Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 767: Không Thể Từ Chối.




Hắn hoàn toàn rất khó mở miệng nói hiện tại mình đã ghi lại được 7 gen siêu phàm cấp Thánh, còn gia tăng thêm mấy cái vũ trang gen cấp Thánh level 6. Hay là hắn nói mình có cách tiến hóa gen siêu phàm, hình như cũng không có thứ gì có thể khiến sức chiến đấu của một vị Chiến Hoàng nâng lên thành cấp Chiến Thánh được. Không biết thần khí thì có được không nhỉ? Lý do này cũng không thuyết phục lắm.

Thực ra cũng không cần phiền phức như vậy, dù sao thì mục tiêu của Lục Duyên chỉ đơn giản là biết được vị trí hiện tại của hung thú biến dạng đó mà thôi, hắn hoàn toàn có thể dùng bóng đen phân thân để tìm kiếm.

Hiện tại thì phạm vi nhận biết của bóng đen phân thân đã đủ mạnh rồi, hơn nữa cũng có cả năng lực của Lục Duyên thì ắt hẳn tuyết không gian cũng là như thế. Nếu hung thú biến dạng cũng sử dụng được năng lực không gian thì sẽ có hi vọng tìm thấy.

Dù thật sự không tìm thấy thì hắn cũng có thể giấu hai bóng đen phân thân của mình lên người hai ông cụ Lý Tinh Hải và Tư Kỳ.

Dựa vào thực lực bây giờ của hắn, nếu sử dụng năng lực nín thở và ẩn nấp của bóng đen Thánh Vực, cộng thêm lực lượng không gian kết hợp với năng lực che giấu không gian, nhất định hai ông cụ này sẽ không phát hiện ra được bóng đen phân thân của hắn.

Đến lúc đó, nếu hai người này nhận được manh mối có liên quan tới hung thú biến dạng thì hẳn là sẽ tới đó xem thử, như vậy thì hắn có thể thông qua bóng đen mà lần theo phía sau họ xem thử là được rồi.

Chỉ có một rắc rối duy nhất chính là nếu giấu hai bóng đen phân thân lên hai ông cụ thì khá là giống như mấy tên lén lút theo dõi, hình như có hơi biến thái nha.

Lại còn là đi lén lút theo dõi hai ông già nữa chứ.

Trong lòng Lục Duyên không khỏi có chút lúng túng.

Nhưng mà ta cũng có thể cài đặt lại hình thức tiếp nhận thông tin tự động của hai bóng đen phân thân này, lúc bình thường ta sẽ không cảm nhận được những thứ mà bóng đen phân thân nhận biết, chỉ khi nghe được những tin tức liên quan tới hung thú biến dạng và dấu vết nuốt chửng thì ta mới cảm nhận được... Lục Duyên suy nghĩ cách giải quyết vấn đề, nhận thấy chuyện này dường như cũng không hẳn là vấn đề gì to tát.

Dựa vào thực lực hiện tại của hắn thì việc khống chế lực lượng bóng đen vẫn là rất đỗi dễ dàng.

Tới lúc đó, nếu hung thú biến dạng có hành động gì trước khi thánh Thiên Minh tới, vậy thì ta có thể đánh một trận với nó trước, chí ít cũng khiến nó không còn suy nghĩ rằng Chiến Đế của sao Đại Khải này không khác gì một người bình thường nữa.

Dựa vào năng lực từng loại của hắn bây giờ, cộng thêm có vô số linh tinh khôi phục linh lực thì dù không phải là đối thủ của hung thú biến dạng cấp Thánh đi nữa, vậy chí ít thì cũng có thể cầm chừng nó được vài năm, đủ để chờ tới khi thánh Thiên Minh tới.

Nếu trước khi thánh Thiên Minh tới đây mà con hung thú biến dạng đó vẫn không có động tĩnh gì thì lại càng quá tốt, Lục Duyên cũng không cân ra tay nữa, cứ bình yên mà đi tu luyện là được rồi.

Nghĩ tới đây, trong lòng Lục Duyên cũng bình tĩnh lại được đôi chút.

Đồng ý với hai ông cụ này trước đã, những chuyện sau đó để nói sau được rồi.

Nghe Lục Duyên đồng ý, hai người Lý Tinh Hải và Tư Kỳ đều mỉm cười vui vẻ.

"Ừm, vậy thì tốt"

Lý Tinh Hải gật đầu cười rồi lại nói:

"Dĩ nhiên là cũng chưa chắc sẽ xảy ra chuyện, chỉ cần thánh Thiên Minh tới thì vấn đề sẽ có thể giải quyết được rồi"

Trong ánh mắt của Tư Thính Vũ mang theo một vẻ lo lắng, thoáng nhìn qua Tư Kỳ.

Nàng hé môi, muốn nói gì đó, nhưng mà cuối cùng vẫn là không mở lời được. Nàng cũng hiểu thực lực hiện tại của mình quả thật quá yếu so với Chiến Thánh.

"À, đừng nói mấy chuyện này nữa. Đúng rồi A Duyên, ngươi suy nghĩ sao rồi? Hai đứa Thính Vũ và Thính Tuyết đều có thể gả cho ngươi Tư Kỳ thoáng nhìn qua biểu cảm phức tạp của Tư Thính Vũ, nhoẻn miệng cười rồi nhìn qua phía Lục Duyên nói.

"Là ta hi vọng trước lúc các ngươi rời đi có thể nhìn thấy được đám cưới của các ngươi"

Lần rời đi này không chỉ là nói rời khỏi hoàng cung của họ, Lục Duyên cảm thấy lời này của ông cụ Tư Kỳ chính là trước khi rời khỏi sao Đại Khải?

Dù Lục Duyên đã có chủ ý rồi, trước tiên sẽ đối phó với hung thú biến dạng cấp Thánh, sẽ không rời đi. Nhưng mà nghe thế, hắn vẫn thấy có chút lúng túng.

Điều kiện này cũng quá là hời đi, làm sao hắn có thể từ chối được chứ?

Không chỉ có hắn, Tư Thính Vũ ở đây cũng sửng sốt, trước khi biểu cảm phức tạp trên mặt biến mất, trên khuôn mặt nghiêm túc kia lại có thêm một tia ửng đỏ. Nàng thoáng nhìn qua Lục Duyên, không hiểu sao lại có chút trốn tránh.

Lục Duyên bị ánh mắt của Tư Thính Vũ nhìn đến cảm thấy lòng mình có một chút kích động, suýt đã nói hay là hôm nay luôn cũng được rồi.

Nhưng mà, hắn lại vội ho khan một tiếng, kìm chế mình lại.

Chí ít thì trong khoảng thời gian này, con hung thú biến dạng đó vẫn có khả năng hành động, làm sao có thể cử hành hôn lễ gì đó được.

Hơn nữa, bản thân hắn vẫn còn đang đi học ở Thiên Tài Doanh mà, vẫn còn nhỏ.