Thậm chí Lục Duyên còn nghĩ tới việc dùng mọi khả năng tăng tinh thần lực lên đến mức mất đi thể xác vẫn có thể tiếp tục sinh tồn. Nếu vậy dù cơ thể bị nghiền thành tro thì hắn vẫn có thể sống lại nhờ Ban n Sinh Mệnh.
Đương nhiên, chuyện này cần một trình độ nhất định mới thực hiện được, có thể đặt vào kế hoạch tương lai.
Mặt khác, Bàn Tay Chết Chóc trái ngược với Ban n Sinh Mệnh, một cái đại điện cho sinh mệnh và sức mạnh tự nhiên, một cái là đại điện cho tử vong và sức mạnh hủy diệt sức sống.
Lời Nguyền Nhược Hóa thuộc pháp tắc tử vong nên coi như là chuyện bình thường.
Với hiệu quả Bàn Tay Chết Chóc cấp thánh hiện tại của Lục Duyên, cho dù hắn không dùng chiến kỹ mà chỉ cần điều khiển pháp tắc tử vong thôi cũng có thể lấy mạng chiến hoàng mà không gây ra tiếng động nào, thậm chí hắn còn không cần tự mình ra tay.
Tất nhiên, chiến hoàng này chỉ có thể là loại bình thường nhất, không thể là thiên tài được.
Dù vậy, nó vẫn được coi là một chiến kỹ cực kỳ mạnh mẽ và đáng sợ.
Phải biết rằng hiện tại Lục Duyên vừa mới đột phá tới cấp chiến hoàng mà thôi.
Hiệu ứng tiêu cực của Bàn Tay Chết Chóc vẫn đủ mạnh với người cùng cấp thậm chí là cường giả cấp bậc rất cao. Chỉ cần đối thủ không có khả năng thanh lọc tương ứng thì có thể làm suy giảm ngay một phần khả năng chiến đấu của đối phương, và hắn sẽ chiếm thế thượng phong.
Giả sử người khác cũng có chiến kỹ Bàn Tay Chết Chóc này thì hắn có thể sử dụng Quang Minh Chi Dực để tiêu diệt.
Đây là ưu thế khi có được các gen siêu phàm cực mạnh trong các lĩnh vực khác nhau, trong tình huống nào cũng có cách để đối phó.
Trong lòng Lục Duyên có chút vui vẻ vì càng ngày càng ghi được nhiều gen siêu phàm.
Sau khi tiến hóa, thực lực của hắn ngày càng trở nên mạnh mẽ toàn diện rồi.
Lục Duyên đứng dậy duỗi người, xương cốt toàn thân kêu cạch cạch, hắn thở hắt ra.
Đến bây giờ, Lục Duyên đã đột phá tới cấp chiến hoàng, hơn nữa còn cho tất cả các gen mới ghi cũng như gen cũ tiến hóa xong.
Hắn cảm nhận phần linh lực đã bị tiêu hao trong hộp tiến hóa, khóe miệng hơi co rúm.
Mất khoảng ba nghìn vạn linh tinh cấp bảy, nếu chia đều thì một gen siêu phàm tốn gần năm trăm vạn.
Nhưng chuyện này nằm trong dự đoán nên hắn không thấy quá bất ngờ.
Tiếp theo là chăm chỉ tu luyện thôi.
Lục Duyên nhìn thoáng qua hơn bảy trăm quả Thiên Vương còn lại, rời khỏi phòng cho thuê rồi đến võ quán.
Nghĩ đến hung thú dị hóa với thực lực có thể là cấp thánh đang trốn trong tối kia, Lục Duyên không muốn nghỉ ngơi mà định bắt tay vào tu luyện.
Hắn vốn định sau khi đột phá đến cấp chiến hoàng sẽ vào giới thượng lưu của Khởi Nguyên Chi địa để xem tình hình. Bây giờ phải để sau rồi, tăng thực lực lên trước, chuẩn bị con át chủ bài.
Một tháng sau, thế giới thực.
Ánh sáng trắng lóe lên, thân thể Lục Duyên xuất hiện trong phòng ký túc xá ð Thiên Tài Doanh.
Trước đó có một lần Lục Duyên về Thiên Tài Doanh để tìm kiếm gen siêu phàm. Một nguyên nhân khác là vì sau cái chết của người đàn ông tinh linh kia, nhiều hiện tượng dị hóa đã ổn định hơn, Lục Duyên không gặp thêm trường hợp khẩn cấp nào nên quay trở lại Thiên Tài Doanh, sau đó tiếp tục đi theo Tư Thính Vũ tu luyện Băng Thiên Trảm.
Tuy rằng chiến lực của Lục Duyên đã mạnh hơn Tư Thính Vũ nhưng xét về tu luyện linh kỹ thì hắn còn rất nhiều vấn đề.
Hiện tại tất cả chiến kỹ của Lục Duyên đều không phải kiểu tấn công trực diện. Tuy rằng Băng Thiên Trảm là linh kỹ cấp hoàng nhưng với Lục Duyên thì nó chỉ có tác dụng bổ trợ nhằm nâng cao khả năng tấn công của hắn lên một mức nhất định.
Lục Duyên liếc nhìn ngoài cửa sổ, trời đang là rạng sáng.
Hắn rời khỏi phòng, đi vào phòng khách. Trong phòng khách, Dương Bình và Macquarie đang ăn sáng.
Nhìn thấy Lục Duyên, hai người họ lập tức quay phía hắn với về thẳng thốt và thẫn thờ.
Lục Duyên vừa thấy vẻ mặt của hai người đã biết họ nghĩ gì. Dù sao đã được một thời gian từ khi hắn đột phá đến chiến hoàng, không còn có tên trên bảng Vương Giả ở Khởi Nguyên Chi địa, điều đó đã gây nên chấn động rất lớn này, mấy người Tư Thính Tuyết đều hỏi hắn.
Lục Duyên cười nói:
"Đúng vậy, ta đã tới cấp chiến hoàng rồi"
Dương Bình:
mu Macdquarie:
Bầu không khí chìm trong im lặng, Dương Bình yên lặng húp một miếng cháo rồi lên tiếng với khuôn mặt đờ đẫn:
"Giờ Duyên ca mà bảo mình sắp tới cấp chiến thánh thì ta cũng không thấy kỳ lạ đâu."
Khóe miệng của Macquarie bên cạnh đã co rúm lại:
"„Trong Thiên Tài Doanh chưa từng xuất hiện quái vật nào như ngươi, ngươi như thế thì những học đệ học muội sau này phải làm sao đây? Bây giờ ngươi mới năm ba thôi đấy... Cứ đà này, đừng nói lúc ngươi tốt nghiệp sẽ đến cấp chiến đế chứ?"
Lục Duyên nghe hai người nói vậy, trong lòng lặng lẽ bổ sung thêm. Tuy lúc này tu vi của ta chưa tới chiến thánh nhưng chiến lực thì coi như đạt tới đó rồi. Vì hắn có những bảy gen siêu phàm cấp thánh, mặc dù còn chưa rèn luyện tới trình độ viên mãn nhưng tốt xấu gì cũng là cấp thánh, đã thế còn những bảy gen. Nhiều hơn hầu hết số gen mà chiến thánh có rồi.
Về phần thời điểm tốt nghiệp... Lục Duyên cảm thấy nếu bản thân cố gắng nhiều hơn, biết đâu sẽ có hi vọng đạt tới cấp chiến thánh trước khi tốt nghiệp.
Đương nhiên Lục Duyên chỉ nghĩ trong lòng mà thôi.