Tư Thính Tuyết hít một hơi thật sâu, sau đó hành động, đi đến tóm cổ áo sau gáy Rebecca, kéo về phía sau, giọng nói lạnh như băng vang lên:
"Ngươi xuống cho ta! Giữa ban ngày ban mặt, ngươi thế này còn ra thể thống gì?"
"Huhuhu!"
Rebecca có chút bất mãn giãy dụa, nhưng dù sao thực lực của nàng vẫn kém hơn Tư Thính Tuyết, sức mạnh cũng không đủ, bị Tư Thính Tuyết nhấc cổ áo kéo ra.
Lục Duyên vẫn còn chưa tận hứng chép miệng, liền bị ánh mắt lạnh như băng trừng nhìn.
Lục Duyên quay đầu, nhìn thấy Tư Thính Tuyết nhìn hắn với khuôn mặt không cảm xúc, trên mặt mang theo về khó chịu rõ ràng.
Lục Duyên thấy hình như Tư Thính Tuyết không vui, suy nghĩ, sau đó hỏi thử thăm dò:
"Hay là chúng ta cũng thử đi?"
Khuôn mặt của Tư Thính Tuyết bỗng giật một cái, ánh mắt hơi lắng đi, nói:
"Lại nói câu này trước mặt Rebecca, không biết xấu hổ!"
Lục Duyên:
Nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Tư Thính Tuyết, Lục Duyên giật khóe miệng.
Hay lắm, thì ra nàng thẹn thùng như vậy sao?
Nghe ý của nàng, nếu Rebecca không có ở đây thì có thể sao?
Lục Duyên muốn xác nhận một chút, nhưng cảm nhận được hàn khí toàn thân Tư Thính Tuyết, nên vẫn không dám nói nhiều thêm.
Lúc này Rebecca mới bất mãn chu cái miệng nhỏ nhắn, nhìn Tư Thính Tuyết:
"Tiểu Tuyết, ngươi làm gì hả?"
Tư Thính Tuyết trừng mắt nhìn Rebecca một cái:
"Ta phải hỏi ngươi đấy, ta còn đang ở đây!"
Rebecca gãi đầu, nhìn Tư Thính Tuyết một cái, sau đó bừng tỉnh vỗ hai tay:
"Hay là mỗi người chúng ta năm phút? Tiếp theo đến lượt ngươi rồi"
Tư Thính Tuyết:
....
Lục Duyên chấn động, lại còn có chuyện tốt như vậy?
Tư Thính Tuyết hít một hơi thật sâu, cố gắng khiến mình bình tĩnh lại.
Sau đó nàng nhìn về phía Lục Duyên, trong con ngươi màu xanh đầy vẻ phức tạp, thở dài nhẹ một hơi:
". Dù là quà tặng, những thứ này của ngươi cũng quá quý giá rồi. Ngươi có bán chúng ta đi, cũng không bán được đến giá cao như vậy"
Là con cháu đời sau của Chiến Đế, Tư Thính Tuyết vẫn biết giá trị của những thứ mà Lục Duyên lấy ra.
Những thứ này hầu như đều bảo vật vô giá, chỉ cần nó xuất hiện, kể cả Chiến thánh cũng sẽ tranh cướp.
Có lẽ vũ khí gen bậc năm không hữu dụng lắm đối với Chiến thánh, nhưng bọn họ cũng có con cháu đời sau của mình.
Còn những linh quả linh dịch cấp Hoàng này cũng có ích rất lớn đối với Chiến thánh.
Lục Duyên nghe thấy lời này, nhếch miệng cười, giơ ngón tay cái lên:
"Đối với ta, các ngươi là vô giá. Những thứ này vốn là để cho các ngươi dùng, sau khi dùng, các ngươi cũng có thể trở nên mạnh hơn, hiện nay dị hoá càng ngày càng nghiêm trọng, tương lai không biết sẽ thế nào, có thể nâng cao lên một chút cũng tốt"
Thực ra Lục Duyên muốn bồi dưỡng mấy người Tư Thính Tuyết, dù sao xét theo tình hình hiện nay, tương lai hiện tượng dị hoá sẽ chỉ càng ngày càng nghiêm trọng, trong vũ trụ không chỉ có một hai Chiến thần, cũng không thể ngăn chặn được hiện tượng dị hoá ngày càng nhiều hơn, dù hắn đạt đến Chiến Đế cũng chưa chắc có thể làm được.
Làm cho các nàng Tư Thính Tuyết trở nên mạnh hơn, bản thân Lục Duyên cũng có thể yên tâm một chút, nói không chừng còn có thể giúp được mình.
Nghe thấy câu này, Tư Thính Tuyết hơi sửng sốt, khuôn mặt vốn đỏ hỏng càng thêm đỏ rực, nàng hơi lảng tránh ánh mắt, sau đó bĩu môi:
"Chúng ta..."
"Khu..."
Lục Duyên lập tức xúc động.
Rebecca vui vẻ, cười nói:
"Dù sao cũng là A Duyên cho ta, vậy ta không khách sáo nữa, của ta cũng là của A Duyên, của A Duyên cũng là của ta"
Tư Thính Tuyết nhìn Rebecca, nàng hiểu rất rõ lối mòn suy nghĩ của Rebecca, cũng bất lực không nói thêm gì.
Sau khi hai người cất đồ đi, Lục Duyên cười nói:
"Có những thứ này, có lẽ các ngươi có thể ghi lại gen siêu phàm cấp cao hơn, sau đó tu luyện chăm chỉ, có lẽ có thể lọt vào bảng xếp hạng Vương giả"
Tư Thính Tuyết khẽ gật đầu:
"Ừm, có những thứ này, có lẽ ta có thể dễ dàng ghi lại gen cấp Hoàng.. Thậm chí có hy vọng ghi lại gen siêu phàm cấp Đế"
Nếu thực sự có thể ghi lại gen siêu phàm cấp Đế trong khi còn ở cấp Chiến Vương, thì cũng được coi là yêu nghiệt giỏi nhất ở tinh vực Bạch Vân.
Phải biết rằng, kể cả những thiên tài đứng top đầu bảng xếp hạng Vương giả cũng không phải mỗi một thế hệ đều có thiên tài siêu cấp ghi lại gen cấp Đế.
Cũng chỉ có ở bảng xếp hạng Hoàng giả, vì thời gian tu luyện càng ngày càng lâu, thiên tài mấy thế hệ xen lẫn, cho nên mới xuất hiện yêu nghiệt siêu cấp có một thậm chí là hai gen cấp Đế.
Mà trên bảng xếp hạng Hoàng giả, không có một ai có thể ghi lại gen cấp Thánh.
So sánh gen cấp Thánh và gen cấp Đế, hoàn toàn là hai khái niệm, Lục Duyên biết quá rõ điểm này.
Nhưng dù chỉ có thể ghi lại gen cấp Đế, trên khuôn mặt lạnh lùng của Tư Thính Tuyết cũng hiện lên nụ cười mỉm.
Đây vốn là một chuyện không thể tin đối với nàng.
Vốn dĩ đối với Tư Thính Tuyết, ghi lại gen cấp Hoàng cũng chỉ là trong hy vọng nhất định mà thôi, mạo hiểm rất lớn.
Nhưng bây giờ lại có thể ghi lại gen cấp Đế, nghĩ cũng biết, đã là có tiến bộ lớn thế nào đối với Tư Thính Tuyết.
Không chỉ có Tư Thính Tuyết, ngay cả Rebecca cũng có hy vọng.