Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 694: Cục Thịt Quỷ Dị.




Thì ra là vì hắn ở lại săn giết hung thú dị hoá?

Còn về đến tầng trên của Khởi Nguyên Chi Địa, trước đó sau khi Lục Duyên nghe được câu nói của Thiên Minh thánh giả, cũng đã dự tính qua thời gian nữa sẽ đi.

Tiến vào tầng trên của Khởi Nguyên Chi Địa, săn giết hung thú dị hóa, tiến hành tiến hóa lập phương biến chất cũng trở thành một trong kế hoạch của Lục Duyên.

"Có muốn cùng chúng ta săn giết hung thú dị hóa không?"

Miêu nhân Chiến Đế cường tráng mời nói.

Lục Duyên cười lắc đầu:

"Tốc độ của ta không theo kịp hai vị tiền bối, có lẽ chỉ vướng chân các ngươi, ta tự đi săn giết hung thú dị hóa cấp Vương và cấp Vương trở xuống là được"

"Vậy cũng được, gặp phải hung thú dị hóa cấp Hoàng, phóng khí tức, ngoài chúng ta, còn có người khác cũng ở đây, chỉ cần có Chiến Đế ở bên cạnh, chắc chắn sẽ đến"

"Ta hiểu rồi"

Sau đó, hai miêu nhân Chiến Đế rời đi, Lục Duyên cũng biến mất tại chỗ.

Đương nhiên Lục Duyên không phải vì sợ không theo kịp tốc độ của hai miêu nhân Chiến Đế nên mới không đi cùng họ.

Hắn dự định đến chỗ khác xem xem, miêu nhân Chiến Đế cũng đã nói, có Chiến Đế khác ở nơi này, di chuyển về phía khu vực chiến đấu có khí tức cường mạnh, có lẽ có thể gặp được Chiến Đế khác săn giết hung thú cấp Hoàng, hắn qua đó hấp thụ khí tức không rõ là được.

Mặt khác, nhân điện cùng tìm kiếm hung thú dị hóa cấp Đế, nói không chừng sẽ có thu hoạch.

Sau đó, Lục Duyên vừa săn giết hung thú dị hóa cấp Vương và hung thú dị hóa cấp Chiến tôn, đồng thời tìm kiếm hung thú cấp Hoàng khác.

Không thể không nói, số lượng cường giả Chiến Đế của miêu nhân rất nhiều, không bao lâu, Lục Duyên liên tục gặp được mấy cường giả Chiến Đế đang chiến đấu với hung thú dị hóa cấp Hoàng, thu hoạch được khá nhiều khí tức không rõ.

Khoảng trống khổng lồ nơi có khe hở không gian.

Hắc ám đột nhiên méo mó, sau đó, một tia sáng màu xanh quỷ dị bắn ra, xuyên qua hắc ám, một khối thịt đầy vết thương theo đó xông ra khỏi hắc ám, bay về nơi xa.

Hắc ám thu lại, lộ ra bóng dáng của Thiên Minh thánh giả.

Sắc mặt của Thiên Minh thánh giả có chút tái nhợt, áo giáp màu đen trên người có dấu tích tổn hại, khí tức suy yếu hơn trước.

Lúc này, không gian xung quanh hắn méo mó, dường như trói buộc hắn trong đó.

Trên mặt Thiên Minh thánh giả hiện lên vẻ hung dữ, sức mạnh toàn thân nổi lên, không gian méo mó xung quanh phát ra tiếng rắc rắc giống như thủy tinh vỡ vụn.

Cùng với thời gian dần trôi, tiếng rắc rắc càng lúc càng dồn dập liên tiếp, rất nhanh, tiếng gầm rú vang lên, dư âm cuồng bạo tàn sát bừa bãi.

Thiên Minh thánh giả giãy dụa thoát khỏi trói buộc, sắc mặt lạnh như băng, hừ lạnh lùng một tiếng:

"Ngươi cho rằng ngươi chạy thoát được sao?"

Cơ thể của hắn biến mất tại chỗ trong phút chốc, đuổi theo về phía khối thịt quỷ dị.

Ở khu vực khác, Lục Duyên chém một kiếm đánh chết một con hung thú dị hóa cấp Vương.

Hắn thở hắt ra.

Đã qua một thời gian dài sau dị hóa, Lục Duyên phát hiện số lượng hung thú xung quanh càng ngày càng ít.

Lục Duyên đã giết chết không ít hung thú cấp Vương và hung thú cấp chiến tôn, đương nhiên, đại đa số đều là miêu nhân Chiến Đế đến chỉ viện giết chết.

Hắn thường xuyên nhìn thấy rất nhiều xác chết hung thú, hấp thụ được một chút khí tức không rõ từ trên những xác chết hung thú này.

Lục Duyên phát hiện, khí tức không rõ sẽ không ngừng giảm bớt cùng với thời gian chết của hung thú dị hóa.

Nếu thời gian chết quá lâu, sẽ không thể hấp thụ được khí tức không rõ.

Có vài xác chết hung thú, khi Lục Duyên đi ngang qua đã không hấp thu được khí tức không rõ, còn có những xác chết cung cấp rất ít khí tức không rõ.

Có lẽ không bao lâu nữa, hung thú dị hóa ở Dạ Chi Cốc sẽ bị xử lý xong.

Nhưng không biết chỗ Thiên Minh thánh giả có tìm được ngọn nguồn của dị hoá hay không?

Hơn nữa, đến bây giờ Lục Duyên cũng không không gặp được hung thú cấp Đế, rất buồn bã.

Đến chỗ khác xem thế nào vậy.

Lục Duyên đang định rời đi, đột nhiên tiến hóa lập phương trong cơ thể hắn điên cuồng chấn động.

Đây là chấn động dữ dội nhất mà Lục Duyên gặp phải.

Con ngươi của hắn co lại, có chút kinh ngạc nhìn xung quanh, ánh mắt tràn đầy cảnh giác.

Chấn động mãnh liệt như vậy, chắc chắn gần đây có hung thú dị hóa cấp Đế mới đúng.

Ngay lúc Lục Duyên cảnh giác, khí tức quỷ dị tà ác đột nhiên từ xa xa xuất hiện, cơ thể của Lục Duyên giống như bị ngâm trong đá, vô cùng băng lạnh.

Hắn vội vàng quay đầu nhìn về hướng khí tức truyền đến, một khối thịt quỷ dị đang bay về đến bên này.

Trên khối thịt đây vết thương, chất lỏng giống như dầu hỏa tràn ra từ miệng vết thương, không ngừng nhỏ xuống, lượng lớn khí tức hắc ám bao trùm thịt khối, dường như đang ăn mòn nó.

Mặc dù như vậy, khí tức tỏa ra trên khối thịt vẫn khiến Lục Duyên cảm nhận được sự uy hiếp chí mạng.

Da đầu của hắn tê đại, toàn thân nổi da gà, đây là thứ quái quỷ gì vậy?

Sau khi khối thịt quỷ dị này nhìn thấy Lục Duyên, đột nhiên dừng lại, sau đó điên cuồng lao về phía Lục Duyên, giọng nói nhỏ quỷ dị vang lên trong đầu Lục Duyên, Lục Duyên cau mày, tinh thần dao động, cảm giác bực bội.