Tư Thính Vũ nghĩ tới điều gì, nói:
"Đúng rồi, Thính Tuyết đột phá đến cấp Chiến Vương, cũng có thể tiến vào tầng trên của Khởi Nguyên Chi Địa, bảo nàng tu luyện cùng chúng ta đi"
Nghe thấy lời này, Lý Thanh Hòa suy nghĩ, gật đầu:
"Được. Nếu bọn họ đồng ý lên đây, đến lúc đó Duyên đệ đệ ngươi dẫn dắt bọn họ"
Dù sao thực lực của Lục Duyên cũng mạnh hơn các nàng nhiều, chắc chắn không thích hợp sau này cùng nhau tu luyện, dẫn dắt mấy người Tư Thính Tuyết không có vấn đề gì.
Lục Duyên suy nghĩ, hỏi:
"Liệu Sương Nguyệt tỷ có đồng ý không?"
Dù sao Sương Nguyệt cũng là chiến hữu của bọn họ, nếu dẫn dắt mấy người Tư Thính Tuyết, sẽ ảnh hưởng đến Sương Nguyệt, Lục Duyên cảm thấy vẫn phải được sự đồng ý của Sương Nguyệt mới được.
Lý Thanh Hòa cười nói:
"Được rồi yên tâm đi, chẳng phải Sương Nguyệt cũng quen biết các nàng Thính Tuyết mà? Hơn nữa dù sao nàng cũng là người của Duyên đệ đệ ngươi, người ta làm sao có thể không đông ý?"
Lý Thanh Hòa đặc biệt nhấn thật mạnh vào ba chữ 'người của ngươi.
Lục Duyên tỏ vẻ mặt vô tội, dường như không nghe ra, hắn gật đầu:
"Thì ra là thế, vậy thì không có việc gì"
"Vậy ngươi đi xuống đi"
Tư Thính Vũ nói.
Lục Duyên nghĩ đến điều gì, cười nói:
"Đợi lần này sau khi quay về, ta mang chút đồ cho các ngươi, các ngươi cũng có thể suy nghĩ tấn công vào bảng xếp hạng"
"Chúng ta?"
Lý Thanh Hòa sửng sốt lộ ra vẻ kinh ngạc.
"A Duyên ngươi muốn mang thứ gì cho chúng ta? Lại có thể khiến chúng ta tấn công vào bảng xếp hạng?"
Tư Thính Vũ cũng có chút hiếu kỳ.
"Bây giờ coi như là bí mật, các ngươi có thể mong chờ, ta đi trước đây"
Lục Duyên nhìn dáng vẻ tò mò của hai người, hắn cười, cũng không nói ra, trực tiếp biến mất tại chỗ.
Nhìn thấy Lục Duyên đột nhiên rời đi, Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ đều sửng sốt, sau đó quay sang nhìn nhau.
Lý Thanh Hòa giương cái miệng nhỏ nhắn:
"Khơi lên lòng hiếu kỳ của chúng ta, lại cố tình không nói cho chúng ta biết, Duyên đệ đệ đúng là càng ngày càng xấu xa"
Tư Thính Vũ mỉm cười:
"Nếu hắn đã nói như vậy, thì đến lúc đó sẽ biết. Chúng ta tu luyện chăm chỉ đi"
"Đại Hung Vũ ngươi không tò mò sao?"
Lý Thanh Hòa thấy Tư Thính Vũ lại không bị dao động vì việc này, bất lực nhìn nàng một cái.
Tư Thính Vũ lắc đầu:
"Tò mò nhưng tò mò thì hắn cũng không nói, vậy thì đợi là được rồi. Đi thôi"
Tư Thính Vũ kéo Lý Thanh Hòa biến mất tại chỗ, bay về hướng luyện võ quán.
Trong đại sảnh truyền tống của tầng trên Khởi Nguyên Chi Địa ở Bạch Vân thành.
Lục Duyên từ trong phòng đi ra, nhìn thấy trong đại sảnh còn có mấy chiến sĩ gen cũng có mặt ở đây.
