Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 701: Mắc Kẹt.




Nhưng mà tốc độ khe nứt không gian khép lại càng ngày càng nhanh, Không Khố xông ra khỏi khe nứt không gian, chiến hoàng tới từ Huyết Cốt tinh cũng xông ra khỏi khe nứt không gian, ngoài ra còn có một vài cường giả chiến vương có tốc độ khá nhanh cũng kịp thời lao ra khỏi khe nứt không gian.

Nhưng vẫn còn một ít chiến vương và gần như toàn bộ chiến tôn đều chưa kịp tới gần khe nứt không gian thì nó đã hoàn toàn khép kín.

Có hai chiến vương người đầu chó muốn thừa dịp khe nứt còn một chút xíu mà lao qua, nhưng kết quả đều là vùi xác ở Băng Mạch tinh, máu tươi trào ra rơi xuống quảng trường.

Nhìn không gian đã khôi phục, bầu không khí thoáng chốc rơi vào trong tĩnh lặng.

Trong mắt của tất cả người đầu chó còn lại đều là về không thể tin nổi.

"Không!"

Một chiến vương người đầu chó tức giận gào thét.

"Đáng chết! Chúng ta ở chỗ này rồi sao trở về được?"

Vẻ mặt của mọi người đều là mù mờ.

Đúng lúc này, một chiến vương người đầu chó nghĩ đến cái gì đấy:

"Mau đến chỗ phi thuyền! Rời khỏi Băng Mạch tinh rồi lại nói! Nếu để cho nhân loại biết khe nứt không gian ở bên phía của chúng ta đóng lại, họ chắc chắn sẽ không bô qua cho chúng ta!"

Dù trang bị kỹ thuật cho trường hợp khẩn cấp của phi thuyền người đầu chó vẫn chưa đủ hoàn thiện kỹ càng, không thể nào tiến hành Nhảy Không Gian ở khoảng cách xa, không thể trở về Huyết Cốt tinh.

Nhưng ít nhất có lẽ có thể ở Tinh Hải.

Nếu ở lại chỗ này rồi bị nhân loại phát hiện họ đã mất đi nguồn tiếp tế thì chắc chắn sẽ bị tấn công, như thế thì họ chắc chắn phải chết không nghi ngờ gì.

Dù sau khi rời khỏi Băng Mạch tinh thì chỉ có thể phiêu bạt Tinh Hải, cũng có thể gặp phải những mối nguy hiểm khác, nhưng dù sao cũng tốt hơn so với việc ở lại chỗ này và chờ đợi cái chết.

Nghe thấy thế, một đám cường giả cấp chiến vương và chiến tôn đều lấy lại tinh thần, nhốn nháo lao về phía cảng hàng không di động.

Tốc độ phi hành của chiến vương vượt xa chiến tôn, cho nên đám chiến tôn đều bị bỏ lại ở phía sau.

Mà cùng lúc đó, những chiến sĩ người đầu chó đang ở khu vực khác của căn cứ cũng phát hiện điểm khác thường.

Một đám chiến vương nhốn nháo bay lên không trung, sau khi nhìn thấy khe nứt không gian ở trên quảng trường đã biến mất không thấy gì nữa thì cả đám chiến vương người đầu chó đều sửng sốt, mắt trợn tròn lên.

". Có phải ta đang nằm mơ hay không? Khe nứt không gian biến mất?"

"Không chỉ một mình ngươi nằm mơ..."

"Chết tiệt! Chuyện gì đã xảy ra? Tướng quân đâu? Tướng quân đi đâu rồi?"

Mấy chiến vương đều hoang mang lo sợ, sau đó lại nhìn thấy những đồng bạn khác bay về phía cảng hàng không thì có vẻ như đã hiểu rõ gì đấy.

Họ không nói hai lời, cũng trực tiếp bay về phía cảng hàng không.

Lục Duyên núp trong bóng tối trên quảng trường, khi nhìn thấy đám chiến sĩ người đầu chó loạn hết lên thì hơi nhíu mày.

Hóa ra họ còn có phi thuyền?

Xét theo bình thường, nếu một phi thuyền có trình độ khoa học kỹ thuật đủ cao, trang bị kỹ thuật hoàn thiện thì cho dù không có khe nứt không gian cũng có thể trở về tinh cầu ở xa xôi.

Nhưng nếu kỹ thuật hàng không không ổn, có lẽ tốc độ phi hành sẽ không quá chậm nhưng lại không thể tiến hành Nhảy Không Gian, thế thì rất khó để đi đến một tinh cầu khác.

Lục Duyên cũng không nắm chắc rằng phi thuyền của người đầu chó Huyết Cốt đến cùng mạnh đến nhường nào.

Tuy nhiên, dù nói thể nào thì hắn cũng đang ở đây, vậy mà những người đầu chó Huyết Cốt này còn muốn chạy, đúng là hơi không hợp lý rồi.

Thân thể Lục Duyên biến mất ở trong bóng tối, sau một khắc đã xuất hiện ở cảng hàng không cực lớn kia.

Trên cảng hàng không có không ít chiến cơ, ngoài ra còn có ba chiến phi thuyền khổng lồ đang đỗ.

Lục Duyên híp mắt, không gian vặn vẹo và chỉ sau một giây thì tất cả bộ động lực trong chiến cơ cùng với phi thuyền đều bị phá hỏng, buồng năng nguyên nổ tung, khiến cho chiến cơ và phi thuyền cũng nổ tung.

Đối với Lục Duyên có được gen hệ cơ giới cấp đế mà nói, việc tìm buồng năng nguyên của loại phi thuyền này là quá đơn giản.

Mấy chiến vương vừa bay tới cảng hàng không đã nhìn thấy chiến cơ và phi thuyền nổ tung, ai nấy đều sững người tại chỗ.

Ánh lửa kia làm nổi bật khuôn mặt vô cùng tái nhợt của họ, trong chốc lát mấy chiến vương tựa như mấy pho tượng, sa vào trong sự tĩnh lặng như tờ.

Một chiến vương trong số đó miệng đắng lưỡi khô, giọng nói hơi run rẩy:

"Đây... đây là bị đại nhân nào muốn chúng ta chết?"

Mấy chiến vương khác cũng giật giật khóe miệng, biểu cảm trên mặt chỉ có sợ hãi.

Việc khe nứt không gian đóng lại lúc nãy còn có thể giải thích là hiện tượng tự nhiên.

Nhưng hiện tại khi họ định lên phi thuyền để rời đi, kết quả phi thuyền lại nổ tung.

Cũng không thể giải thích là phi thuyền tự nổ tung nhỉ?

Nếu chỉ có một chiếc phi thuyền nổ tung, có lẽ còn có thể miễn cưỡng giải thích như vậy, nhưng nhiều phi thuyền và chiến cơ cùng nổ như vậy thì nghĩ kiểu gì cũng có vấn đề.

Hiển nhiên có người nhằm vào họ.

Hơn nữa, cái người nhằm vào họ này là nhân vật khủng bố có thể đóng khe nứt không gian lại, đồng thời im hơi lặng tiếng mà phá hỏng tất cả phi thuyền và chiến cơ.

Lục Duyên nhìn những chiến sĩ người đầu chó đang sững người tại chỗ, mà chỉ lặng yên rời đi.