Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 762: Lại Một Người Nữa Ra Đi.




Hắn đi qua ngồi xuống rồi cười đáp:

"Đâu đến nỗi đó. Biết đâu được lúc tốt nghiệp mới tới cấp chiến hoàng cao cấp thôi thì sao?"

"Mới thôi à"

Hai người đều bĩu môi.

Hai người thuộc hai gia tộc xem như danh giá nên cũng có hiểu biết nhất định về chiến hoàng.

Một khi tới cấp bậc đó thì phẩm chất gen siêu phàm càng cao càng khó nâng cấp.

Chiến hoàng bình thường phải dùng hơn mười năm, thậm chí là mấy trăm năm mới có thể rèn luyện một gen siêu phàm cấp hoàng hay cấp đế đến viên mãn.

Đạt tới chiến hoàng cao cấp trong ba năm, tức là tăng mức độ rèn luyện lên hơn 60% là chuyện quá khó tin.

Nếu những người khác nói vậy chắc chắn sẽ bị người ta chế giễu. Nhưng người nói ra là Lục Duyên, hai người yên lặng không nói gì.

"Khu... Ta muốn nói một việc"

Sau một lúc yên lặng, Macquarie nắm tay đưa ra trước miệng ho khan một tiếng rồi nói.

Lục Duyên và Dương Bình nhìn hắn, Dương Bình hơi tò mò, hỏi:

"Chuyện gì vậy học trưởng Macquarie?"

"Mấy hôm nữa ta sẽ tốt nghiệp"

Macquarie có chút cảm thán, cười nói.

Lục Duyên và Dương Bình đều sửng sốt, sau đó nhớ đến Macquarie đã lớp sáu rồi, đúng là đến lúc tốt nghiệp thật.

Dương Bình nhìn xung quanh:

"Sau khi học trưởng Thính Phong tốt nghiệp, nơi này của chúng ta chưa có người mới vào. Bây giờ học trưởng Macquarie cũng tốt nghiệp thì chỉ còn ta và Duyên ca ở ký túc xá. Duyên ca thường xuyên ra ngoài, vậy chẳng phải chỉ còn một mình ta ở đây hay sao?"

Nói tới đây, Dương Bình nở nụ cười, cảm thấy được quá chừng.

Học viên ở Thiên Tài Doanh rất ít nhưng ký túc xá lại nhiều, do đó không hiếm chuyện học viên ở một mình.

Lục Duyên nhìn Macquarie, tò mò hỏi:

"Sau khi tốt nghiệp, học trưởng Macquarie tính đi đâu?"

Macquarie cười:

"Ta mới liên lạc với học trưởng Thính Phong, dự định gia nhập hộ vệ Hồng Phong để rèn luyện, dù sao ta vẫn còn cụ nhà trông nhà dùm nên không bắt buộc ta làm gì. Cụ nhà ta đã đồng ý rồi"

Lục Duyên cười rồi nói:

"Vậy thì tốt, nếu ngươi ở lại đế đô thì sau này chúng ta có thể thường xuyên tụ họp rồi"

Như Tư Thính Phong vậy, dù hắn đã tốt nghiệp nhưng vẫn thường xuyên đi ăn cùng nhóm ba người Lục Duyên. Đương nhiên vì chuyện của Đồng Mộng Hàm mà Tư Thính Phong bị phạt một thời gian, rất ít khi ra ngoài, Lục Duyên có thể hiểu được.

Trong buổi tụ họp trước, Lục Duyên có nghe Tư Thính Phong nói chuyện Đồng Mộng Hàm tử vong vì bị Phệ Hồn Châu phản phệ. Lúc đó Tư Thính Phong vẫn còn chút ấm ức, nhưng xem dáng vẻ hắn bây giờ hình như đã buông xuống rồi.

Điều này làm cho Lục Duyên, Dương Bình và Macquarie yên tâm hơn.

Dương Bình nhìn Macquarie, sau đó cười nói:

"Ba năm nữa ta cũng sẽ tốt nghiệp, lúc đó ta sẽ gia nhập hộ vệ Hồng Phong luôn, được cả hai học trưởng bảo bọc cũng không tệ nhỉ"

Macquarie gật đầu, cười toe toét:

"Vẻn tâm, chắc chắn ba năm sau học trưởng của ngươi sẽ có chức vị tốt. Lúc đó che chở ngươi không thành vấn đề"

Lục Duyên và Dương Bình nghe vậy không phản bác, vì đây là chuyện bình thường.

Hiện tại Macquarie đã là cấp chiến tôn, thực lực xem như ngang bằng quản lý bậc trung trong hộ vệ Hồng Phong.

Khi mới gia nhập hộ vệ Hồng Phong chắc chắn bắt buộc phải rèn luyện một thời gian, chẳng qua là tốc độ thăng chức sẽ nhanh hơn người khác.

Chưa kể đến thiên tài mà Thiên Tài Doanh đào tạo ra đều là trụ cột của đế quốc, chỉ cân là tổ chức chính thức thì đi đâu cũng là con đường thăng tiến tốt.

Sau khi nói xong Macquarie thở dài một hơi, nhìn Lục Duyên nói:

"Đáng tiếc A Duyên đã gia nhập người gác đêm, giữ chức trưởng lão vinh dự. Nếu ngươi gia nhập hộ vệ Hồng Phong thì bốn huynh đệ chúng ta có thể làm việc cùng nhau. Đến lúc đó ba bọn ta có thể đi theo ôm đùi ngươi rồi"

Nghe vậy, Dương Bình nghĩ tới điều gì bèn cười nói:

"Hình như lần trước ta cũng nghe học trưởng Thính Phong nói như vậy với Duyên ca mà nhỉ?"

Lục Duyên phì cười:

"Hộ vệ Hồng Phong quản lý nghiêm quá, các ngươi cũng biết ta không chịu được môi trường nghiêm ngặt như vậy mà. Ở trong người gác đêm, ít nhất ta chỉ là một trưởng lão vinh dự, vẫn hết sức tự do"

Dương Bình và Macquarie đều gật đầu đồng ý, sống chung với nhau ba năm nên bọn hắn hiểu rất rõ con người Lục Duyên.

Macquarie không nói gì thêm về chuyện này, hắn cười nói:

"Mấy ngày nữa là tốt nghiệp, chúng ta tìm học trưởng Thính Phong để họp mặt đi"

"Học trưởng Tư Thính Phong ra ngoài được chưa?"

Dương Bình tò mò hồi.

"Đến lúc đó hỏi trước thử xem"

Macquarie cũng không chắc chắn, chỉ nói.

Ba người vừa nói chuyện vừa ăn sáng, không bao lâu đã ăn xong, ba người đi làm việc của mình.

Lục Duyên rời khỏi ký túc xá, đi tới lầu túc xá của Tư Thính Vũ.

Sau khi gõ cửa, Lục Duyên thấy quản gia robot của Tư Thính Vũ mở cửa.

"Bạn Lục Duyên, chào ngươi"

Hắn vào trong, nhìn quanh phòng khách không thấy Tư Thính Vũ bèn hỏi:

"Đạo sư của ta đâu rồi?"

"Chủ nhân đang ở phòng tu luyện"

Lục Duyên sực nhớ ra, gật đầu rồi đi tới phòng tu luyện.

Đi thang gác đến phòng tu luyện dưới lòng đất, Lục Duyên thấy Tư Thính Vũ ngồi xếp bằng ở chính giữa phòng tu luyện, linh lực quanh thân chuyển động, dường như vẫn chưa tu luyện xong.