Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 807: Y Định.




Belloc dừng lại, trầm mặc một lúc, hắn nhìn tên nam tử nhân loại kia, lạnh lùng nói:

"Mục Tĩnh, đừng tưởng rằng ngươi là đệ nhất đại chủ giáo, thì có thể nói những lời như thế với ta, xếp hạng trong sứ đồ, ta cao hơn ngươi đấy"

Mục Tĩnh vẻ mặt lãnh đạm khóe miệng hơi nhếch lên, sau đó cười nhạt:

"Lần này quay về, thứ hạng của ta vượt qua ngươi rồi"

Hai cặp mắt của Belloc đều lóe lên vẻ băng giá, hắn nheo mắt lại, lạnh lùng nhìn Mục Tĩnh.

Mục Tĩnh cười nói:

"Đây là khởi nguyên chi địa, lẽ nào ngươi muốn động thủ ở đây sao? Nếu ngươi không sợ chết, ta sẽ vui vẻ chơi cùng ngươi"

Belloc khựng lại một lúc rồi lặng lẽ thu hồi ánh mắt.

"Triệu tập mấy tên phế vật đó chuẩn bị quay về, mục đích thử nghiệm đã đạt được rồi"

Mục Tĩnh mỉm cười gật đầu, hai người tiếp tục di chuyển về phía không gian rạn nứt cực lớn trong khu rừng Hắc Dạ.

Sau lưng hai người, dưới bóng cây trong khu rừng Hắc Dạ, cái bóng bỗng dưng uốn éo tạo thành một bóng người.

Bóng người nhìn theo bóng lưng của Belloc và Mục Tĩnh rời khỏi không trung, càng lúc càng nhỏ.

Lục Duyên đang ở bên ngoài thành Hắc Dạ hơi nheo mắt lại, trong mắt hiện lên một tia sắc bén.

Suốt chẳng đường, Lục Duyên đều nghe ngóng cuộc trò chuyện giữa hai người, tuy đối thoại không nhiều, nhưng vẫn có một số thông tin.

Ít nhất, Lục Duyên biết họ có lẽ không phải chiến sĩ gen.

Nếu không sẽ không nói bị cách ly bên ngoài khởi nguyên chi địa, chỉ có chiến sĩ gen dị hóa mới bị cách ly, gạt bỏ.

Hơn nữa, nghe ý họ nói, thú triều lần này là một đợt thử nghiệm? Kiểm tra công năng của thủy tinh dị hóa?

Mặc dù Lục Duyên không hoàn toàn hiểu thủy tinh dị hóa là cái gì, nhưng nó chắc chắn không phải là một thứ tốt lành.

Suy cho cùng, có thể gây ra nguồn gốc dị hóa, nghĩ thế nào cũng có vấn đề.

Ngoài ra, họ còn nói ăn mòn vũ trụ, nói đến những thứ như thần, vậy lẽ nào họ đứng về phía dị hóa sao? Xem dị hóa là thần thánh?

Giúp dị hóa ăn mòn vũ trụ?

Lục Duyên nheo mắt, trong mắt hiện lên một tia sát ý.

Đây chẳng phải là hành vi nội gián sao?

Đây là loại mà Lục Duyên ghét nhất.

Còn có mấy kiểu như đại chủ giáo, sứ đồ...

Mấy từ này chẳng phải dùng cho giáo hội sao?

Họ đến từ tà giáo nào?

Đối với mấy loại tà giáo, Lục Duyên chỉ biết một, đó chính là giáo đoàn thiên tai gây ra hiện tượng dị hóa mà tinh linh nam tử kia nói.

Nghĩ đến đây, sắc mặt Lục Duyên có chút kỳ quái.

Hai người này, không phải là người của giáo đoàn thiên tai đó chứ?

Giáo đoàn thiên tai...

Ánh mắt Lục Duyên lóe lên, nhìn những động tĩnh dần dần suy yếu trên bầu trời, tiếp tục điều khiển phân thân bóng đen đi theo hai người áo xanh.

Ba thánh giả trên bầu trời hiện tại đã chiếm được thế thượng phong, đợi lát nữa có lẽ có thể rảnh tay.

Còn hai tên kia, dường như phải triệu tập người khác?

Lục Duyên dự định muốn ngăn cản họ, ít nhất cho ba vị thánh giả trì hoãn chút thời gian.

Belloc và Mục Tĩnh bay rất nhanh, không ngừng tiếp cận vết nứt không gian, trong lúc đó Mục Tĩnh lấy ra một tinh thể màu xanh kỳ lạ.

Tinh thể màu xanh lục lập lòe mờ ảo, ngay sau đó hóa thành từng tia sáng màu lục, biến mất khỏi chỗ đó, bắn ra tứ phía.

Ánh sáng màu xanh lục chẳng hề nổi bật giữa bầu trời được bao phủ bởi ngọn lửa màu xanh sãm, nếu không phải Lục Duyên có cảm nhận nhạy cảm với không gian, dường như cũng khó mà cảm nhận được có thứ đang bay qua.

Sau khi bắn tia sáng màu lục ra, Belloc và Mục Tĩnh đi chậm lại một chút, như thể họ định đợi những người khác tập hợp.

Trong cái bóng phía xa, phân thân của Lục Duyên nhìn chằm chằm hai cái bóng kia, sau khi suy nghĩ xong, Lục Duyên điều khiển phân thân tiến lên một bước rồi biến mất tại chỗ.

Chốc lát sau, cái bóng phân thân của Lục Duyên xuất hiện bên dưới vết nứt không gian.

Hắn định xem thử trước vết nứt ăn mòn của đại chủ giáo là như thế nào, hiểu rõ tình hình cụ thể trước đã.

Nếu có thể, hắn có ý định đóng lại vết nứt không gian, nếu như thế, những kẻ nghỉ là người của giáo đoàn thiên tai chắc chắn chạy không thoát.

Bên dưới khe nứt không gian, Lục Duyên ngẩng đầu nhìn lên khe nứt không gian trên bầu trời.

Đó là một khe nứt vô cùng to lớn, trong khe nứt có ngọn lửa màu xanh lục bốc cháy, từng cỗ khí tức ăn mòn không ngừng dâng trào, Lục Duyên nghi ngờ, cho dù cái bóng phân thân của hắn tiến vào cũng không cầm cự được bao lâu.

Đây chính là năng lượng đến từ dị hóa, bẩm sinh đã có khả năng ăn mòn, nếu ở lâu trong đó, không phải bị thiêu chết thì cũng bị dị hóa.

Mà xung quanh vết nứt khủng khiếp đó, Lục Duyên cảm nhận được sự hỗn loạn của dòng không gian.

Sự hỗn loạn không gian đó còn phức tạp hơn nhiều so với vết nứt không gian mà Lục Duyên tu sửa ở Băng Mạch Tinh trước đây.

Cho dù Lục Duyên đã sở hữu gen hệ không gian cấp thánh, hắn vẫn sẽ bị chóng mặt hoa mắt.

Ngay cả khi hắn đã cố gắng hết sức, để sửa chữa một không gian phức tạp như vậy cũng sẽ tốn rất nhiều tinh lực.

Nhưng mà, Lục Duyên phát hiện dòng không gian đang tự động di chuyển rất nhanh, định tu sửa lại.

Nhưng do dòng lửa màu xanh đang lưu chuyển bên ngoài rìa nên tốc độ sửa chữa cực kỳ chậm.