũng có một luồng khí tức vận mệnh mờ mịt đang phun trào, trông vô cùng thần bí.
Rất nhanh sau đó, bánh xe số mệnh biến mất, khí tức của vận mệnh cũng tan biến theo.
Lục Duyên thở phào một hơi, trên mặt lộ ra một nụ cười tươi.
Khoảng thời gian này không xảy ra chuyện gì lớn, Lục Duyên có thể yên tâm tu luyện, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, cuối cùng hắn đã luyện tất cả gen siêu phàm của mình đến viên mãn, vậy vấn đề tiếp theo là đột phá.
Lúc trước, chiến đế đột phá đến cấp chiến thánh và khi tham gia vào bảng danh sách cấp đế sẽ có thưởng nguyên thạch, mà dù không có, Lục Duyên cũng có thể trực tiếp dùng chiến công để mua tại đại điện chiến công.
Đây không phải vấn đề gì to tát.
Lục Duyên chỉ cần yên tâm phá vỡ được khóa gen là tốt rồi.
Vì hôm nay Lục Duyên chỉ tu luyện trong hai tiếng đồng hồ ngắn ngủi, nên hắn cũng không cảm thấy mỏi mệt, trạng thái vừa phải, hắn định nhân cơ hội này sẽ đột phá luôn trong hôm nay.
Nghĩ tới đây, Lục Duyên đứng lên, rời khỏi trọng lực phòng, sau đó hắn trở về căn biệt thự lớn đã thuê ở Bổ Thiên thành.
Căn biệt thự này là nơi lúc trước Lục Duyên và đám người Lý Thanh Hòa cùng nhau thuê, diện tích rất lớn, có hơn mười căn phòng, mỗi người có thể chọn cho riêng mình một căn phòng.
Vì vào lúc trước xuất hiện kẽ nứt dị hoá, đám người Lý Thanh Hòa thu hoạch được một lượng lớn chiến công tại cao nguyên Kinh Cức, nên khoảng thời gian này mọi người không cần đi săn nữa, chỉ ở tại đây tu luyện cho thật tốt. Ngày thường trừ những lúc mọi người ra bên ngoài đến võ quán tu luyện, thì cả đám sẽ trở về tâm sự với nhau, hoặc đi ra ngoài dạo chơi.
Lúc Lục Duyên vừa bước vào sảnh lớn, hắn đã thấy Sương Nguyệt mặc một bộ đồ lót màu xanh biếc vô cùng mát mẻ và một chiếc khăn cùng màu quấn trước ngực, nàng ấy đang ngồi trên ghế sô pha nghỉ ngơi.
Nghe thấy tiếng động, nàng ấy nhìn lại, vừa thấy người đó là Lục Duyên khiến Sương Nguyệt có chút sững sờ, nàng ấy hơi thắc mắc mở miệng hỏi:
"A Duyên, không phải ngươi mới vừa đi tu luyện sao? Sao lại trở về rồi?"
Lục Duyên liếc nhìn da thịt trắng nõn và dáng người nóng bỏng của Sương Nguyệt, khóe miệng hắn giật giật, đáp lời:
"Ta luyện gen đến viên mãn rồi, nên trở về dự định đột phá... Mà nói này Sương Nguyệt tỷ, tốt xấu gì ngươi cũng phải chú ý hình tượng chút chứ, trong nhà còn có ta là đàn ông đấy"
Sương Nguyệt cười hì hì nói:
"Dù sao cũng chỉ có một mình ngươi là đàn ông, sợ cái gì? Thế nào? Có phản ứng à? Có muốn ta giúp ngươi bớt nóng hay không?"
Sương Nguyệt liếc mắt nhìn thân dưới của Lục Duyên đây ẩn ý.
Lục Duyên thật sốc, nhưng hắn tô ra vui mừng nhìn Sương Nguyệt:
"Thật à? Vậy làm phiền Sương Nguyệt tỷ rồi"
Sương Nguyệt hơi sửng sốt một chút, sau đó khuôn mặt xinh đẹp lập tức ửng hồng, nàng ấy trừng mắt liếc Lục Duyên:
"Phì! Ngươi đang suy nghĩ cái gì đấy? Đồ móng heo!"
Lục Duyên nhún vai, tỏ vẻ không quan tâm.
Vì càng quen thuộc, Lục Duyên cũng càng hiểu hơn về bản chất của lão tài xế Sương Nguyệt này.
Nàng ấy khác hoàn toàn với những tinh linh trong chủng tộc của mình, bình thường các tinh linh khác rất thanh cao trong sáng, không dính khói lửa trần gian, nhưng không biết tại sao người này lại có thể lệch lạc vậy?
Tuy nhiên, ngày thường người này thảo luận các vấn đề thế này sẽ rất mạnh miệng, nếu ngươi tỏ ra thẹn thùng, nàng ấy sẽ càng đùa giỡn ngươi hơn, nhưng Lục Duyên đáp lại vậy, nàng ấy lập tức bối rối ngay.
Lục Duyên mỉm cười:
"Ta muốn đi đột phá"
Lúc này, Sương Nguyệt mới để ý những lời Lục Duyên nói khi nãy.
Nàng ấy trừng to mắt, miệng nhỏ cũng há to ra, kinh ngạc hỏi:
". Bây giờ ngươi đã đạt chiến đế viên mãn rồi à? Còn sắp đột phá nữa sao?"