Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 830: Nên Làm Gì Đây.




Trong lòng Lục Duyên có chút xấu hổ khi nhìn thấy ánh mắt của mấy người họ.

Đúng lúc này, Tư Kỳ khẽ cười mở miệng nói:

"Thánh giả Thiên Minh đại nhân, e rằng ngươi đã mất công tới đây một chuyến này rồi.

Trước đó, con hung thú dị hóa đạt đến cấp thánh giả đã bị một tên thánh giả vô danh đi ngang nơi này giết chết... Nếu không có hắn thì có lẽ chúng ta cũng không đợi được ngươi tới đây"

"Hả? Hung thú dị hóa cấp thánh giả? Bị một chiến thánh đi ngang qua đây giết chết sao?"

Thánh giả Thiên Minh ngẩn ra, hắn ngạc nhiên nhìn Tư Kỳ và Lý Tinh Hải. Hắn ta chỉ vừa mới tới, vẫn chưa hiểu được tình hình lúc đó.

Ban đầu, thánh giả Thiên Minh cho rằng hung thú dị hóa vẫn đang trong thời gian ẩn náu, nhưng không ngờ rằng nó đã không còn nữa.

Nghe thấy lời nói của Tư Kỳ, Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ liếc nhìn Lục Duyên, họ biết rằng cường giả bí ẩn kia chính là Lục Duyên.

Nhưng nếu Lục Duyên không định nói ra, họ cũng sẽ không nhiều lời.

Nhìn thấy sự nghi ngờ của thánh giả Thiên Minh, Lý Tinh Hải và Tư Kỳ kể lại những gì đã xảy ra trước đó.

Khi nghe xong lời nói của hai người, sắc mặt thánh giả Thiên Minh không ngừng biến đổi, thỉnh thoảng lông mày còn nhăn lại.

Sau khi hai người nói xong, thánh giả Thiên Minh cúi đầu suy tư:

". Có gen siêu phàm hệ hắc ám cấp thánh, còn có cả gen siêu phàm hệ không gian và hệ ánh sáng? Hình như ở Bạch Vân thành không có thánh giả nào đáp ứng được tiêu chuẩn này... Không, ngay cả trong Bổ Thiên thành, ta cũng chưa từng gặp một vị thánh giả nào như vậy. Thật kỳ lạ... Chẳng lẽ là một thánh giả mới đột phá sao?"

Trên mặt Thánh giả Thiên Minh tràn đầy vẻ nghi ngờ.

Thấy thánh giả Thiên Minh không biết cường giả bí ẩn kia, Tư Kỳ lộ ra vẻ tiếc nuối:

"Thì ra thánh giả Thiên Minh đại nhân cũng không biết. Vốn dĩ ta định cảm ơn thánh giả thần bí kia, nhưng đáng tiếc lại không biết thân phận của hắn"

Thánh giả Thiên Minh mỉm cười lắc đầu:

"Nếu người ta đã không muốn lộ diện thì có lẽ hắn cũng không quan tâm đến lời cảm ơn của các ngươi đâu. Chỉ cần có lòng là đủ rồi"

Lý Tinh Hải và Tư Kỳ khẽ gật đầu.

Tư Kỳ nói:

"Dù hung thú dị hóa đã bị giết, nhưng bọn ta vẫn muốn cảm ơn thánh giả Thiên Minh đã dành thời gian đến Đại Khải tinh này một chuyến. Lát nữa ta sẽ cho người chuẩn bị đồ ăn để đón tiếp ngươi. Trong lúc đó, ngươi có thể dạo chơi ở đây một lát. Không biết ngươi thấy sao?"

Thánh giả Thiên Minh suy nghĩ một lúc rồi mỉm cười:

"Được rồi, vậy ta sẽ ở đây nghỉ ngơi hai ngày, ngày mốt sẽ trở về vậy"

Nghe hắn ta nói như thế, Tư Kỳ và Lý Tinh Hải đều mỉm cười.

Thánh giả Thiên Minh nhìn Lục Duyên, hắn ta cười nói:

"A Duyên, ra ngoài đi dạo với ta chứ?"

Lục Duyên hơi ngẩn ra, không ngờ thánh giả Thiên Minh lại bảo hắn ra ngoài đi dạo cùng.

Nhưng Lục Duyên cũng biết thánh giả Thiên Minh khá quan tâm đến mình, hắn bèn mỉm cười gật đầu:

"Được"

"A Duyên, ngươi cứ đi cùng với thánh giả Thiên Minh đi. Nếu cần gì thì có thể nói với ta"

Tư Kỳ cười nói.

Lục Duyên gật đầu rồi rời đi cùng thánh giả Thiên Minh.

Hai người chậm rãi bước ra bên ngoài cung điện, thánh giả Thiên Minh trông rất nhàn nhã, ngắm nhìn cảnh đẹp đình viện trong hoàng cung, trên mặt hắn ta luôn nở nụ cười thoải mái.

Theo dõi những thay đổi của thánh giả Thiên Minh, tâm trạng Lục Duyên vô cùng phức tạp.

Vì sau khi rời khỏi căn phòng nhô đó, lập phương tiến hóa trong cơ thể hắn vẫn còn đang rung động.

Rõ ràng là trong cơ thể thánh giả Thiên Minh có chút hiện tượng không ổn.

Có phải là tình huống giống như ở thung lũng Dạ không?

Trong lòng Lục Duyên cũng có đôi ba phỏng đoán, nhưng không thể chắc chắn hoàn toàn được.

Vì tầng trên của Khởi Nguyên Chi địa có quá nhiều hiện tượng dị hóa, thánh giả Thiên Minh có thực lực như vậy nên chắc chắn hắn ta sẽ thường xuyên ở tầng trên của Khởi Nguyên Chi địa. Có lẽ vì thường xuyên ở đó nên trên người hắn mới có vấn đề như vậy.

Mức độ dao động của lập phương tiến hóa vào lúc này rất nhỏ, cho thấy tình trạng dị hóa không nghiêm trọng, nhưng nếu cứ mặc kệ thì có thể trở nên phức tạp hơn.

Thánh giả Thiên Minh là lão tổ của Dạ Dạ, đồng thời cũng là trụ cột của đế quốc Thiên Minh. Nếu thánh giả Thiên Minh xảy ra chuyện gì, có thể tưởng tượng được đế quốc Thiên Minh sẽ hỗn loạn ra sao, đến lúc đó không biết Dạ Dạ sẽ buồn đến mức nào.

Lòng Lục Duyên chùng xuống, hắn tự hỏi không biết mình có thể đối phó với hiện tượng dị hóa của thánh giả Thiên Minh hay không.

"A Duyên, đang suy nghĩ gì vậy? Ngươi có vẻ không được vui cho lắm?"

Thánh giả Thiên Minh chú ý đến biểu hiện của Lục Duyên, mỉm cười hỏi.

Lục Duyên thoát khỏi suy tư, cười nói:

"Ta đang nghĩ đến một chuyện khiến người ta khó giải quyết"

"Chuyện gì vậy? Ta sống lâu hơn ngươi. Hãy nói cho ta biết, có lẽ dựa vào kinh nghiệm của ta sẽ giúp được một tay"

Thánh giả Thiên Minh vẫn mỉm cười, trông giống như một ông già tốt bụng, nhưng khuôn mặt vẫn rất trẻ trung và anh tuấn.

Lục Duyên mỉm cười lắc đầu:

"Giờ ta đã hiểu ra rồi"

"Hiểu ra là tốt"

Thánh giả Thiên Minh gật đầu, hắn ta cũng không hỏi gì thêm.