Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 704: Thợ Sửa Chữa.




Lục Duyên nghe xong hơi trừng mắt, hắn đã hiểu rồi:

"Hóa ra là vậy. Nếu khe nứt không gian được sửa chữa, không gian vũ trụ sẽ dần ổn định trở lại. Lúc đó sẽ rất khó để dị hóa ăn mòn vũ trụ đúng không?"

"Ha ha... Là thế đấy"

Khóe miệng Lục Duyên co rúm, cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao một hung thú dị hóa cấp đế cực kỳ mạnh lại xuất hiện ở trong này.

Thì ra là do trước đó Lục Duyên đã nối liền khe nứt không gian cho nên dị hóa theo bản năng muốn diệt trừ kẻ đã sửa chữa khe nứt không gian là hắn.

Hay thật, lúc ấy hắn có biết hậu quả của việc sửa chữa khe nứt không gian là thế này đâu?

Nếu biết thì hắn tuyệt đối sẽ không làm. Ít nhất thì hắn sẽ không sửa chữa khe nứt không gian trước khi có đủ thực lực để đối phó với thợ săn khe nứt lần theo dấu vết mà đến.

Nghĩ mà xem, thế mà trước đó Lục Duyên còn định nâng cao thực lực để sửa chữa luôn khe nứt không gian ở hai vùng cấm nằm tại biên giới đế quốc Hồng Phong.

Hai khe nứt không gian ở đó còn lớn hơn cái ở đây.

Nếu chỉ khe nứt không gian ở đây thôi kéo hung thú dị hóa cấp đế tới, vậy khe nứt không gian lớn hơn đó sẽ mang đến hung thú dị hóa cấp bậc gì đây?

Lục Duyên suy nghĩ tới đó thì hơi run người vì sợ.

Hắn mím đôi môi khá khô, nhìn ông lão tinh linh hỏi:

"Thợ săn khe nứt này mạnh lắm phải không?"

Sự tươi cười trên mặt ông lão tinh linh biến mất, hắn liếc nhìn Lục Duyên với về mặt nghiêm túc rồi khẽ cười:

"Tin ta đi, thợ săn khe nứt còn mạnh hơn ngươi nghĩ rất nhiều, cấp đế là cấp yếu nhất rồi đấy"

Lục Duyên:

Cấp đế là cấp yếu nhất sao?

Xin lỗi, ta không dám nữa.

Lục Duyên nghĩ ít nhất mình phải đột phá đến chiến hoàng... Không, cho dù đột phá đến chiến hoàng thì hắn cũng không dám sửa chữa khe nứt không gian.

Thực lực của hung thú dị hóa mạnh hơn những chiến sĩ gen cùng cấp rất nhiều. Kể cả khi đột phá đến chiến hoàng, Lục Duyên cũng không cho rằng bản thân có thể là đối thủ của hung thú dị hóa cấp đế.

Rồi Lục Duyên nhớ đến điều gì đó, hắn nhìn ông lão tinh linh với về tò mò:

"Tiền bối, sao đột nhiên ngươi xuất hiện ở đây?"

Ông lão tinh linh cười ha ha:

"Nếu vũ trụ đã có vết thương' thì cũng có người chữa trị vết thương. Người có được gen siêu phàm hệ không gian như ta sẽ giúp vũ trụ làm đóng lại khe nứt không gian.

Bọn ta là thợ sửa chữa của vũ trụ, bôn ba khắp mọi nơi trong vũ trụ để hàn gắn khe nứt không gian với niềm tin có thể ngăn cản vũ trụ không bị dị hóa ăn mòn"

Nghe ông lão nói xong, Lục Duyên lập tức cảm thấy kính nể:

"Thì ra là thế, tiền bối thật sự là một người đáng kính"

Ông lão tinh linh lắc đầu:

"Vũ trụ là mẹ của tất cả sinh linh chúng ta.nếu bị dị hóa ăn mòn hoàn toàn, tất cả mọi người sẽ chết."

Sau đó hắn thở dài:

"Tiếc là việc sửa chữa khe nứt không gian chỉ mang tính nhất thời, không thể giải quyết tận gốc. Chỉ cần ngọn nguồn dị hóa ngoài vũ trụ chưa bị tiêu diệt thì vẫn sẽ còn ăn mòn... Hơn nữa, chiến sĩ gen có được gen siêu phàm hệ không gian cũng cực kỳ hiếm thấy, người có thể đối phó với thợ săn lại càng ít hơn. Cho nên dù thợ sửa chữa chúng ta có dốc toàn lực hàn gắn khe nứt vũ trụ thì cũng chỉ có thể làm chậm tốc độ vũ trụ bị ăn mòn thôi, thậm chí còn không theo kịp tốc độ khe nứt không gian xuất hiện"

Sắc mặt hắn nặng nề:

"Thời gian của chúng ta không còn nhiều nữa"

Lục Duyên nghe xong cũng thấy mình nên có trách nhiệm.

Sau đó hắn nghĩ về bản thân, có lẽ hắn sắp đột phá đến chiến đế rồi, hẳn là có thể giúp được một tay.

Chỉ cần đạt tới cấp chiến đế, hắn hoàn toàn có thể đối phó với hung thú dị hóa cấp đế một cách ung dung. Cho dù phải đối mặt với hung thú dị hóa cấp thánh thì cũng không phải là không thể liều một trận.

Dù thế, cuối cùng hắn vẫn chỉ có một mình. Vũ trụ bao la biết mấy, một mình hắn thì giúp được gì?

Trừ phi có nhiều chiến sĩ gen hệ không gian hơn, hoặc là hắn có thể đột phá đến chiến thần.

Nhưng chưa chắc như vậy đã ổn.. Trong vũ trụ cũng có một vài chiến thần nhưng vẫn không thấy có chuyển biến gì tốt đẹp đấy thôi.

Nếu tồn tại ngọn nguồn dị hóa ngoài vũ trụ thì tại sao không tiêu diệt ngọn nguồn dị hóa đó?

Lục Duyên tò mò hỏi:

"Tiền bối, nếu tồn tại ngọn nguồn dị hóa ngoài vũ trụ thì có thể tiêu diệt được ngọn nguồn đó không?"

Nghe hắn hỏi vậy, khóe miệng ông lão tinh linh cong lên. Ông nở một nụ cười, Lục Duyên lại cảm nhận được sự chua xót trong nụ cười này.

"Người trẻ tuổi à, ngươi cứ tu luyện thật tốt đi, chờ khi thực lực của ngươi đủ rồi thì có lẽ sẽ làm được điều đó đấy"

Lục Duyên:

Hắn cảm thấy hình như ông lão tinh linh đang an ủi mình.

Cũng có thể là đang an ủi chính bản thân ông lão.

Xem ra tình huống còn nghiêm trọng hơn những gì Lục Duyên nghĩ.

Đau đầu quá đi mất.

Hắn nghĩ nếu bản thân đột phá đến chiến thần, sau đó tiến hóa hết tất cả gen siêu phàm đến cấp thần thì không biết có thể tiêu diệt ngọn nguồn dị hóa được không?

Có lẽ vậy vẫn chưa đủ, chắc là hắn phải tiến hóa gen siêu phàm vượt qua cấp thần luôn nhỉ?