Sắc mặt Tư Thính Vũ vẫn là nghiêm nghị, mở miệng nói:
"Ta quay về tìm tổ tiên"
Chiến Hoàng nghe thế lập tức mở miệng nói:
"Đại nhân Tư Kỳ hiện đang ở trong viện nhỏ sau núi"
Nói tới chỗ này, hắn lại thoáng nhìn qua Lục Duyên rồi mới nói tiếp:
"Đại nhân đã có dặn dò Lục Duyên là nếu trưởng lão Lục Duyên tới thì trưởng công chúa có thể trực tiếp dắt trưởng lão Lục Duyên tới tìm hắn"
Tư Thính Vũ không có bất ngờ lắm về chuyện này, chỉ là gật gù ngụ ý hiểu. Lục Duyên lại vừa mừng cũng vừa kinh ngạc.
"Vậy thì chúng ta đi qua đó"
Tư Thính Vũ và Lục Duyên tạm biệt người Chiến Hoàng rồi hai người họ cùng nhau đi về phía căn biệt thự lớn ở phía sau. Trước đó không có người khác đi vào nơi này, dù là tiệc tối thì cũng không thể nào mà đi qua tới nơi sâu xa như vậy được.
Xuyên qua một rừng cây tiến vào trong một ngọn núi nhỏ, bọn họ đi tới một nơi khá bằng phẳng bên cạnh sườn núi, Lục Duyên nhanh chóng tìm thấy một tòa viện dù không lớn lắm nhưng lại được thiết kế rất tinh xảo ở nơi này.
Tư Thính Vũ dắt Lục Duyên qua đó, gõ cửa viện.
Cửa tự động mổ ra, giọng của Tư Kỳ vang lên:
"Vào đi"
Hai người Lục Duyên và Tư Thính Vũ cùng đi vào viện nhỏ, không gian xung quanh không lớn, chỉ có tâm mười mấy mét vuông mà thôi. Phía bên trái có một ngọn núi giả, còn có cả một cái hồ nước, phía bên phải là một căn chòi nghỉ mát.
Giờ phút này có hai người đang ngồi trong căn chòi nghỉ mát đó, Lục Duyên thoáng nhìn qua lại có hơi kinh ngạc, không chỉ có ông lão Tư Kỳ ở đây mà ngay cả ông lão Lý Tinh Hải cũng ở đây nữa.
Lúc này cả hai người đều đang nhìn Lục Duyên, trên khuôn mặt già nua đều nở một nụ cười ôn hòa phải phép, trong ánh mắt cũng chất chứa một nét cảm thán.
Tư Kỳ có chút uy nghiêm mà cười nói:
"A Duyên tới rồi đó à? Nghe nói thành tựu của ngươi đã đạt tới cấp Chiến Hoàng rồi hả?"
"Chào hai cụ"
Lục Duyên đi tới chào hỏi hai ông lão rồi gật đầu cười:
"Vâng, vừa mới đột phá"
Trên thực tế thì với thực lực hiện tại của Lục Duyên hẳn sẽ là người đứng đầu ở toàn bộ sao Đại Khải. Nhưng mà, hắn cũng không biểu hiện ra ngoài.
Lý Tinh Hải kinh ngạc, cười thán phục:
"Thật không ngờ, tên đệ đệ mà con nhóc Thanh Hòa nhận trước đó lại là một thiên tài có thiên phú vượt trội như vậy, thật sự là đúng dịp. Đúng rồi, nghe nói quan hệ giữa ngươi với con nhóc Thanh Hòa đó đã có phát triển rồi hả?"
Trên khuôn mặt già nua của Lý Tinh Hải lộ ra một nụ cười xấu xa.
Lục Duyên bị chọc đến có chút xấu hổ, không lẽ ông già này đã biết chuyện trước đó hắn đã hôn Thanh Hòa tỷ rồi đó chứ?
Nghe Lý Tinh Hải nói thế, Tư Thính Vũ có hơi nheo mắt thoáng nhìn qua Lục Duyên, bên trong là một vẻ nghi vấn. Dĩ nhiên, nàng cũng không biết chuyện này.
Lục Duyên bị ánh mắt của Tư Thính Vũ nhìn đến càng thêm ngượng.
Tư Kỳ cũng hừ nhẹ một tiếng thoáng nhìn qua Tư Thính Vũ ở bên cạnh, dường như có chút tức tối rồi lại nghiêm túc mà nói:
"Ông Lý, bây giờ không phải là lúc nói mấy chuyện này, bàn chuyện chính đi"
Lý Tinh Hải cũng thu lại nụ cười xấu xa rồi nghiêm túc lại, mở miệng nói:
"Ông nói đi"
Nhìn thấy biểu cảm của hai người ở đây, trong lòng Lục Duyên thoáng rung lên, cũng không kìm nổi sự tò mò.
Bàn chuyện chính gì vậy?
Tư Kỳ gật đầu nhìn Lục Duyên, mở miệng nói:
"Một tháng trước ở sao Đại Khải có xuất hiện một hung thú biến dạng cấp Thánh, hẳn là ngươi có nghe nói rồi chứ?"
Lục Duyên nghe thế cũng gật đầu:
"Ừm, Thính Tuyết và ta có nghe nói rồi"
Nếu không phải vì hung thú biến dạng cấp Thánh đó, nói không chừng bây giờ Lục Duyên vẫn còn đang chuyên tâm kiếm tiền nữa cơ, chứ nào có nhanh chóng đột phá lên cấp Chiến Hoàng như thế?
Vừa nghĩ tới việc mình đã tiêu hao gần mấy triệu linh tinh cấp 7, Lục Duyên cũng có hơi đau lòng.
Với một Chiến Đế thì số lượng linh tinh cấp 7 như thế chính là một nguồn tài sản rất lớn.
Tư Kỳ gật đầu rồi nói:
"Thời gian gần đây vẫn chưa bắt được hung thú biến dạng cấp Thánh đó, nhưng mà lần theo dấu vết mà hung thú biến dạng đó để lại thì chỉ e là nó đã khôi phục được năng lực vốn có, thậm chí có thể còn mạnh hơn. Hơn nữa, nó cực kỳ gian manh, chỉ e là cũng sẽ không cho chúng ta có cơ hội bao vây nó, sao Đại Khải này của ta có khi không có chút uy hiếp gì với nó"
Nghe tới đây, Tư Thính Vũ khẽ nhíu mày, lộ ra vẻ mặt khó coi.
Nàng không có nghe Tư Kỳ nói qua con hung thú biến dạng đó lại phát triển nhanh tới như vậy, không chỉ khôi phục được thực lực, thậm chí còn đã tiến lên thêm một bước.
Dĩ nhiên là Lục Duyên cũng không ngờ tới chuyện này, vẻ mặt cũng lộ ra một tia nghiêm trọng.
Trầm mặc một lúc, Tư Thính Vũ không nhịn được hỏi tới:
"Lão tổ, vậy không phải mấy người các ngươi tới Bổ Thiên thành tìm người cấp Thánh trợ giúp rồi sao?"
Tư Kỳ khẽ gật đầu thoáng nhìn qua Lục Duyên rồi mỉm cười nói:
"Chúng ta nhờ vào mối quan hệ của A Duyên mà liên lạc với thánh Thiên Minh, thánh Thiên Minh định đến giúp đỡ"
Lục Duyên sửng sốt, mấy chuyện này Dạ Dạ không có nói với hắn, thánh Thiên Minh cũng không có nói với hắn.