Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 85: Kiếm Lớn




Lục Duyên sửng sốt, chẳng trách lúc nãy lại ra giá tốt như thế.

Hắn suy nghĩ một chút, liền gật đầu:

“Không thành vấn đề, chỉ cần ta còn ở địa cung, nếu có tư liệu nhất định sẽ tìm tới ngươi.”

Dù sao bán cho ai cũng là bán, đối với Lục Duyên, tìm được một người quen mua vật liệu, cũng không có gì phiền phức.

Người thanh niên này thấy Lục Duyên đồng ý, ánh mắt sáng lên, cười càng thêm sáng lạn hơn.

“Ta tên Lý La, tiên sinh ngươi họ gì thế?”

“Ta họ Lục.”

“Lục tiên sinh! Hy vọng chúng ta sẽ hợp tác nhiều hơn nữa. Nhân tiện, Lục tiên sinh, ngươi có thuỷ tinh liên lạc không? Có muốn thêm phương thức liên lạc?”

“Ta vẫn chưa mua.”

Lục Duyên nghĩ mình có thật sự cần phải có một thuỷ tinh liên lạc không?

Nếu không, đến lúc muốn liên lạc cùng người khác lại không có.

“Vậy đi, ngươi chỉ cần muốn bán vật liệu cứ tới thẳng chỗ này, đa số ta đều ở đây.”

Lục Duyên gật đầu, sau đó lại tiến vào địa cung.

Dù sao chỉ còn chưa đầy hai tháng nữa đã đến kì thi đại học, tu vi hiện tại của hắn vẫn còn hơi thấp.

Trước khi thi đại học cần phải tu luyện thật tốt.

Còn có mãi vẫn chưa có thông tin gì về cái bóng đen kia, trong lòng Lục Duyên như có cái gai, chỉ có thể nỗ lực tu luyện, nâng cao thực lực bản thân mới có cảm giác an toàn.

...........

Khoảng thời gian sau, Lục Duyên vẫn luôn ở dưới địa cung săn giết thú dữ.

Thực lực của hắn ngày càng mạnh lên, thú dữ bên ngoài địa cung đã không có bất cứ uy hiếp gì với hắn nữa.

Khả năng phòng ngực và linh lực vĩnh viễn không bao giờ cạn kiệt, có thể nói là một cú đẩy ngang.

Thậm chí mỗi ngày hắn có thể giết hàng trăm con thú dữ, đương nhiên thu vào không ít linh tinh và vật liệu.

Thậm chí mỗi ngày đều phải có một chuyến ra địa cung, đến địa điểm bán vật liệu.

Ngày hôm sau, khi Lục Duyên ra khỏi địa cung để bán vật liệu, Lý La liền sửng sốt.

“Lục tiên sinh, ngươi có chuyện gì sao?”

“Đương nhiên là bán vật liệu.”

Lục Duyên đổ một đống vật liệu ra quầy hàng.

Lý La trợn tròn mắt:

“Đây đều là ngài giết trong một ngày sao?”

Lục Duyên khẽ gật đầu.

Thật ra hắn đã cố gắng hết sức để chọn những vật liệu đắt tiền và dễ mang theo rồi.

Số lượng quái thú do chính tay hắn giết gần gấp đôi với số lượng vật liệu này.

“Tổng cộng 1100 linh tinh.”

........

Vào ngày thứ ba.

Lý La nhìn đống vật liệu mà Lục Duyên thả xuống.

“Lục tiên sinh à, ngày hôm nay cũng thu hoạch nhiều như vậy sao? ! Thực lực của ngài thật mạnh đấy! Để ta tính xem nào, ừm... Tổng cộng 1120 linh tinh.”

Hắn ta cười tủm tỉm đưa linh tinh cho Lục Duyên:

“Cũng cảm ơn Lục tiên sinh, ta có cảm giác thành tích của mình tăng lên không ít rồi.”

Lục Duyên cười nói:

“Nếu ngươi muốn cảm ơn ta, cứ cho ta thêm linh tinh.”

“Ahahaha... Lục tiên sinh cứ nói đùa... Ta đã cho ngài số lượng cao nhất trong phạm vi của tôi rồi. Nếu cao hơn nữa, tôi sợ mình sẽ thất nghiệp mất.”

Lục Duyên cười cười, cũng không để ý.

Kể từ trận chiến trong tổ kiến, hắn đã phát hiện ra sức mạnh to lớn của hệ phòng ngự.

Dựa vào năng lực phòng ngự của mình, hắn đã có thể tự do đi lại trong địa cung.

Mỗi ngày có thể giết năm hoặc sáu trăm dã thú.

Cho dù không có vật liệu, chỉ mỗi linh tinh, mỗi ngày hắn cũng đã thu hoạch hơn 1500.

Cộng với việc bán thêm vật liệu, mỗi ngày hắn có thể kiếm hơn 2600 linh tinh!

Trong ba ngày, số linh tinh của hắn đã lên tới 6643 viên.

Phải biết rằng với giá thị trường bên ngoài bây giờ, 150 đến 200 đồng mới mua được 1 viên linh tinh, dựa theo giá thấp nhất là 150 mà tính, thì ba ngày này hắn đã kiếm được hơn 99 vạn 7 ngàn đấy!

---

Đương nhiên, Lục Duyên sẽ không bán linh tinh.

Hắn còn phải dùng để bổ sung năng lượng tiến hóa lập phương, dùng để tu luyện.

Tiến hóa lập phương chỉ vừa vặn là tiến hóa gien tinh nhuệ đã cần mấy ngàn thậm chí cần một vạn linh tinh, sau đó còn không biết nhiều hay ít nữa.

Ổn định xong.

Cất kỹ linh tinh đi, Lục Duyên lại tiến vào địa cung tiếp.

Lúc này, Lúc Duyên còn chưa cho vật liệu vào không gian chiến văn, ra ngoài cánh cửa đã khôi phục hết ánh sáng.

“Đã đến giờ rồi sao?”

Lục Duyên dùng một kiếm đánh chết người đá nhỏ, nhặt trái tim của người đá nhỏ lên.

Hắn vừa niệm động, tầm mắt liền tối đen.

Khi tầm mắt hắn khôi phục lại, đã ở trong căn phòng nhỏ mộc mạc của mình rồi.

Hắn nhìn ra ngoài cửa sổ theo bản năng.

Ngoài cửa sổ là bầu trời xanh lam đậm, ánh đèn nê ông lấp lánh cũng đã ảm đạm dần.

“Sáng rồi hả? Lần này ở lại lâu hơn cả lần trước.”

Lục Duyên lấy điện thoại di động ra liền thấy đã là bảy giờ sáng rồi.

Hắn vào vùng đất khởi nguyên là chín giờ, cũng ở bên trong mười tiếng đồng hồ rồi.

Năm ngày?

Lục Duyên nở một nụ cười, ở trong vùng đất khởi nguyên nhiều hơn hôm qua hai ngày.

Đương nhiên là thu hoạch rất nhiều.

Gien rèn luyện của hắn đã chính thức đạt tới 20%!

So với ngày hôm qua, độ rèn luyện lên hơn tầm 10%.

Mà sau lần tốn 5000 linh tinh, cuối cùng tiến hóa lập phương của hắn đã bổ sung xong năng lượng, có thể tiến hóa thân thể Hắc Thiết lên cấp một rồi.