Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 852: Cặn Bã.




Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ đều sửng sốt. Sau đó họ hoàn hồn, nhìn về phía Lục Duyên.

Cả hai đều là người thông minh nên đương nhiên hiểu được ý của Lục Duyên.

Sắc mặt Lý Thanh Hòa trở nên quái đản, nàng hỏi:

"Duyên đệ đệ, chẳng lẽ Băng Viêm Liệt Cốc cũng có hung thú dị hóa cấp thánh?"

Lục Duyên gật đầu rồi trả lời:

"Không chỉ Băng Viêm Liệt Cốc. Lân này khá nhiều vùng cấm ở Đại Khải tinh xuất hiện hiện tượng kỳ lạ, toàn bộ đều do hung thú dị hóa cấp thánh gây nên và đã bị ta giết rồi"

Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ hơi giương cái miệng nhỏ nhắn ra. Họ nhìn Lục Duyên nãy giờ vẫn không nói nên lời.

Lục Duyên thấy dáng về ngây ngốc của hai người bèn khó hiểu hỏi:

"Sao vậy?"

Lý Thanh Hòa nuốt một ngụm nước miếng rồi mở miệng nói:

". „Hình như số vùng cấm xảy ra hiện tượng kỳ lạ lần này có hơn hai mươi vùng lận đúng không? Nói vậy nghĩa là cả đêm hôm qua, Duyên đệ đệ... giết nhiều hung thú cấp thánh thế ư?"

Lục Duyên nghe xong, trong lòng thầm giật mình. Hắn hiểu vì sao hai người nọ kinh ngạc đến vậy rồi.

Hắn cười đáp:

"Thật ra những hung thú dị hóa cấp thánh này bị dị hóa nên mới đạt tới cấp thánh, thực lực chỉ tương đương với người ghi lại gen siêu phàm vừa mới đột phá đến cấp thánh thôi, rất yếu. Thế nên ta mới giết nhanh"

Lý Thanh Hòa:

mu Tư Thính Vũ:

Vừa mới đột phá đến cấp thánh, rất yếu.

Lời này vừa được thốt ra từ miệng của một tên cấp chiến hoàng.

Cho dù người trước mắt là Lục Duyên, các nàng đều thấy có gì đó sai sai.

Tư Thính Vũ còn gật đầu với vẻ mặt rất nghiêm túc:

"Thanh Hòa nói đúng rồi, A Duyên thật sự là quái vật"

Lục Duyên:

"gan Một lúc sau, tin tức thú triều giải tán đã đến tai họ.

Vu lão dẫn mọi người đi tập hợp, trên mặt ai nấy đều lộ vẻ ngơ ngác.

Vốn dĩ họ tới để ngăn cản thú triều, kết quả lúc đến lại chả thấy thú triều không xông tới đâu, điều này khiến họ có cảm giác kỳ quái như có thực lực nhưng không có chỗ dùng.

"Sao thú triều đột nhiên giải tán vậy?"

Hart bên cạnh Lục Duyên làm mặt nghi ngờ cuộc đời như vẫn chưa hiểu.

"Chắc do sợ phe ta nhiều người ư2"

"Ngươi nghĩ cái gì đấy? Sao có thể vậy được?"

"Vậy thì do nguyên nhân nào?"

"Ai biết chứ?"

Lục Duyên sờ sờ cằm, hắn lên tiếng:

"Có thể là muốn chung sống hòa bình với chúng ta thì sao?"

Hart đảo cặp mắt trắng dã:

"Bạn học Lục Duyên, suy nghĩ này của ngươi hơi ngây thơ đó, hung thú mà muốn chung sống hòa bình với con người chúng ta ư?"

"Bạn học Lục Duyên, suy đoán này không đúng lắm đâu"

Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ nhìn những người đang hoang mang thảo luận với nhau rồi lại nhìn tên đầu sỏ nghiêm túc thảo luận cùng họ. Cả hai đều không nhịn được đảo mắt khinh thường.

Lúc này Vu lão cười bảo:

"Tốt rồi, lần này không chỉ thú triều ở dãy núi vô tận mà ở Băng Viêm Liệt Cốc cũng giải tán. Nếu thú triều đã giải tán rồi thì nơi này không còn chuyện của chúng ta nữa, ta cũng nên về thôi"

Nghe câu này xong, mọi người nhìn nhau ngơ ngác.

Đối với họ, lần thú triều này chấm dứt một cách chóng vánh.

Cứ như đến phòng tuyến dạo chơi một ngày vậy.

Nhưng họ còn nhiều việc để làm, nếu thú triều chấm dứt rồi thì tất nhiên họ cũng không còn lý do để ở lại nơi này.

Vì thế, mọi người nhanh chóng tạm biệt với mấy người Carol. Vu lão lấy phi cơ chiến đấu ra, mọi người ngồi lên rồi rời đi. Sau khi tới phòng tuyến, đón tất cả đệ tử Thiên Tài Doanh vẫn còn mơ màng chưa hiểu được chuyện gì đang xảy ra, mọi người lập tức trở về đế đô.

Ánh sáng màu trắng chợt lóe, thượng tầng Khởi Nguyên Chi Địa rời khỏi đại điện, thân thể của Lục Duyên, Tư Thính Vũ và Lý Thanh Hòa hiện ra.

Ba người Lục Duyên nhìn nhau, sau đó lại bật cười. Lý Thanh Hòa vươn vai:

"Tiếp tục tu luyện thôi nào"

Lục Duyên cười, hắn nói:

"Giờ ta phải quay về Bạch Vân thành một chuyến"

Nghe hắn nói, Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ đều sửng sốt và cùng nhìn về phía Lục Duyên.

Lý Thanh Hòa có chút khó hiểu, hỏi:

"Duyên đệ đệ về Bạch Vân thành làm gì?"

Lục Duyên cười đáp lại:

"Về để thăng tiến trên bảng xếp hạng cấp hoàng, nhân tiện có việc cần tìm mấy người Thính Tuyết nữa"

Lúc nãy, sau khi trở về từ phòng tuyến biên cảnh, Tư Thính Tuyết nói với Lục Duyên rằng nàng đã đột phá đến cấp chiến vương, Rebecca cũng định về rồi đột phá. Vì tu vi các nàng thấp hơn nên Quang Môn khôi phục nhanh hơn, do đó tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa sớm hơn Lục Duyên. Nếu tính thời gian, chắc lúc này đã đột phá rồi.

Giờ Lục Duyên trở về là vừa đúng lúc.

"Thì ra là quay về tìm người tình nhỏ à?"

Lý Thanh Hòa bĩu môi, nhìn Lục Duyên một cái.

Lục Duyên ho khan một tiếng, ánh mắt hơi lắng đi.

Hắn tự nhủ đúng là mình rất cặn bã, tuy rằng thế giới này không phải chế độ một vợ một chồng như ở kiếp trước của Lục Duyên, nhưng chia trái tim mình thành nhiều mảnh cho mỗi một cô cô gái, đây là lý luận đàn ông cặn bã điển hình.

Lục Duyên gãi đầu, cặn bã thì cặn bã.

Dù sao bảo hắn từ bỏ người nào, chắc chắn là không thể. Từ trước tới nay hắn cũng không cảm thấy mình là chính nhân quân tử.