Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 779: Vẫn Sống? ? ?.




Sau đó Lục Duyên nhìn thoáng qua thi thể bị đập nát của Lục Khuyển, hắn khẽ nhíu mày, hắn còn chưa nghĩ ra nên xử lý thi thể hung thú dị hoá như thế nào.

Máu của hung thú dị hoá này có khả năng ăn mòn khá cao, để lại chỗ này cũng sẽ ăn mòn cả không gian, hơn nữa cũng không biết liệu có dị biến khác hay không.

Lục Duyên suy nghĩ một chút, sau lưng xuất hiện từng đạo Quang Minh Chi Dực, Quang Minh chi hỏa thiêu đốt mạnh mẽ, bao trùm Lục Khuyển, Quang Minh chi hỏa có được khả năng tinh lọc cực mạnh, có thể tinh lọc thân thể Lục Khuyển, chỉ cần một chút thời gian sẽ đốt nó thành tro tàn.

Trong khoảng thời gian này vừa hay để cho mấy người lão gia tử Lý Tinh Hải biết hung thú dị hoá này đã chết, về sau không phải lo lắng.

Lục Duyên nghĩ như vậy, chậm rãi thu Khu vực Hắc Ám lại, thân thể chậm rãi biến mất.

Trong không gian.

Mọi người vốn đang trầm mặc bối rối đột nhiên phát hiện bóng tối bắt đầu rung động, sau đó chậm rãi co lại rồi biến mất tăm.

Chỉ thấy ở trung tâm có một vầng sáng đang bắt đầu xung đạo, kéo theo đó nhiệt độ nóng rực.

Tinh thần mọi người chấn động, liếc nhau, sau đó đám người Lý Tinh Hải bay qua đó, những người khác cũng nhao nhao đi theo, ngay cả các chiến hoàng như Lý Thanh Hòa và Tư Thính Vũ ở đằng xa cũng như thế.

Sau khi tới gần, mọi người nhìn thấy Quang Minh Chi Quang đang thiêu đốt cùng với thi thể của lục khuyển chậm rãi hóa thành tro tàn trong quang minh chi hỏa.

Lúc này các chiến đế khi trước từng thấy Lục Khuyển đều trợn to hai mắt, lộ ra một tia khiếp sợ.

"Là hung thú dị hoá? ! Chết rồi à? !"

Rất nhiều Chiến Đế đều mở to hai mắt, sau khi im lặng một lúc, sau đó lại lần lượt lộ ra về mặt kinh hỉ.

Adams mỉm cười, cảm giác nhẹ nhõm rõ ràng, mở miệng nói:

"Không ngờ còn không đợi Thiên Minh thánh giả tới, hung thú dị hoá này đã chết, không phải lo lắng đề phòng"

Wells nhìn xung quanh, vẻ mặt có chút kính sợ:

"Chỉ là không biết là vị Thánh giả đại nhân nào làm? Thực lực thật mạnh, cùng là cấp bậc thánh giả, lại có thể đánh chết hung thú dị hoá này một cách dễ dàng"

Qua Hồng chậm rãi mở miệng nói:

"Nếu vị Thánh Giả đại nhân kia đã để Lý huynh ra khỏi Khu vực Ám Ảnh, bây giờ Khu vực Ám Ảnh đã biến mất nhưng hắn cũng không hiện thân, hiển nhiên là không muốn để cho chúng ta biết hắn là ai, hẳn là vì đại nhân chỉ đi ngang qua thôi? Thôi nảo, chúng ta cũng đừng hỏi nhiều"

Nghe hắn nói như vậy, tất cả đều tỏ vẻ đồng ý, gật đầu liên tiếp.

Nhìn thoáng qua xương cốt của lục khuyển cũng bắt đầu hóa thành tro tàn, Lý Tinh Hải mở miệng nói:

"Hung thú dị hoá đã chết âu cũng là chuyện tốt với chúng ta, ít nhất cũng không phải từ bỏ Đại Khải Tinh"

Mọi người gật đầu, Tư Kỳ chậm rãi mở miệng nói:

"Đáng tiếc lại không thể lợi dụng được thi thể của hung thú dị hoá này, nếu vị Thánh giả đại nhân kia muốn hủy diệt nó, hẳn là có suy nghĩ của mình"

"Nếu đã như vậy, chúng ta quay về thôi"

Mọi người trầm mặc một chút, sau đó dường như Adams đã buông được tảng đá lớn trong lòng xuống, cười mở miệng nói.

Những người khác cũng như thế, nhao nhao gật đầu, sau đó nhìn thoáng qua Lục Khuyển, sau cùng là xoay người bay về phía Đại Khải Tinh.

Lục Duyên đang đứng bên cạnh mấy người Lý Tinh Hải, nhìn họ rời đi, thế nhưng bởi vì không gian vặn vẹo, hơn nữa còn có bóng ma ngăn trở nên không ai chú ý tới Lục Duyên.

Sau khi mọi người rời đi, Lục Duyên lại đợi một hồi, mãi cho đến khi lục khuyển hoàn toàn hóa thành tro tàn, Lục Duyên mới yên lòng, sử dụng không gian di động rời đi.

Lục Duyên rời đi rồi, tia sáng cuối cùng tiêu tán, vũ trụ lại chìm vào trong u tịch.

Một lát sau, đột nhiên có một luồng quang mang xanh lục chợt lóe qua, sau đó lập tức biến mất.

Trong ký túc xá, không gian dao động, thân thể Lục Duyên hiện ra.

Hắn phun ra một luồng khí đục, nhìn thoáng qua vết máu trên người, đây là vết máu lưu lại khi lục duyên bị lục khuyển đánh trọng thương.

Hắn vào phòng tắm rửa trước, thay quần áo, sau đó mới về phòng nghỉ ngơi.

Trận chiến khi trước khiến Lục Duyên cảm thấy có chút mệt mỏi.

Mà sau khi một đám chiến đế tách ra, Tư Thính Vũ định sẽ trở lại Thiên Tài doanh, Lý Thanh Hòa bay tới, phi hành cùng Tư Thính Vũ.

Lý Thanh Hòa nhìn chung quanh một chút, vẻ mặt có chút nghi hoặc:

"Đại Hung Vũ, Duyên đệ đệ đâu? Sao hắn không đến?"

Nghe nói như vậy, Tư Thính Vũ sửng sốt, sau đó con ngươi màu vàng đồ hơi mở to, cũng lộ về nghi hoặc.

Với thực lực của Lục Duyên chắc chắn có thể cảm nhận được dao động chiến đấu trong vũ trụ, theo lý mà nói, Lục Duyên sẽ xuất hiện mới đúng, sao lại không tới?

Tư Thính Vũ khẽ lắc đầu:

"Ta cũng không biết, không gặp A Duyên"

Lý Thanh Hòa khẽ nhíu mày, liếc Tư Thính Vũ:

"Đến ký túc xá của Duyên đệ đệ xem thế nào đi?"

Lý Thanh Hòa đề nghị.

Tư Thính Vũ khẽ gật đầu, hai người bay về phía Thiên Tài Doanh.

Mà Lý Tinh Hải, Tư Kỳ và Rafael cùng nhau trở lại hoàng cung phía sau núi, ba người nhìn gian phòng tu luyện lúc trước một chút, phát hiện không có gì để lại.