Những chiến sĩ gen này đều là cường giả cấp Chiến Hoàng và Chiến Đế, sau khi nhìn thấy Lục Duyên, bọn họ đều sửng sốt, sau đó khẽ gật đầu xem như chào hỏi.
Lục Duyên cũng cười gật đầu.
Ra khỏi đại sảnh, Lục Duyên lấy pha lê truyền tin ra liên lạc với Tư Thính Tuyết.
Bạch quang lóe lên, một lát sau, tín hiệu được kết nối, khuôn mặt lạnh lùng của Tư Thính Tuyết xuất hiện trong pha lê.
"A Duyên? Ngươi quay về tầng dưới?"
Nàng nhìn thấy Lục Duyên, đôi mắt màu xanh lóe lên tia sáng nhẹ, nhẹ giọng nói.
Lúc này, Rebecca chen đến, khuôn mặt nở nụ cười rạng rỡ:
"A Duyên A Duyên! Ta cũng là Chiến Vương đấy!"
Lục Duyên cười:
"Rất tốt, tiến bộ rất nhanh"
Trong khoảng thời gian này Lục Duyên cũng chuẩn bị không ít đồ tốt cho các nàng, trước đó, hắn cũng chuẩn bị linh dịch gen, vũ khí gen thích hợp tu luyện, nếu không, với thiên phú của hai người, muốn đột phá đến Chiến Vương trong một chút thời gian này thì không thực hiện được.
"Các ngươi đều đã đột phá rồi, vậy ta đến tìm các ngươi là được"
Tư Thính Tuyết gật đầu:
"Ừm. Chúng ta ở phủ Hỏng Phong"
"Được"
Lục Duyên vừa dứt lời, hắn liền biến mất tại chỗ.
Ngay sau đó, Lục Duyên xuất hiện trong tiểu viện của Tư Thính Tuyết ở phủ Hồng Phong.
Tư Thính Tuyết và Rebecca đang ở trong viện.
Vì sau khi đột phá vẫn chưa ghi lại gen siêu phàm mới, hiện tại hiệu suất tu luyện của các nàng không cao, cũng không thể rèn luyện gen siêu phàm, nói chung là không tu luyện.
Thấy Lục Duyên đột nhiên xuất hiện, hai người đều sửng sốt.
Rebecca sợ giật mình, mở to đôi mắt nhìn Lục Duyên:
"A... A Duyên?"
Lục Duyên cười, đưa tay véo má của Rebecca:
"Làm sao vậy? Mấy ngày không gặp, không quen biết ta rồi?"
Tư Thính Tuyết bên cạnh hoàn hồn lại, trong con ngươi màu xanh mang theo vẻ kinh ngạc, nhìn Lục Duyên:
"Ngươi dùng năng lực dịch chuyển không gian? Sao lại mạnh như vậy? Khoảng cách từ Bạch Vân thành đến Hồng Phong thành rất xa đấy, thậm chí còn vượt qua một năm ánh sáng"
Lục Duyên cười:
"Bây giờ năng lực dịch chuyển không gian của ta khá là mạnh"
Khá mạnh là có thể vượt qua một năm ánh sáng trong nháy mắt?
Tư Thính Tuyết nhìn Lục Duyên, trợn mắt trắng.
Rebecca lại không để ý điều này, chỉ mở to đôi mắt, cười hì hì nói:
"Không hổ là A Duyên! Thật lợi hại! Lần sau chúng ta đến Bạch Vân thành có thể tiết kiệm chút tiền rồi"
Lục Duyên giơ ngón tay cái lên với Rebecca:
"Không hổ là Rebecca, cần cù tiết kiệm! Cô gái tốt!"
Rebecca có chút đắc ý:
"Hừ hừ! Phải vậy chứ"
Tư Thính Tuyết cạn lời nhìn Rebecca, đây là vấn đề tiết kiệm một chút linh tinh sao?
Nàng có có chút không hiểu kiểu suy nghĩ của Rebecca.