Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 848: Đầu Số.




Ngay lúc Đô Bắc suy nghĩ kế sách, đột nhiên hắn thấy hành động của thánh giả thần bí này có chút kỳ lạ.

Sau khi bay qua đầu hắn không lâu, thánh giả thần bí lại bay trở lại, sau đó bay quanh khu vực gần hắn một vòng như đang kiếm thứ gì.

Điều này làm cho lòng Đô Bắc nặng nề, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên nghi ngờ.

Bị phát hiện rồi sao? Không thể nào?

Đô Bắc không tin rằng mình dùng năng lực che giấu mà vẫn bị phát hiện.

Lúc này, Đô Bắc thấy thánh giả thần bí bỗng nhiên ngừng ở trong không trung cách đó không xa.

Hắn thấy vậy thì nhíu mày.

Đô Bắc bỗng cảm giác không gian quanh thân bị bóp méo, con ngươi hắn co rút dữ dội, lòng tràn đầy hoảng sợ.

Năng lực Di Động Không Gian? Tiêu rồi, hắn bị phát hiện thật rồi!

Quanh thân Đô Bắc nhấp nháy vầng sáng màu xanh, hắn chưa kịp chống cự thì đã biến mất tại chỗ.

Chờ đến khi không gian hết vặn vẹo, Đô Bắc phát hiện mảnh đất hoang mà bản thân đang đứng xuất hiện ở trong vũ trụ, chuyện này làm cho về mặt Đô Bắc trở nên cực kỳ khó coi.

Không chỉ thế, hắn còn phát hiện hung thú dị hóa cấp thánh mà mình gặp trước đó đang ở cách hắn không xa, đã vậy thánh giả thần bí nọ cũng ở gần đó.

Chết tiệt! Bị phát hiện thật rồi... Hắn làm sao phát hiện được?

Tâm trạng Đô Bắc đây rối ren.

Đúng lúc này, một vùng đất màu đỏ ở phía xa bất ngờ hiện lên từng tia sáng màu xanh lá, khí tức mạnh mẽ lan rộng.

Đất đai nứt ra, lộ ra bóng dáng bên trong.

Đó là một con huyết thú có hình dáng rất dữ tợn, bốn móng vuốt bén nhọn, làn da màu đỏ có đường vân xanh lá.

Thấy hung thú dị hóa xuất hiện, Đô Bắc chớp mắt, nhanh chóng suy nghĩ.

Nếu đã phát hiện lại còn chuyển hắn tới chỗ này, chứng tỏ thánh giả thần bí này rất tự tin. Có lẽ bản thân không phải đối thủ của hắn, nhưng một mình hắn không phải thì nếu thêm một con hung thú dị hóa sẽ thế nào?

Một người và một hung thú có chiến lực cấp thánh giả nhất định có thể áp chế người này.

Mắt Đô Bắc lóe lên ánh sáng, thừa dịp này giết chết thánh giả thần bí cũng là chuyện tốt.

Nghĩ đến đây, từng luồng lửa xanh lá cây bập bùng quanh thân hắn, khí thế tăng mạnh lên.

Sau khi Lục Duyên chuyển hai hung thú dị hóa cấp thánh vào vũ trụ, rất nhanh đã thấy huyết thú dị hóa cấp thánh bay ra.

Nhưng tiếp theo lại phát hiện ra khí tức cường đại trong một khối đất làm cho Lục Duyên hơi ngạc nhiên.

Khí tức này cường đại hơn nhiều so với huyết thú, hoàn toàn không giống một hung thú dị hóa vừa đột phá đến cấp thánh, thậm chí còn đến mức làm hắn thấy e ngại.

Lục Duyên nhíu mày, quay đầu nhìn về hướng tràn ra khí tức. Sau đó, hắn thấy một người mặc trường bào xanh lục hiện ra trong đống đất vỡ nát, là một người đàn ông anh tuấn da đen có mái tóc màu xám.

Lục Duyên:

"2 Đây không phải là hung thú dị hóa? !

Sắc mặt Lục Duyên dần trở nên kì quái.

Hắn cứ tưởng là hung thú dị hóa, không ngờ lại là người! ?

Hơn nữa nhìn trang phục của hắn, là người của giáo đoàn Thiên Tai sao?

Lúc đầu Lục Duyên còn cho rằng chuyện hung thú dị hóa là do có người sau lưng làm, không ngờ mình chuyển luôn kẻ đầu sỏ đến đây.

Trong lòng hắn có chút phức tạp.

Một con hung thú dị hóa cấp thánh và một người thuộc giáo đoàn Thiên Tai xuất hiện, đồng thời tiến gần về phía Lục Duyên.

Lục Duyên hơi híp mắt, nhìn Đô Bắc cười nói:

"Ngươi là người truyền giáo của giáo đoàn Thiên Tai phải không? Sao lại tới Đại Khải tinh? Những hung thú dị hóa cấp thánh này do ngươi gây ra phải không?"

Lục Duyên thấy trang phục và hoa văn trên ống tay áo của người này khá tương tự những người truyền giáo mà mình từng gặp ở tầng cao Khởi Nguyên Chi địa trước đây nên cũng đoán được vài phần về thân phận của hắn.

Đô Bắc thấy Lục Duyên chủ động nói chuyện thì giật mình. Người này có gen siêu phàm hệ không gian, chưa chắc đã đánh bại được, thôi thì thu thập một số thông tin thôi cũng được.

Nghĩ đến đây, Đô Bắc khống chế để cho huyết thú dị hóa cấp thánh đang ngo ngoe rục rịch kia không đi công kích. Hắn mỉm cười, bình tĩnh nói:

"Không ngờ ngươi biết giáo đoàn Thiên Tai của bọn ta? Thảo nào phát hiện ra ta. Lần trước ma khuyển Gaston là do ngươi giết, ngươi là ai?"

Lục Duyên sửng sốt, trong lòng có chút nghi hoặc.

Ma khuyển Gaston? Đó là cái gì?

Rất nhanh, Lục Duyên đã nghĩ tới gì đó, con ngươi hơi co rút lại. Là con chó xấu xí kia sao?

Hắn nghĩ tới đây thì nhíu mày.

Sao chuyện hắn giết ma khuyển Gaston bị lộ ra?

Theo lý mà nói, địa điểm ẩn thân của giáo đoàn Thiên Tai không phải ở tinh vực Bạch Vân mà?

Dẫu sao ở tinh vực Bạch Vân chỉ có mấy thánh giả, nếu giáo đoàn Thiên Tai thật sự ở đây thì e rằng đã sớm khiến tinh vực Bạch Vân rơi vào tình trạng hỗn loạn với thực lực đó mất.

Đã vậy, họ lấy tin tức từ đâu?

Lúc ấy, ngoại trừ những chiến đế và chiến hoàng ra thì còn ai ở đó nữa?

Chưa kể, ngay cả ông cụ Lý Tinh Hải còn chưa thấy mặt hắn thì những người khác làm sao biết được?

Lục Duyên chợt nghĩ đến con ma khuyển Gaston, nó có gì à?

Nhưng rõ ràng hắn đã dùng Quang Minh Chi Hỏa thiêu nó thành tro, như thế cũng bị phát hiện à?