Trên thực tế, chỉ cần đóng lại khe nứt không gian thì xem như kế hoạch của Lục Duyên đã hoàn thành.
Việc phá hỏng phi thuyền và chiến cơ chỉ là hắn tiện thể làm luôn thôi.
Về chuyện tự mình ra tay giết chết những chiến sĩ người đầu chó này, Lục Duyên hoàn toàn không có suy nghĩ như thế.
Suy cho cùng chỉ cần chiến sĩ người đầu chó không thể rời khỏi Băng Mạch tinh, mấy đi nguồn tiếp tế thì họ chắc chắn không thể thoát khỏi cái chết sau khi bị chiến sĩ gen nhân loại phát hiện.
Lục Duyên cũng không quá quan tâm.
Thân thể Lục Duyên xuất hiện ở trên băng nguyên cách căn cứ một khoảng, trên mặt tràn đầy tươi cười.
Việc đóng khe nứt không gian bên phía người đầu chó lại đương nhiên là một chuyện tốt đối với nhân loại, hắn cũng xem như hết lòng hết sức.
Nên trở về thôi.
Ngay lúc Lục Duyên định rời đi thì đột nhiên có một ông lão với mái tóc dài màu trắng xuất hiện trước mặt với, trông khuôn mặt ông lão khá dễ gần, còn có thêm một đôi tai nhọn nên chắc là một tinh linh.
Lục Duyên sững sờ, sau đó đáy lòng xuất hiện chút rét lạnh, rồi nhìn ông lão tinh linh trước mắt với vẻ cảnh giác.
Sao người này lại xuất hiện?
Sao hắn lại không phát hiện ra?
Chắc chắn là một cường giả tuyệt thế!
Sao hắn lại bị cường giả như vậy để ý đến?
Trong lòng Lục Duyên tràn đầy nghi hoặc, âm thầm chuẩn bị sẵn sàng để chạy trốn.
Đúng lúc này, ông lão tinh linh kia mỉm cười nói:
"Cậu thanh niên, khe nứt không gian kia lúc nãy là do ngươi đóng lại phải không?"
Lục Duyên sững sờ, hắn nhìn ông lão tinh linh bằng ánh mắt đây cảnh giác rồi mở miệng cười nói:
"Tiền bối, ta không biết ngài đang nói cái gì"
"Ha ha... Không cần lo lắng đâu cậu thanh niên, ta không có ý xấu. Sự rung động không gian trên người ngươi rõ ràng như thế, ta vẫn có thể cảm nhận được"
Trong lúc nói chuyện, Lục Duyên đột nhiên cảm nhận được không gian xung quanh dừng lại, đồng tử hắn lập tức co rút vào, ánh mắt nhìn ông lão tinh linh có chút kinh ngạc.
Không Gian Chi Lực? Ông lão tinh linh này cũng ghi lại gen hệ không gian?
Chắc chắn tu vi của ông ta là chiến đế hoặc thậm chí còn cao hơn.
Chiến sĩ gen cường đại như vậy còn ghi lại gen siêu phàm hệ không gian, e là cho dù có ở tinh vực Bạch Vân thì cũng là cường giả đỉnh cấp nhỉ?
Có về như không để ý đến vẻ kinh ngạc của Lục Duyên, ông lão tinh linh cười đầy ôn hòa:
"Cậu thanh niên, tốt xấu gì ta cũng có gen siêu phàm hệ không gian, tự nhiên cũng có thể nhìn ra sự rung động không gian còn sót lại trên người ngươi, không nghĩ đến ngươi mới chỉ là chiến vương nhưng tối thiểu cũng ghi lại được gen hệ không gian cấp hoàng, thật là một thanh niên người người ta thấy đáng kinh ngạc"
Lúc nói chuyện, trong mắt ông lão tinh linh còn có một chút sợ hãi và thán phục, rồi còn đánh giá Lục Duyên tựa như muốn hiểu rõ về hắn vậy.
Lục Duyên cảm giác lưng mình cũng đã toát mồ hôi lạnh rồi.
Cũng may cường giả này không thể nào nhìn thấy tiến hóa lập phương trong cơ thể hắn, cũng chưa hiểu rõ về hắn.
Nếu không thì thật sự khá nguy hiểm.
Trên mặt Lục Duyên xuất hiện nụ cười ngượng ngùng, rồi cất giọng nói:
"Cảm ơn tiền bối đã động viên, ta chỉ là vận may tốt thôi"
"Ha ha... Mỗi người đều có những vận may của riêng mình, nếu có thể chuyển vận may thành thực lực thì cũng như là một loại thực lực"
Ông lão tinh linh lơ đãng mỉm cười.
"Không biết tiền bối tìm ta vì chuyện gì?"
Lục Duyên xác định, chỉ sợ ông lão tinh linh này cũng là nhằm vào hắn mà tới.
Ông lão tinh linh mỉm cười, trong nụ cười kia có chút thần bí:
"Đợi lát nữa ngươi sẽ biết"
Mặt Lục Duyên tràn đầy nghi hoặc.
Đợi chút nữa sẽ biết?
Hắn có thể biết cái gì?
Đúng lúc này, Lục Duyên cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm và tà dị, khí tức kia dường như khiến cho cả linh hồn hắn cũng bị đông cứng.
Cỗ khí tức tà dị này khiến Lục Duyên lập tức nhớ tới khí tức của khối thịt mà lúc trước mình gặp được ở Dạ Chi Cốc.
Có điều khí tức này hơi yếu hơn so với khí tức của khối thịt kia một chút.
Hung thú dị hóa?
Tròng mắt Lục Duyên co rụt lại, hơi khiếp sợ.
Sao đột nhiên có hung thú dị hóa xuất hiện ở đây?
Khi Lục Duyên còn đang khiếp sợ, không gian phía trên băng nguyên đột nhiên bị xé rách ra, sau một khắc thì một con cự thú khổng lồ màu đen bay ra từ trong vết nứt không gian kia.
Đó là một con hung thú dữ tợn có cái chân dài đến cả trăm mét, toàn thân là lân giáp màu đen cùng với bộ cánh dài cũng màu đen ở sau lưng.
Con hung thú này khác với những hung thú dị hóa mà hắn gặp lúc trước, trên người nó không có xúc tu quỷ dị và các con mắt, nhưng lại có từng đường hoa văn màu xanh lá kỳ lạ tựa như là mạch máu vậy, chúng còn phân bố khắp toàn thân nó.
Con hung thú này vừa xuất hiện, khí thế vô cùng cường đại lập tức hóa thành cuồng phong khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Phía trên băng nguyên vốn có bão tuyết tàn phá, giờ phút này bão tuyết lại trực tiếp bị khí thế cường đại này thổi tan.
Lưng Lục Duyên đã chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, da đầu hơi tê dại.
Hung thú này là cái thứ quỷ quái gì?
Sắc mặt ông lão tinh linh vẫn không thay đổi, còn cười ha hả nói:
"Quả nhiên đã tới, có điều thực lực của săn đuổi giả này không mạnh lắm, mới chỉ cấp đế mà thôi"
Lục Duyên:
Mẹ kiếp, thực lực cấp đế mà còn không mạnh lắm!
Những người khác cũng hơi ngớ người.