Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 894: Thanh Hoà Tỷ Gặp Chuyện.




Nàng ta mỉm cười nói:

"Lần trước, có phải người ở trong rừng rậm Hắc Dạ cũng là ngươi đúng không?"

Lục Duyên sững sờ, sau đó hắn đành cười gật gật đầu:

"Đúng thật là ta"

Quả nhiên...

Ánh mắt Gladys hơi dao động, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra một nụ cười khẽ:

"Xem ra khi đó chúng ta đưa quà cảm ơn thật sự quá ít rồi"

Lục Duyên mỉm cười:

"Tiền bối, bình ổn dị hóa là trách nhiệm của thế hệ chúng ta, vả lại ta và Anastasia còn là bạn bè, ngươi không cần khách sáo như vậy"

Gladys nghe hắn nhắc tới tên của Anastasia, nàng ta nhoẻn miệng cười, mở miệng nói:

"Xem ra hai người ở cùng nhau rồi đúng không?"

"Khu... Không được sao?"

Lục Duyên có chút xấu hổ.

Gladys cười tủm tỉm nhìn Lục Duyên:

"Chẳng qua... Dựa vào thực lực của ngươi, cho dù ngươi tìm thêm mấy người vợ trong Dạ Mị này cũng không có vấn đề gì"

Lúc nói chuyện, vị thánh giả Dạ Mị này còn nói bằng giọng điệu trêu chọc.

Lục Duyên:

sạn Khóe miệng Lục Duyên giật giật, vị tỷ tỷ à, tốt xấu gì ngươi cũng là thánh giả Dạ Mị, là nhân vật cốt lõi của Dạ Mị đấy. Ngươi bán nhà mình như thế mà được sao?

Hắn cười khan:

"Tiền bối nói đùa rồi"

Gladys mỉm cười không đáp lời lại. Theo nàng thấy, dù sao có Anastasia ở đó rồi, nếu quan hệ của Lục Duyên và Dạ Mị không có gì thay đổi, đây cũng là chuyện tốt cho tương lai của Dạ MỊ.

Có cường giả cấp bậc chiến thần che chở, Dạ Mị có thể sống cuộc sống nhẹ nhàng hơn nhiều.

Vào lúc hai người đang nói chuyện, các thánh giả khác cũng bay tới.

Họ nhìn vẻ mặt tươi cười của Gladys, ánh mắt mọi người vô cùng phức tạp.

Đặc biệt là chiến thánh người chim lông đen, ánh mắt hắn ta nhìn Gladys vô cùng kỳ lạ.

Mấy vị chiến thánh định đi đến chào hỏi Lục Duyên.

Nhưng vào lúc này, Lục Duyên đột nhiên dừng lại. Hắn lấy thủy tinh truyền tin ra, bên trong thủy tinh lóe lên ánh sáng trắng.

Sau khi kết nối, Lục Duyên thấy dáng vẻ Lý Thanh Hòa có chút chật vật, nàng hét lên:

"Duyên đệ đệ! Nhanh đến cứu ta! Bên phía chúng ta xuất hiện thú triều dị hoá! Không biết người nào tạo ra kẽ nứt không gian, có rất nhiều hung thú dị hóa bị ăn mòn!

Chúng ta bị các hung thú dị hóa cấp thánh chú ý tới"

Lục Duyên nhướng mày, hỏi:

"Các ngươi đang ở đâu?"

"Cao nguyên Kinh Cức tại phía tây Bổ Thiên thành"

Lục Duyên gật gật đầu:

"Ta lập tức tới ngay"

Nói xong, Lục Duyên nhìn Gladys, hắn nói:

"Tiền bối, ta còn có việc nên đi trước đây"

Tất nhiên Gladys cũng nghe được cuộc trò chuyện, nàng ta mỉm cười gật đầu. Sau đó nàng ta nhìn về phía Anastasia rồi nói:

"Về phía Anastasia, ta sẽ nói với nàng ấy"

Lục Duyên cười một tiếng, sau đó cả người đột nhiên biến mất tại chỗ.

Ngay cả không gian trên bầu trời cũng không hề dao động, một đám thánh giả há to miệng sửng sốt.

Chiến thánh người chim lông đen nhìn về phía Gladys, hắn ta tò mò hỏi:

"Gladys, rốt cuộc vị đó là ai vậy?"

Các chiến thánh khác cũng có chút tò mò nhìn về phía Gladys.

Trên khuôn mặt Gladys lộ ra nụ cười khẽ, nàng ta nói:

"Có lẽ ngươi đã từng nghe đến tên hắn rồi"

"Ta từng nghe rồi?"

Chiến thánh người chim lông đen hơi ngơ ngác, cũng hơi thắc mắc.

"Ừ, hắn tên là Lục Duyên, là thiên kiêu con người tại tinh vực Bạch Vân, chắc hẳn hắn cũng từng tiếp xúc vài lần với tộc Diêm Lương của các ngươi đúng chứ?"

"Lục Duyên..."

Chiến thánh người chim lông đen suy nghĩ một lúc, sau đó hắn trừng to mắt, có về như không dám tin thốt lên:

"Ngươi nói hắn là Lục Duyên - người đứng đầu bảng thiên kiêu, bảng vương giả và bảng hoàng giả giả đó sao? Làm sao có thể? Hắn rõ ràng mới đột phá đến chiến đế...

Nhưng ngay sau đó, giọng nói của chiến thánh người chim lông đen dừng lại. Vào lúc Lục Duyên thu hồi Quang Minh Chi Tâm, hắn ta cảm nhận được dường như khí tức của Lục Duyên chưa đạt tới cấp bậc chiến thần, ngay cả chiến thánh cũng chưa tới.

Lúc trước chiến thánh người chim lông đen nghĩ rằng mình cảm nhận sai, cũng có thể vì cường giả này kiềm chế khí tức.

Nhưng hóa ra hắn thật sự là chiến đế à?

Các chiến thánh ở bên cạnh cũng vô cùng kinh ngạc.

"Chỉ là chiến đế mà có thực lực mạnh như vậy sao?"

"Sao hắn làm được vậy? Ghi lại gen cấp thần? Chiến đế thì làm sao có thể ghi được gen cấp thần?"

Một đám chiến thánh đã sống ít nhất mấy chục nghìn năm cảm thấy thế giới quan của mình đã được xây mới lại rồi.

Chuyện này thật sự quá vô lý.

Gladys cũng cảm thấy kinh ngạc, nhưng Lục Duyên không nói gì nên nàng ta cũng không hỏi.

Nàng ta hơi mở miệng cười nói:

"Được rồi, nếu đã xử lý xong ngọn nguồn dị hóa ở đây, vậy chúng ta đến các khu vực khác xem thử. Tình huống lần này có vẻ không đơn giản"

Các chiến thánh khác cũng nghiêm túc lại, mọi người cùng gật gật đầu.

Gladys nói lời từ biệt với các chiến thánh khác, sau đó bay về hướng đám người Anastasia.

Sau khi ánh sáng tan biến, đương nhiên đám người Anastasia cũng thấy bóng dáng nơi không trung.

Dù sao nàng ấy cũng là cường giả cấp bậc chiến vương, thị lực của các nàng ấy có thể so được với kính thiên văn, nên đương nhiên nàng ấy cũng thấy bóng người nơi không trung kia có chút quen thuộc.

Vào lúc đó, cả đám đều im lặng, trong mắt chứa đây vẻ kinh ngạc và không dám tin.

Sau khi im lặng một lúc, Chyzh sững sờ mở miệng hỏi:

"Đó, đó là Lục Duyên à?"