Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 856: Khả Năng Thất Thủ.




Nàng cũng có chút kinh ngạc và vui mừng cười nói:

"A Duyên cho chúng ta điều kiện tốt như vậy, thế nào cũng phải thử ghi lại gen cấp Đế Lục Duyên cười:

"Lượng sức mà đi là được, chờ các ngươi đột phá đến Chiến Hoàng, ta sẽ cho các ngươi bảo vật mới, đến lúc đó ghi lại gen cấp Đế cũng không thành vấn đề"

Dù sao, nếu ghi lại gen xảy ra phản phệ dữ dội nhất, thì sẽ mất mạng.

Tư Thính Tuyết cười nhẹ, nhưng trong mắt lại vô cùng kiên định, nàng cũng không muốn hoàn toàn ÿ lại vào Lục Duyên, làm một bình hoa, vẫn là hy vọng bản thân có thể trở nên mạnh hơn một chút.

Là chiến sĩ gen cấp thiên tài, tóm lại là có mục tiêu theo đuổi của mình.

Điểm này, không chỉ Tư Thính Tuyết như vậy, mà Rebecca cũng như vậy.

Thấy hai người kiên định như thế, Lục Duyên suy nghĩ, cũng không phản đối.

Dù sao đã có sự gia tăng của độ mạnh thân thể và sức mạnh tinh thần, lại thêm vũ khí gen cấp Đế, ghi lại một gen cấp Đế, có lẽ cũng có hy vọng, điểm khó duy nhất là lúc đối mặt với tàn hồn.

Cũng may tàn hồn không nhất định đánh chết ngay lập tức, chỉ cần có thể áp chế, có thể từ từ tăng tu vi, sau đó mới giết chết.

Nhưng dù như vậy, Lục Duyên suy nghĩ, vẫn dự định hộ pháp cho các nàng, dù đến lúc đó thật sự phản phệ nghiêm trọng, hắn có thể sử dụng ban ơn sinh mệnh, ít nhất có thể bảo toàn tính mạng của các nàng, không đến mức trực tiếp tự hủy.

Lục Duyên nói:

"Chỗ ta cũng có gen siêu phàm cấp Đế, có cả nguyên tố băng và nguyên tố hỏa, nếu các ngươi thật sự muốn ghi lại, ta có thể cho các ngươi, nhưng ta phải hộ pháp cho các ngươi mới được"

Tư Thính Tuyết và Rebecca đều sửng sốt, có chút kinh ngạc nhìn Lục Duyên một cái.

Gen siêu phàm cấp Đế vô cùng quý giá, Lục Duyên chỉ là cấp Hoàng, lại có thể lấy ra được, hơn nữa còn là hệ băng và hệ hỏa đặc biệt...

Đương nhiên trong lòng hai người kinh hãi.

Nhưng vừa nghĩ đến bảo vật mà Lục Duyên lấy ra trước đó, trong lòng hai người lại có chút tê dại.

Tuy rằng các nàng không hiểu rốt cuộc Lục Duyên lấy ở đâu ra nhiều bảo vật như vậy, nhưng nếu Lục Duyên không nói, các nàng cũng sẽ không hỏi.

Nghe thấy lời của Lục Duyên, Rebecca cười nói:

"Vậy ta muốn!"

Tư Thính Tuyết có chút bất đắc dĩ nhìn Lục Duyên, cảm thấy hình như mình nợ Lục Duyên càng ngày càng nhiều.

Nàng khẽ thở dài trong lòng, dù sao người cũng cho hắn rồi, nợ thì nợ vậy.

Nghĩ đến đây, khuôn mặt của nàng hiện lên vẻ xấu hổ, thản nhiên gật đầu:

"Ta cũng muốn"

Lục Duyên suy nghĩ:

"Nếu đã như vậy, vậy thì bắt đầu từ bây giờ đi. Thính Tuyết trước. Đây đều là gen cấp Đế hệ băng, Thính Tuyết, ngươi chọn một cái đi"

Lục Duyên muốn có gen cấp Đế thực ra cũng không khó, tìm mấy gen siêu phàm hệ băng, tiến hóa một chút là được.

Lấy một cái cho Tư Thính Tuyết dùng, số còn lại có thể mang đi bán đấu giá, còn có thể kiếm ít linh tinh.

