Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 764: Nhường.




Xét về thực lực chung, Lục Duyên có thể áp đảo đạo sư của mình hoàn toàn, nhưng hắn phát hiện kinh nghiệm chiến đấu và vận dụng thể thuật cùng với linh kỹ của mình vẫn kém hơn người thường xuyên tiến vào Khởi Nguyên Chi địa để vượt ải như đạo sư.

Nếu chỉ dùng khả năng chiến đấu mạnh hơn đạo sư một chút, hắn nhận thấy mình không thể áp chế đạo sư, ngược lại cảm thấy hơi khó giải quyết.

Có điều Lục Duyên vẫn hiểu tại sao. Dù gì thời gian tu luyện của hắn vẫn còn rất ngắn, vả lại hắn chưa trải qua bao nhiêu trận chiến sinh tử cả.

Đi đến hiện tại, đối thủ không quá mạnh so với hắn, thậm chí chẳng có ai đủ sức khiến Lục Duyên triển khai toàn bộ sức mạnh của mình.

Nói trắng ra kinh nghiệm chiến đấu của Lục Duyên vẫn chưa đủ để chiến đấu với đối thủ ngang cấp.

Điều này không tốt, vì chắc chắn rằng chiến lực của hung thú dị hóa nọ mạnh hơn hắn, không hề kém chút nào.

Nếu thật sự gặp được nó, Lục Duyên nghĩ dù mình có dùng hết lá bài tẩy cũng chưa chắc đã thắng.

Vốn dĩ Lục Duyên chỉ định luyện tập một ít với đạo sư nhà mình nhưng giờ lại phát hiện dường như bản thân đã thu hoạch được không ít. Tinh thần chấn động, hắn tập trung khống chế sức mạnh và nghiêm túc đấu với đạo sư.

Trận chiến kéo dài hồi lâu, đến khi linh lực của Tư Thính Vũ hơi hao hụt thì hai người ăn ý dừng lại.

Nàng nhìn thoáng qua Lục Duyên hơi thở nhịp nhàng như chưa từng chiến đấu, ánh mắt càng phức tạp.

Nàng truyền âm:

"Chúng ta về thôi"

Lục Duyên nghe hiểu ý của Tư Thính Vũ. Hắn gật đầu, đi đến bên cạnh rồi nắm lấy vai nàng, không gian dao động, cơ thể hai người biến mất.

Thiên Tài Doanh, ký túc xá của Tư Thính Vũ, phòng tu luyện dưới lòng đất.

Không gian dao động, cơ thể của Lục Duyên và Tư Thính Vũ hiện ra.

Sau khi trở về, Tư Thính Vũ thở ra một hơi, vũ khí gen biến mất để lộ ra võ phục rộng thùng thình.

Vì vừa chiến đấu kịch liệt nên võ phục của Tư Thính Vũ bị mồ hôi thấm ướt dán chặt vào người.

Lục Duyên vừa cất vũ khí gen vừa lén nhìn vài lần.

Gương mặt xinh đẹp của Tư Thính Vũ ửng hồng, nàng hơi xấu hổ đưa tay che ngực lại.

Khóe miệng Lục Duyên co rút, thì ra đạo sư cũng biết nơi đó của mình hơi quá cỡ.

Tư Thính Vũ nói:

"Ta đi tắm đây"

"Vâng. Ta đợi ngươi ở đây"

Lục Duyên chú ý tới ánh mắt uy nghiêm của Tư Thính Vũ, nhanh nhẹn gật đầu.

Tư Thính Vũ đi vào phòng tắm ở phòng tu luyện ngầm để thay quần áo, còn Lục Duyên thì ngồi dưới đất, trở về chỗ chiến đấu vừa nãy.

Phải công nhận sau trận chiến, kinh nghiệm chiến đấu của Lục Duyên tăng lên đáng kể.

