Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 695: Chém Giết Cấp Đế.




Hắn cố nén xuống sự khó chịu của mình, sức mạnh toàn thân nổi lên, cơ thể biến mất trong phút chốc.

Xúc tu của khối thịt vươn ra, bắn về phía Lục Duyên, bị Lục Duyên tránh được bằng di chuyển không gian.

Lục Duyên không dám lại gần khối thịt, chém ra một đường kiếm quang màu vàng về phía khối thịt từ xa.

Nhưng kiếm quang màu vàng còn chưa tới gần khối thịt quỷ dị này thì đã tự động biến mất một cách kỳ lạ.

Con ngươi của Lục Duyên co lại, chưa kịp nghĩ nhiều, lại biến mất tại chỗ lần nữa.

Ổ vị trí Lục Duyên đứng trước đó, đột nhiên có không gian méo mó, một xúc tu thò ra từ một chỗ khác của không gian, tóm về phía Lục Duyên.

Lục Duyên lạnh sống lưng, cũng may hắn có gen siêu phàm hệ không gian, nếu không thật sự nguy hiểm.

Hắn dốc toàn lực bùng phát sức mạnh, vốn không hy vọng mình có thể giết được khối thịt quỷ dị này, hắn chỉ hy vọng khí tức của mình có thể thu hút sự chú ý của Chiến Đế khác, đến lúc đó đến xử lý khối thịt này.

Có thể khiến tiến hóa lập phương chấn động dữ dội như vậy, e rằng thứ này không tâm thường.

Dường như phát giác được suy nghĩ của Lục Duyên, đột nhiên khối thịt quỷ dị này thu tay lại, định quay đầu bỏ đi.

Lục Duyên nhướng mày, sẽ toàn lực bùng nổ, tính toán hơi chút tha một chút.

Đúng lúc này, hắc ám nồng đậm giáng xuống, Thiên Minh thánh giả đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Lục Duyên.

Nhìn thấy Thiên Minh thánh giả, khối thịt này đột nhiên phát ra tiếng thét chói tai, sau đó muốn bỏ chạy.

Sắc mặt của Thiên Minh thánh giả lạnh như băng, từng làn sương đen nổi lên trên cơ thể, cơ thể biến mất tại chỗ, xuất hiện bên cạnh khối thịt, cùng với sự xuất hiện của Thiên Minh thánh giả, từng đạo kiếm quang màu đen hiện lên, chém khối thịt thành từng miếng thịt vụn.

Mạnh quá!

Lục Duyên nhìn về phía Thiên Minh thánh giả với vẻ ngưỡng mộ.

Ngay lúc Lục Duyên nghĩ rằng đã kết thúc, từng miếng thịt vụn đó dung hợp thành một thể, khôi phục trở lại lần nữa, đồng thời bắn ra từng ánh hào quang màu xanh về phía Thiên Minh thánh giả.

Con ngươi của Lục Duyên co lại, như vậy cũng chưa chết sao?

Trước đó Thiên Minh thánh giả và khối thịt quỷ dị này đã chiến đấu rất lâu, đương nhiên biết đặc tính của khối thịt này, hắn né tránh ánh hào quang màu xanh, tiếp tục chém vụn khối thịt.

Trong không trung xung quanh khối thịt bị chém vụn đột nhiên có xúc tu thò ra, muốn tấn công Thiên Minh thánh giả, nhưng toàn bộ đều bị Thiên Minh thánh giả tránh được.

Lúc này, khối thịt lại tập hợp lại lần nữa.

Dư âm của cuộc chiến đấu hai bên lan rộng tàn sát bừa bãi, thậm chí khiến Lục Duyên cảm nhận được nguy hiểm mãnh liệt, không thể không liên tục lui về phía sau, lùi đến chỗ mấy chục kilomet.

Khu vực vốn có không ít thạch bích, lúc này hóa thành một khoảng trống lớn.

Trong khoảng trống, chỉ có màu đen và hào quang màu xanh quỷ dị đang không ngừng lóe lên.

Âm!

Tiếng thét quỷ dị vang lên trong tiếng nổ ầm ầm, Lục Duyên cảm nhận được khí tức tà dị đó đã suy yếu đi rất nhiều.

So sánh ra, khí tức của Thiên Minh thánh giả lại mạnh hơn rất nhiều.

Khối thịt vừa mới ngưng tụ thành hình đang định bỏ chạy lần nữa, đúng lúc này, từng bóng đen phân thân xuất hiện bên cạnh khối thịt.

Bóng đen phân thân vung kiếm quang, từng đạo kiếm quang đen xì chém khối thịt thành mảnh vụn.

Lần này, tốc độ hồi phục của khối thịt trở nên vô cùng chậm, chúng nhúc nhích muốn lại gần nhau, nhưng một lần nữa bị kiếm quang lướt qua, chém vụn hoàn toàn.

Hào quang màu xanh quỷ dị lấp lánh trên những mảnh thịt vụn, sau đó dần dần trở nên mờ nhạt.

Khí tức tà dị cũng dần dần biến mất theo đó, thịt vụn trước đó bắt đầu chậm rãi hóa thành tro bụi.

Lục Duyên thấy vậy, mới cảnh giác đi đến gần.

Tiến hóa lập phương không ngừng chấn động, hắn cảm nhận được một luồng khí tức không rõ nhập vào trong cơ thể của Lục Duyên, tiến vào trong tiến hóa lập phương.

Cơ thể Lục Duyên dừng lại, có chút kinh sợ.

Đây là khí tức không rõ nồng đậm nhất mà Lục Duyên hấp thụ.

Có thể tưởng tượng, khối thịt quỷ dị này cường mạnh thế nào.

Nhưng ngay cả khí tức không rõ cũng bị Lục Duyên hấp thụ, xem ra khối thịt này đã hoàn toàn không thể sống lại rồi.

Thiên Minh thánh giả phát giác thấy Lục Duyên đến gần, quay đầu nhìn về phía Lục Duyên.

Sắc mặt của hắn hơi tái nhợt, hơi thở yếu hơn không ít so với lúc ban đầu Lục Duyên gặp hắn.

Có thể nhìn được ra kể cả là Thiên Minh thánh giả đối phó với khối thịt này cũng có chút khó khăn.

Điều này khiến trong lòng Lục Duyên nghĩ mà sợ, cũng may trước đó khi dị hóa vừa xuất hiện, không gặp phải khối thịt quỷ dị này, nếu không, hắn cảm thấy mình và Dạ Dạ chưa chắc có thể chạy thoát.

"Xem ra trạng thái của ngươi cũng không tệ? Ngay cả hung thú dị hóa, ngươi cũng có thể tránh được mấy lần"

Thiên Minh thánh giả mỉm cười nói.

Lục Duyên cười gượng:

"Nếu không phải thánh giả đại nhân ngươi đến kịp thời, nó đã bỏ chạy rồi. Đây chính là khởi nguồn của dị hóa lần này sao?"

Thiên Minh thánh giả lắc đầu, lên tiếng nói:

"Đây chỉ là một con hung thú cấp Đế bị dị hóa quá mức thôi, khởi nguồn là một khe hở không gian"

"Khởi Nguyên Chi Địa cũng có khe hở không gian?"

Lục Duyên ngẩn người.