Tư Thính Tuyết:

Tư Thính Tuyết nhìn ba gen siêu phàm cấp Đế mà Lục Duyên lấy ra, khuôn mặt thanh lạnh hiện lên vẻ cổ quái.

Tuy nói nàng đã bị Lục Duyên khiến cho chấn hãi đến mức chết lặng, nhưng thấy Lục Duyên lấy ra ba gen siêu phàm cấp Đế, nàng vẫn cảm thấy mình thật ngây thơ.

Tên này lấy đâu ra nhiều bảo vậy như vậy?

Nàng xoa trán, cũng không nhiều lời, nhận lấy ba gen siêu phàm cấp Đế xem một chút, sau một hồi do dự phân vân, Tư Thính Tuyết lấy một cái, nhẹ giọng nói:

"Lấy Băng Sương Đế Long này đi"

Lục Duyên cau mày, nhưng không cảm thấy bất ngờ, Băng Sương Đế Long này là một gen siêu phàm loại hình triệu hồi, chiến kỹ được ghi lại có thể triệu hồi hung thú Băng Sương Đế Long cấp Đế, uy lực rất mạnh, Tư Thính Tuyết có năng lực bảo toàn tính mạng, năng lực không chế, có một gen triệu hồi hung thú cũng là sự lựa chọn không tôi đối với nàng.

"Vậy bắt đầu đi"

Lục Duyên cười.

Tư Thính Tuyết gật đầu, khuôn mặt ửng hồng, nói:

". Chúng ta đến phòng tắm đi, tránh đến lúc đó phải dọn dẹp"

Ghi lại gen siêu phàm, đặc biệt là gen siêu phàm cấp cao, sự hủy hoại đối với thân thể vẫn rất đáng sợ, đương nhiên Lục Duyên có thể hiểu, hắn khẽ gật đầu.

Rebecca chớp mắt:

"Ta cũng đi xem?"

Tư Thính Tuyết nghe thấy vậy, trừng mắt nhìn nàng một cái, lạnh lùng nói:

"Không được! Sẽ ảnh hưởng đến ta"

Rebecca chớp mắt một cách vô tội:

"Tại sao?"

"Tóm lại là không được"

Nói xong Tư Thính Tuyết bỏ lại Rebecca, dẫn theo Lục Duyên về phòng.

Căn phòng của Tư Thính Tuyết rất đơn giản, không có nhiều đỏ mà con gái hay dùng, điều này cũng là liên quan đến tính cách lạnh lùng của nàng.

Lục Duyên cũng không để ý, sau đó Tư Thính Tuyết dẫn theo Lục Duyên vào phòng tắm.

Trong phòng tắm còn có một bồn tắm rất lớn.

Tư Thính Tuyết dừng lại, đứng quay lưng với Lục Duyên, Lục Duyên nhìn thấy vành tai của Tư Thính Tuyết ửng đỏ, hắn có chút nghi hoặc:

"Thính Tuyết?"

Cơ thể của Tư Thính Tuyết khẽ run lên, sau đó giọng nói hơi run run nói:

"Ta rất thích bộ quần áo này, ngươi quay người đi"

Lục Duyên:

....

Hắn mở to đôi mắt, nhìn bóng lưng của Tư Thính Tuyết, vội ho khan một tiếng:

"Ô, được"

Lục Duyên quay người đi, rất nhanh hắn đã nghe thấy âm thanh sột soạt.

Cả người hắn tê dại, mình có nên nhìn trộm không? Hoặc là dùng sức mạnh tinh thần cảm nhận?

Trong lúc Lục Duyên còn đang băn khoăn, giọng nói thanh lạnh của Tư Thính Tuyết vang lên:

"Được rồi"

Lục Duyên quay đầu, phát hiện Tư Thính Tuyết đã ngồi khoanh chân trong bồn tắm, quay lưng về phía Lục Duyên, mái tóc dài màu xanh thả trên làn da trắng tuyết, nhìn giống như tượng băng điêu khắc xinh đẹp.

Thế này thì ai kiềm chế được? !

Rõ ràng mình dự định hộ pháp cho nàng ghi lại gen, đây chẳng phải là quyến rũ hắn sao?