Có lẽ nếu dùng toàn lực đối đầu với đạo sư cấp bậc chiến hoàng nhà mình thì có thể áp đảo, nhưng nếu đối mặt với cường giả cùng cấp bậc thì kinh nghiệm chiến đấu sẽ đem lại rất nhiều tác dụng.

Lục Duyên nghĩ bản thân vẫn còn thiếu sót. Không lâu sau, cửa phòng tắm mở ra, Tư Thính Vũ thay một bộ võ phục rộng mới màu trắng che kín toàn bộ những đường cong xinh đẹp trước đó.

"Bây giờ?"

Lục Duyên sửng sốt, có chút kinh ngạc mà thoáng nhìn qua Tư Thính Vũ.

"Sao thế? Có vấn đề gì sao?"

Tư Thính Vũ nhìn về phía Lục Duyên.

Lục Duyên ngẫm nghĩ một lúc rồi lắc đầu nói:

"Không có vấn đề gì, vậy thì bây giờ vậy"

Dù sao thì hiện tại Lục Duyên cũng không có việc gì, nếu ông lão Tư Kỳ có chuyện muốn tìm hắn thì bây giờ ổn rồi.

Tư Thính Vũ gật đầu rồi nhẹ giọng nói:

"Tổ tiên hắn ở trong cung, ngươi dắt ta qua đó trước đã"

Lục Duyên gật đầu, đang vừa định đưa Tư Thính Vũ đi thì người kia lại bỗng nói:

"Khoan đã"

"Sao thế đạo sư?"

Lục Duyên hơi thắc mắc.

Tư Thính Vũ thoáng nhìn qua quần áo võ đạo của mình, lại nói:

"Ta thay quần áo khác"

Lục Duyên bình tĩnh, khẽ gật đầu:

"Ừm, ta chờ ngươi"

Tư Thính Vũ đi tới phòng bên cạnh, thay ra một chiến quần jean màu xanh lam phối cùng một cái áo màu trắng.

"bi thôi"

Lục Duyên đặt tay lên bả vai của Tư Thính Vũ, cả hai người lập tức biến mất ở bên trong phòng tu luyện.

Một giây sau đó, Lục Duyên và Tư Thính Vũ đã tới trước một cung điện khổng lồ.

Nơi này là hoàng cung của đế quốc Hồng Phong, trước đó Lục Duyên đã tới đây tham gia tiệc tối hai lần rồi rồi là tới tìm Tư Thính Tuyết một lần, đây là lần thứ tư hắn đặt chân tới.

Hai người xuất hiện khiến không gian bị chấn động, rất nhanh sau đó đã thu hút một một cao thủ cấp Chiến Hoàng chạy tới. Đó là một người đàn ông trung niên, vẻ mặt kiên cường, người mặc áo giáp chiến đấu oai vệ.

Sau khi nhìn thấy Lục Duyên và Tư Thính Vũ, người đàn ông trung niên đó mới thở phào nhẹ nhõm:

"Trưởng công chúa điện hạ, trưởng lão Lục Duyên"

Lúc nói chuyện, người đàn ông trung niên đó ngó nhìn Lục Duyên vài lần, trong ánh mắt cũng mang theo một vẻ dò xét tò mò.

Lục Duyên không để ý, nhưng trong lòng lại có thể hiểu được đôi chút.

Dù sao thì tin tức hắn đã đột phá đến cấp Chiến Hoàng nhất định đã được truyền đi khắp sao Đại Khải này rồi.

Dù Lục Duyên không có lên mạng lưới chiến đấu, nhưng vẫn có thể đoán được là vị Chiến Hoàng này có lẽ cũng đã biết chuyện này rồi, cho nên mới có ánh mắt như vậy đúng không nhỉ?

Lục Duyên khẽ mỉm cười với Chiến Hoàng kia, gật đầu thay cho lời chào hỏi.

Người đàn ông trung niên kia cũng vội vã gật đầu đáp lễ.