Tư Thính Vũ nhận ra ánh mắt của Lục Duyên, nàng ấy trừng mắt liếc Lục Duyên một cái, trên mặt vẫn tỏ vẻ nghiêm túc như trước, nhưng trên gò má vẫn có chút ửng hồng:
".. Đừng nhìn ta như vậy"
Lục Duyên ho khan một tiếng, lẳng lặng nhìn đi chỗ khác:
"Ta không khống chế được. Đạo sư, chúng ta đi thôi"
Lục Duyên nắm lấy bả vai Tư Thính Vũ, đi tới khu Bạch Liễu, vào trong biệt thự của Lý Thanh Hòa.
Lý Thanh Hòa sớm đã chuẩn bị xong, nàng ấy đang ngồi trên ghế sô pha. Khi nhìn thấy hai người đi tới, nàng ấy lập tức đứng dậy, mỉm cười nói:
"Ta nghe nói thánh giả Thiên Minh đang ở trong hoàng cung Hồng Phong, lão gia tử nhà ta và Tư lão gia tử cũng đã ở đó, bây giờ chúng ta cùng tới đó sao?"
Lục Duyên gật đầu:
"Vậy thì đi thôi"
Lục Duyên lại mang theo Lý Thanh Hòa, ba người cùng nhau biến mất tại chỗ, sau đó lại xuất hiện ở cửa ra vào hoàng cung Hồng Phong.
Thủ vệ ở cửa đương nhiên nhận ra họ, vừa nhìn thấy ba người, mọi người cung kính hành lễ.
"Trưởng công chúa điện hạ, trưởng lão Lý, trưởng lão Lục"
Tư Thính Vũ khẽ gật đầu, sau đó cả ba cùng bước vào.
Sau khi vào cửa, ba người bay về phía ngọn núi nhỏ phía sau hoàng cung.
Chẳng mấy chốc họ đã đến trước cửa căn phòng nhỏ nơi Tư Kỳ đang ở.
Tư Thính Vũ gõ cửa, cung kính:
"Lão tổ, chúng ta tới rồi"
Cửa phòng mở ra, bên trong có giọng nói vang lên:
"Vào đi"
Ba người Lục Duyên bước vào, họ nhìn thấy Tư Kỳ, Lý Tinh Hải đang ngồi ở đại điện, bên trong đại điện ngoại trừ hai người họ còn có một người đàn ông miêu nhân có dáng về anh tuấn, đôi mắt đen nhánh.
Người này là thánh giả Thiên Minh mà Lục Duyên đã gặp trước đây, lão tổ nhà Dạ Dạ.
Thánh giả Thiên Minh ngồi ở vị trí chủ tọa, trong khi Lý Tinh Hải và Tư Kỳ ngồi ở dưới.
Xét cho cùng, thánh giả Thiên Minh cũng là cường giả cấp thánh, cường giả đứng đầu cả tinh vực Bạch Vân. Nếu đem ra so sánh, địa vị của cường giả cấp đế đương nhiên không bằng cường giả cấp chiến thánh.
Khi thánh giả Thiên Minh nhìn thấy Lục Duyên, hai mắt hắn ta phát sáng. Hắn mỉm cười với Lục Duyên rồi gật đầu nói:
"A Duyên đến rồi à?"
Lục Duyên, Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ đến gần đại sảnh, Lục Duyên đang định trả lời thì đột nhiên thân thể hắn hơi khựng lại, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Lập phương tiến hóa bên trong cơ thể hắn hơi rung động.
Chuyện này...
Lục Duyên có chút khiếp sợ.
Có phải nơi này có hiện tượng dị hóa không?
Hay đang bị dị hóa ăn mòn?
Lục Duyên liếc nhìn ba người Lý Tinh Hải, Tư Kỳ và thánh giả Thiên Minh.
Trong lòng hắn chợt có cảm giác vô cùng phức tạp, không biết nên nói gì mới tốt.
Ba lão gia tử này đều rất quan tâm đến hắn, đều là người thân của những cô gái mà Lục Duyên quan tâm. Vậy mà họ bị dị hóa ăn mòn sao?
Rốt cuộc là ai?
Nếu đó là hai vị lão gia tử Lý Tinh Hải và Tư Kỳ, có lẽ do con chó màu xanh lá thời gian trước khiến Lý Tinh Hải và Tư Kỳ bị ăn mòn.
Nhưng lúc ấy Lục Duyên không chú ý tới điểm này.
Có phải vì hiện tượng dị hóa lúc ấy quá đơn giản không?
Hoặc đó cũng có thể là lão gia tử thánh giả Thiên Minh, Lục Duyên nhớ lại hiện tượng dị hóa ở thung lũng Dạ.
Vào lúc cuối cùng khi thánh giả Thiên Minh chiến đấu với đám xác đó đã bị thương.
Lúc này, trong đầu Lục Duyên xuất hiện rất nhiều suy nghĩ.
Tuy nhiên, bây giờ lập phương tiến hóa dao động rất nhẹ, không biết có phải do nguyên nhân dị hóa ăn mòn chưa sâu hay không, nếu đúng là như vậy, nói không chừng còn có thể cứu được?
Bây giờ, điều cần phải xác định chính là rốt cuộc ai xảy ra vấn đề.
Trong lòng Lục Duyên tự hỏi, nhưng trên mặt hắn vẫn tươi cười:
"Thánh giả Thiên Minh đại nhân, đã lâu không gặp rồi"
Thánh giả Thiên Minh cười nói:
"Mới có một thời gian ngắn không gặp mà thằng nhóc nhà ngươi đã lên tới cấp chiến hoàng, nếu không phải ta nghe Dạ Dạ nói, ta thậm chí không dám tin nữa đấy. Đúng rồi, nếu ngươi đã tới tầng trên của Khởi Nguyên Chi Địa, có khó khăn gì thì cứ việc tới tìm ta"
Trong lòng Lục Duyên chợt lướt qua một tia cảm động, hắn cười gật đầu:
"Ta biết rồi thánh giả Thiên Minh đại nhân. Lần này ta còn muốn cảm ơn ngươi đã tới đây giải quyết hiện tượng dị hóa"
Thánh giả Thiên Minh mỉm cười, thản nhiên nói:
"Hiện tượng dị hóa là thứ mà tất cả các chủng tộc cần phải đề phòng, Đại Khải tinh vốn dĩ ở tinh vực Bạch Vân. Nếu ta đã là thánh giả ở tinh vực Bạch Vân, ở đây có chuyện, đương nhiên ta cũng sẽ ra tay. Vả lại, có A Duyên ở đây, vì Dạ Dạ, ta sẽ không mặc kệ chuyện này. Ha ha ha"
Nghe thấy tiếng cười sảng khoái của thánh giả Thiên Minh, Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ đều liếc nhìn Lục Duyên.
Đương nhiên hai người họ cũng biết Dạ Dạ là miêu nữ, chẳng qua không biết quá rõ mà thôi, cũng chưa từng tiếp xúc quá nhiều.
Không ngờ ở đây lại có thể đụng phải thánh giả đứng phía sau miêu nữ kia.
Ngay cả Lý Tinh Hải và Tư Kỳ cũng liếc nhìn nhau, sắc mặt họ có hơi quái lạ.