Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 792: Chỉ Hai Chiêu.




Thiên Ma Hổ nổi giận gầm lên một tiếng rồi xuất hiện ở trước người Lục Duyên, từng luồng khói đen phun trào quanh thân nó, sau một khắc thì khói đen hóa thành tia sáng rồi ngưng tụ ra từng đạo Hắc Ám Chi Tiễn. Chỉ thấy Hắc Ám Chi Tiễn đồng loạt bắn về phía Lục Duyên như mưa to.

Sắc mặt Lục Duyên vẫn không chút gợn sóng, thân thể hắn biến mất tại chỗ, trong nháy mắt xuyên qua đợt công kích Hắc Ám Chi Tiễn và xuất hiện ở bên cạnh Thiên Ma Hổ.

Trọng kiếm của hắn chém về phía Thiên Ma Hổ, Thiên Ma Hổ cảm nhận được uy hiếp thì định tránh lần nữa, nhưng đúng lúc này không gian xung quanh Thiên Ma Hổ đông cứng lại trong chớp mắt, thân thể nó cứng ngắc ngay tại chỗ.

Thừa dịp này kiếm quang chém vào cạnh thân Thiên Ma Hổ, máu tươi màu xanh lá lóe lên rồi phun ra ngoài, một nhát kiếm này gần như đã chém đứt một bên cánh của Thiên Ma Hổ.

Sau một kiếm kia, khí tức của Thiên Ma Hổ lập tức trở nên cực kỳ suy yếu.

Mà đúng lúc này, tròng mắt trên cánh Thiên Ma Hổ lại lóe lên ánh sáng màu xanh thẫm, tia sáng bao phủ lên miệng vết thương tựa như muốn chữa trị thương thế.

Nhưng mà Lục Duyên sao có thể cho Thiên Ma Hổ cơ hội này, thân thể hắn lại biến mất tại chỗ lần nữa, sau đó từng đạo kiếm quang được chém ra chỉ trong nháy mắt và bao phủ khắp cả người Thiên Ma Hổ.

Ào ào ào! !

Máu tươi phun ra ngoài, thân thể Thiên Ma Hổ bị chia làm vài mảnh và chậm rãi rơi xuống từ không trung.

Lục Duyên nhìn thoáng qua Thiên Ma Hổ đã mất đi sức sống, thi thể dần hóa thành tro tàn vì tử vong, mà trên mặt hắn cũng không có biểu cảm gì.

Dù chỉ sử dụng hai chiến kỹ, nhưng bản thân Lục Duyên có đến những bảy chiến kỹ cấp thánh. Lần này hắn cũng dùng chiến kỹ cấp thánh, cộng thêm với vũ khí gen trong trọng kiếm và chiến giáp đều được hắn ghi lại đến cấp thần, cho nên đối với con hung thú dị hóa cấp đế này, dù hắn không sử dụng toàn lực thì cũng có thể giết chết một cách dễ dàng.

Sau khi giết chết Thiên Ma Hổ, một tia khí tức không xác định hòa vào trong thân thể Lục Duyên rồi tiến vào trong tiến hóa lập phương.

Lục Duyên cảm nhận được lượng khí tức không xác định trong cơ thể hung thú dị hóa cũng tàm tạm, muốn nhiều hơn cũng không có, nhưng vẫn tạm ổn.

Chỉ cần tìm thêm một ít hung thú dị hóa cấp đế rồi giết chết, sau khi hấp thu thì tiến hóa lập phương có thể lột xác rồi.

Cùng lúc đó, ý chí Khởi Nguyên Chi Địa cũng truyền thông tin vào trong đầu Lục Duyên, sau khi giết chết con hung thú dị hóa này thì Lục Duyên đó được ba trăm công huân.

Vì chia đều với mấy người Thanh Hòa tỷ tỷ, nên cái con Thiên Ma Hổ dị hóa cấp đế này cũng chỉ có được một ngàn hai trăm công huân, đúng là rẻ mạt.

Lục Duyên lắc đầu không suy nghĩ nhiều nữa.

Ba người Lý Thanh Hòa ở xa xa thấy Lục Duyên đánh chết Thiên Ma Hổ kia chỉ trong hai hiệp đấu ngắn ngủi thì lập tức dừng thảo luận lại.

Ba người sững sờ nhìn lên Lục Duyên còn đang ở trên bầu trời, bầu không khí im ắng lại.

Sau một chốc im lặng, ba người cảm nhận được thông tin về công huân mà ý chí Khởi Nguyên Chi địa truyền đến, lúc này mới hồi phục tinh thần.

Khóe miệng Sương Nguyệt hơi co rúm lại, lộ ra về mặt kỳ lạ:

"Thực lực của A Duyên thế này, chắc hẳn không có đối thủ trong cấp chiến đế đâu?

Nếu không nói thì ta còn tưởng rằng đây là vị chiến thánh nào đó đấy"

Nghe nàng ấy nói thế, Lý Thanh Hòa đột nhiên nghĩ đến một thánh giả cường giả đột nhiên xuất hiện trong vũ trụ lúc trước, sau khi đánh chết hung thú dị hóa thì người kia lập tức biến mất không thấy tăm hơi, mà lúc đó Lục Duyên cũng không ở đấy.

Ánh mắt của Lý Thanh Hòa hơi lấp lánh mà nhìn sang Tư Thính Vũ ỡ bên cạnh, Tư Thính Vũ cũng quay đầu sang nhìn Lý Thanh Hòa, hai người liếc mắt nhìn nhau tựa như cũng có được một vài suy đoán.

Trong lúc ba người đều đang có những suy nghĩ riêng, Lục Duyên đã bay trở lại bên cạnh họ.

Trên mặt Lục Duyên là về tươi tắn, hắn khẽ cười nói:

"Kết thúc rồi"

Lý Thanh Hòa hơi xấu hổ nên vội ho một tiếng, sau đó mới nhìn về phía Lục Duyên, khuôn mặt xinh đẹp xuất hiện chút buồn râu:

"Duyên đệ đệ, ngươi trở nên cường đại vậy, tỷ tỷ ta muốn dẫn ngươi bay cũng không được"

Lục Duyên bật cười:

"Không sao, có ta ở đây, ta dẫn ngươi bay"

Sương Nguyệt sờ lên cằm, nhìn Lục Duyên mà nghĩ ngợi chốc lát rồi mới nói:

"Nếu thực lực của A Duyên cường đại vậy, hay là chúng ta đến một vài khu vực có khá nhiều hung thú dị hóa đi? Vốn dĩ mấy khu vực có nhiều hung thú dị hóa thì sẽ nguy hiểm hơn, nhưng có A Duyên ở đây, có vẻ như chúng ta không cần lo lắng về vấn đề nguy hiểm... Có điều, chúng ta sửa khế ước chia công huân một chút đi, sửa thành chia công huân dựa theo độ cống hiến"

Nghe Sương Nguyệt nói vậy, Tư Thính Vũ và Lý Thanh Hòa đều trầm mặc.

Hai người suy nghĩ một chút rồi nhìn về phía Lục Duyên.

Lý Thanh Hòa lên tiếng trước:

"Duyên đệ đệ, ngươi cảm thấy thế nào?"

Lục Duyên cười đáp lời:

"Ta đương nhiên không thành vấn đề. Vừa hay ta cũng muốn đi đến khu vực nhiều hung thú dị hóa một chút xem thế nào, tốt nhất là có thể đến cái nơi có được đầu nguồn dị hóa"

Ba người nghe thấy lời nói của Lục Duyên thì đều trợn tròn mắt.