Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 705: Cấp Bách.




Trong lúc nhất thời, Lục Duyên cảm thấy vô cùng áp lực.

Sau đó, hắn cười nói:

"Ta sẽ cố gắng"

Ông lão tinh linh cười, khẽ liếc nhìn Lục Duyên rồi bảo:

"Gen siêu phàm hệ không gian của người không tôi, tiếc là thực lực quá yếu. Khi nào ngươi đột phá đến chiến đế, nếu ngươi có hứng thú trở thành thợ sửa chữa thì có thể đến Bổ Thiên thành nằm trên thượng tầng của Khởi Nguyên Chi địa tìm ta"

Lục Duyên nghe xong nghiêm túc gật đầu:

"Lúc đó ta sẽ đi tìm tiền bối"

Ông lão tinh linh cười gật đầu, thoáng nhìn căn cứ loài người ở phía xa rồi nói:

"Đó là khe nứt không gian trong tinh cầu của chủng tộc các ngươi sao?"

Lục Duyên gật đầu, bỗng thấy hơi rắc rối. Hắn không biết ông lão tinh linh này có sửa chữa khe nứt không gian kia không, chắc là có, nhưng như vậy thì có lẽ đế quốc Hồng Phong không còn cách khai thác quặng mỏ băng mạch kết tinh nữa.

Dường như ông lão tinh linh nhận ra sự lo lắng của Lục Duyên, cười nói:

"Yên tâm, bọn ta sẽ sửa chữa khe nứt không gian tùy theo mức độ ưu tiên. Bình thường bọn ta sẽ không ưu tiên sửa chữa khe nứt không gian có thể kết nối đến tinh cầu có tài nguyên trước, nơi ưu tiên sửa chữa nhất là những khe nứt không gian vô dụng. Các chủng tộc lấy được tài nguyên rồi phát triển cũng là chuyện tốt với chúng ta. Dù sao chuyện này cũng giúp đối phó với dị hóa tốt hơn"

Lục Duyên giật mình, sau đó hắn cười đáp:

"Ta hiểu rồi tiền bối"

Ông lão tinh linh tủm tỉm gật đầu, nói tiếp:

"Ừ, ta cũng nên đi thôi. Đúng rỏi, đừng nói chuyện hôm nay ta nói với ngươi ra ngoài đấy"

Lục Duyên sửng sốt một chốc rồi gật đầu:

"Ta biết rồi"

Một vấn đề nghiêm trọng đến mức có thể sẽ là tận thế của vũ trụ mà lại đem đi nói cho những người khác biết thì chắc hầu như ai cũng hóa điên trước khi ngày tận thế đến quá.

Lúc ấy mọi thứ sẽ càng thêm hỗn loạn.

Vị tiền bối già này nói cho hắn biết có lẽ là vì hắn đã sắp có được năng lực sửa chữa khe nứt không gian nên cố ý định hướng cho hắn trở thành thợ sửa chữa trong tương lai.

"Đúng rồi, tiền bối, không biết nên gọi ngươi thế nào?"

Lục Duyên nhớ ra mình còn chưa hỏi tên của ông lão tinh linh bèn hỏi.

"Ha ha, ta tên là Solomon Ngân Nguyệt. Người trẻ tuổi, hy vọng ta sẽ sớm ngày nhìn thấy ngươi ở Bổ Thiên thành"

Nói xong, hắn biến mất tại chỗ.

Lục Duyên vẫn không hiểu ông lão đã biến mất bằng cách nào.

Hắn giật mình, sau đó hít một hơi thật sâu, ghi nhớ cái tên Solomon Ngân Nguyệt trong lòng, dự định sẽ nâng cao tu vi của mình thật nhanh.

Chở tới khi thực lực đạt tới chiến hoàng và rèn luyện hết đa số gen siêu phàm đến trình độ viên mãn, hắn sẽ bắt đầu sửa chữa những khe nứt không gian khác.

Nghĩ đến đây, Lục Duyên cảm giác mình phải hành động thật nhanh, muốn nhanh chóng trở về tu luyện.

Hiện tại hắn mới tới cấp chiến vương. Dựa theo tốc độ tu luyện hiện tại của hắn, muốn đột phá đến cấp hoàng thì sẽ mất khoảng nửa năm nữa. Sau khi đạt tới cấp chiến hoàng lại cần một thời gian dài để rèn luyện gen siêu phàm mới tiến hóa.

Kể ra nhiều thấy ớn.

Lục Duyên cảm thán, hắn biến mất tại chỗ rồi về tới căn cứ loài người.

Trong góc tối của căn cứ, Lục Duyên nhìn thấy nhiều cường giả loài người cấp chiến vương và chiến hoàng đang bay trong không trung. Tất cả đều cùng nhìn về một hướng với về nghi hoặc.

Lục Duyên nhìn theo, sửng sốt nhận ra hướng họ đang nhìn hình như là hướng mà hắn vừa tới.

Dường như hắn hiểu ra rồi.

Họ ở bên này cũng cảm nhận được chấn động do hung thú dị hóa tạo ra vừa nãy sao?

Nhưng tất cả đã qua lâu rồi mà.

Lục Duyên nghĩ đến hung thú dị hóa cấp đế bị nghiền nát theo không gian, khóe miệng co rúm.

Vị tiền bối già đó chắc chắn là một người siêu mạnh.

Lục Duyên lắc đầu, không quan tâm tới chiến sĩ Băng Mạch tinh nữa, biến mất tại chỗ, xuyên qua khe nứt không gian và trở về Đại Khải tinh.

Hắn tiếp tục dịch chuyển về phòng trong nhà ở đế đô.

Nhớ lại những gì đã xảy ra hôm nay, Lục Duyên thở dài rồi tiếp tục tu luyện.

Mấy ngày kế tiếp không có chuyện bất ngờ nào xảy ra.

Khe nứt không gian ở Băng Mạch tinh bị đóng lại, con người vừa phát hiện chuyện này thì bắt đầu săn giết người đầu chó còn sót lại ở Băng Mạch tinh. Tất nhiên, đây đều do Lục Duyên nghe từ miệng người khác chứ trên trang tin chẳng có ai nói về chuyện này.

Mấy hôm sau, Lục Duyên lại tiến vào Khởi Nguyên Chi Địa để tiếp tục tu luyện.

Sau khi hiểu rõ những vấn đề liên hoan đến dị hóa thông qua ông lão tinh linh, Lục Duyên cảm thấy cực kỳ áp lực.

Không nói đến việc làm chúa cứu thế cứu vớt vũ trụ, nếu dị hóa thật sự ăn mòn vũ trụ hoàn toàn thì chỉ sợ khắp nơi đều là hiện tượng và hung thú dị hóa, lúc đó mỗi người không thể chỉ lo cho thân mình.

Đó mới thật là tận thế.

Tất nhiên, trước khi tận thế đến, Lục Duyên hi vọng thực lực của mình có thể tăng nhanh, có năng lực bảo vệ bản thân và bạn bè khi đối mặt với dị hóa.

Sau khi tu luyện Dạo Bước Tinh Không đến cấp độ viên mãn, Lục Duyên dự định sẽ tiếp tục rèn luyện những thứ khác theo thứ tự.