Khi Lục Duyên đang suy nghĩ, một tia sáng nhanh chóng bay tới gần hắn.
Lục Duyên nhìn thoáng qua, khẽ nhíu mày, trong lòng hắn hơi kinh ngạc, không ngờ người bên trong lại là người quen.
Chiến thánh Dạ Mị, Gladys.
Sau khi Gladys nhận được tin cầu cứu của Violet, nàng ta lập tức chạy tới đây.
Vì Anastasia là thiên tài mạnh nhất Dạ Mị trong số những Dạ Mị trẻ tuổi, tương lai có khả năng lớn nàng ấy sẽ đột phá lên chiến thánh, hơn nữa còn có không ít thiên tài trong tộc Dạ Mị cũng ở đây.
Nếu như các nàng xảy ra chuyện gì bất trắc sẽ là tổn thất rất lớn cho toàn bộ Dạ Mi.
Nhưng khi tới gần rừng rậm Thiên Hoang, Gladys lập tức phát hiện ra tình hình có gì đó không đúng.
Hiện tượng dị hóa đâu rồi?
Sức mạnh ánh sáng khủng bố kia là sao?
Không chỉ Gladys, mà ngay cả mấy chiến thánh của các chủng tộc khác cũng đang lên đường đến đây đều ngạc nhiên nhìn mặt trời khổng lồ đằng xa, cảm nhận được sức mạnh ánh sáng tinh khiết vô cùng khủng bố.
Một chiến thánh có dáng người cao lớn, hắn ta đứng lên hùng dũng như gấu ồm ồm nói:
"Đó là vị chiến thần nào thế?"
Mọi người bên cạnh đều lắc đầu liên tục.
"Xem ra nguồn gốc dị hóa lần này đã được vị chiến thần này ra tay xử lý rồi"
Một vị chiến thánh khác thở dài, nói.
Những người khác cũng gật gật đầu, rừng rậm Thiên Hoang là nơi rèn luyện tương đối tốt.
Có rất nhiều thiên tài từ các chủng tộc mạnh đều sẽ chọn tới nơi đây để giết chết hung thú dị hóa, trong đó cũng có hậu bối của chiến thánh một vài chủng tộc.
Nếu họ chết đi, vậy sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn với chủng tộc của họ.
Bây giờ họ có thể yên tâm hơn rất nhiều rồi.
Tinh thần lực của Gladys quét qua, cũng tìm thấy đám người Anastasia. Nàng ta thấy họ không sao, lúc này tâm trạng cũng từ từ bình tĩnh lại, sau đó nàng ta lại đặt sự chú ý vào mặt trời khủng bố trên kia.
Ngay lúc này, những kẽ nứt không gian còn sót đã hoàn toàn liền lại, sức mạnh ánh sáng chậm rãi tan biến, mặt trời cũng dần dần biến mất để lộ ra bóng người bên trong.
Sau khi thấy bóng người quen thuộc, cả người Gladys sững lại. Nàng ta há miệng, không dám tin.
Đó là... Lục Duyên à?
Gladys cảm thấy tê dại, không thể tin nổi. Người phát ra sức mạnh ánh sáng tinh khiết mạnh mẽ đẳng trước lại là người giúp các nàng bảo vệ Hắc Dạ thành trước đó, Lục Duyên.
Ngay lúc này, trong lòng Gladys bỗng có một tia sáng xẹt qua, nghĩ đến chuyện gì đó.
Nàng ta mở to mắt nhìn, vậy người thần bí lần trước... Cũng là hắn sao?
Tới bây giờ nàng ta vẫn không thể hiểu tại sao lúc ấy lại có chiến thánh giúp Hắc Dạ thành họ đối phó với những sứ đồ của giáo đoàn Thiên Tai.
Chờ chút... Người thần bí lúc ấy có cả sức mạnh hắc ám mạnh mẽ, sức mạnh không gian cùng với sức mạnh tinh thần nữa, hình như toàn bộ sức mạnh đó đều đã đạt tới cấp thánh...
Bây giờ lại thêm sức mạnh ánh sáng giống như thần linh này nữa.
Chuyện này...
Gladys cảm thấy vô cùng chấn động, nhìn Lục Duyên mà có chút không dám tin.
Nhân loại này rốt cuộc là ai?
Những chiến thánh khác thấy Gladys ngừng lại, rồi lại mơ hồ nhìn về phía Lục Duyên, họ cũng hơi khó hiểu.
"Gladys, ngươi sao vậy?"
Một chiến thánh người chim lông đen tò mò hỏi.
Nếu với người khác, có thể hắn ta sẽ nói đùa rằng đây có phải đối tượng thông gia với Dạ Mị các ngươi hay không, nhưng trước mắt lại là một vị cường giả có sức mạnh cường đại cấp chiến thần, hắn ta không dám nói đùa kiểu này.
Sắc mặt Gladys hơi cổ quái nhìn thoáng qua người chim lông đen cũng cùng tới từ tinh vực Bạch Vân, nàng ta nói:
". Đây là người quen"
Chiến thánh người chim lông đen:
nạn Cái tên này, chẳng lẽ đây thật sự là đối tượng thông gia với Dạ Mị các ngươi hay sao?
Những người khác cũng cảm thấy sững sờ.
Các chiến thánh khác cũng tỏ vẻ ngạc nhiên nhìn về phía Gladys.
Gladys chỉ mỉm cười không trả lời, bay đến chỗ Lục Duyên.
"Lục Duyên công tử, không ngờ thực lực của ngươi lại mạnh đến vậy đấy"
Vào lúc này, kẽ nứt không gian đã hoàn toàn lành lại, Lục Duyên thu hồi kỹ năng chiến đấu Quang Minh Chi Tâm.
Bây giờ, dựa vào thực lực của mình, Lục Duyên đã được coi là người đứng đầu trong vũ trụ này. Nhưng như bây giờ cũng tốt, hắn không phải sợ người ta phát hiện mình có thể tiến hóa gen siêu phàm.
Dựa vào thực lực hiện tại của hắn, không có ai sẽ cố tình hỏi hắn về vấn đề này nữa.
Lục Duyên không rời đi ngay, hắn mỉm cười đáp lời lại câu nói của Gladys:
"Tiền bối, ngươi gọi ta là Lục Duyên được rồi"
Không thể không nói, từ lúc Gladys biết thực lực của Lục Duyên mạnh hơn, thái độ của nàng ta đã có chút tôn kính hơn trước.
Lần trước Gladys cư xử với Lục Duyên bằng thái độ quan tâm và ưu ái với một thế hệ sau đầy triển vọng, nhưng lần này nàng ta lại tỏ ra kính trọng hắn như các cường giả khác.
Lục Duyên không phải loại người sau khi đắc thế liền ngang tàng hống hách, hắn vẫn luôn nhớ việc trước đó Gladys đã đưa lễ vật cảm ơn mình.
Huống hồ Lục Duyên còn là bạn của Anastasia.
Nghe Lục Duyên nói vậy, đôi mắt Gladys sáng lên, trên mặt lộ ra nụ cười, ánh mắt nàng ta nhìn Lục Duyên cũng hiền hòa hơn.