Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 676: Yếu Còn Ra Gió.




"Grào!"

Một con Ma Long khổng lồ rít gào một tiếng, miệng phun ra một ngọn lửa đen. Ngọn lửa đen ấy hóa thành hình Ma Long lao vụt ra, nhắm về phía người chiến sĩ bảo hộ chủ chốt của đám người sương trắng đó.

Đồng tử của chiến sĩ bảo hộ này co rụt lại, băng sương quanh người chuyển động hóa thành một lớp khiên chắn bằng băng, ngăn chặn lại ngọn lửa Ma Long trước mặt.

Uỳnh!

Một tiếng nổ rên trời vang lên, tấm khiên chắn bằng băng kia bị tan chảy, chiến sĩ bảo hộ hét thảm lên một tiếng rồi bị hất văng ngược ra ngoài.

Đám người Chiến Vương khác đều hốt hoảng:

"Nghệ huynh!"

"Đi!"

Một người sương trắng cấp Chiến Vương hệ tiến công vội vàng kéo người chiến sĩ thủ hộ kia lại, kêu một tiếng xong bèn xoay người chạy.

Bốn người sương trắng cấp Chiến Vương kia cũng vội vàng đuổi theo, chật vật chạy trốn.

Lục Duyên:

Nhìn thấy sáu người sương trắng cấp Chiến Vương kia vật vã chạy trốn như thế, hắn lại cảm thấy hơi xấu hổ.

Yếu như thế mà còn có ý định muốn đánh hai con Ma Long này ư? Cứ đi tìm đánh hung thú cấp Chiến Tôn thôi thì không phải là tốt hơn rồi sao?

"Grào!"

Hai Ma Long thấy sáu người sương trắng cấp Chiến Vương trước đó vừa mới tấn công chúng, nay lại muốn tháo chạy bèn nổi giận gầm lên một tiếng, vỗ cánh bay lên lao về phía của bọn người kia.

Thấy Ma Long đuổi theo sau, đám người sương trắng kinh hãi tột độ. Một người Chiến Vương mặc bộ quần áo màu xanh lam giáp da trong đó vội vàng sử dụng một bùa chú, tất cả mọi người đều tăng tốc chạy trốn.

Hai Ma Long gào thét, nhưng mà dĩ nhiên là chúng nó không có lợi thế về mặt tốc độ, chỉ có thể trơ mắt nhìn đám người sương trắng đó chạy mất.

Sau khi đám người sương trắng kia chạy mất hút vào trong rừng sâu, hai Ma Long tức giận gầm lên vài tiếng, sau đó mới xoay người định bay trở lại hang ổ.

Đúng lúc này, Lục Duyên bỗng xuất hiện ở trước mặt hai Ma Long, ngăn cản đường về của chúng nó.

Thấy lại có thêm một tên tí hon nữa chặn đường đi của mình.

Hai Ma Long đều giận dữ gào lên, sau đó há miệng phun ra từng quả cầu lửa màu đen.

Nhiệt độ cao đến mức khiến không khí có chút biến dạng, uy lực của quả cầu lửa vô cùng mạnh mẽ.

Sắc mặt Lục Duyên vẫn không đổi, cơ thể cũng phút chốc biến mất tại chỗ, sau đó là xuất hiện ngay bên cạnh cơ thể to đùng của Ma Long.

Trọng kiếm trong tay của hắn hiện ra, ánh lên một quầng sáng màu vàng lấp lóe. Trọng kiếm di chuyển, một ánh kiếm màu vàng óng xẹt qua cổ của Ma Long.

Trước đó, sáu người sương trắng cố gắng cầm cự nửa ngày cũng không thể phá vỡ được lớp phòng ngự của Ma Long, ấy vậy mà Lục Duyên chỉ nhẹ nhàng vung một kiếm mỏng dính như tờ giấy, ánh kiếm màu vàng óng vụt qua lại xé nát lớp giáp lân, xẹt qua cái cổ.

Máu tươi phún ra, Ma Long phát ra một tiếng gào thét đau đớn, đôi cánh rung lên, sau đó nặng nề ngã xuống đất.

Sinh mạng của Ma Long đó cũng chấm dứt từ đây.

Ma Long còn lại thì thân hình khá nhỏ, thấy cảnh đó, hai mắt lại đỏ bừng rít gào lên tức giận, sau đó há miệng phun ra một luồng khí rồng màu đen.

Cơ thể của Lục Duyên lập tức biến mất, tránh được luồng khí rồng đó. Lại thêm một chiêu kiếm nữa được tung ra, ánh kiếm màu vàng óng kia lại xẹt qua cổ của Ma Long, tạo ra một đường cắt sâu hoắm.

Ma Long gào lên một tiếng đau đớn, cơ thể cũng rơi xuống từ trên không.

Trước đó, đám người sương trắng cấp Chiến Vương tháo chạy lại nghe được tiếng gào thảm thiết của Ma Long, sắc mặt cũng biến đổi theo.

"Xảy ra chuyện gì vậy? Là tiếng của Ma Long?"

"Chúng ta đi xem thử không?"

Cả đám người len lén từ bên trong khu rừng ló dạng ra ngoài, đúng lúc thấy một ánh kiếm màu vàng óng dài trăm mét xet qua giết chết Ma Long còn lại.

Đám người sương trắng cấp Chiến Vương trợn tròn mắt.

"Shh... Mạnh thật. Giết chết được Ma Long cấp Vương một cách nhẹ nhàng vậy ư?"

"Hắn ta là ai?"

"Là loài người... Hình như ta đã gặp hắn ở đâu rồi.."

"Là hắn! Là người tên Lục Duyên đó, chính là Lục Duyên, người đứng đầu bảng Thiên Kiêu!"

Một chiến sĩ người sương trắng nhớ tới gì đó, kinh ngạc thốt lên.

Nhưng người khác dường như cũng nhớ ra được gì đó, đồng tử chợt co rụt lại.

"Không phải hắn đã từng đánh bại Bạch Lân sao?"

"Hình như trước đó hắn đã đột phá lên Chiến Vương rồi, không ngờ thực lực lại đáng sợ như vậy. Đó chính là Ma Long cấp Vương đó, lại có thể bị giết bởi một chiêu kiếm"

Cả đám người lật đật nhìn xuống đất, không ai dám ngó thêm nhiều nữa.

Họ liếc mắt nhìn nhau, nói:

"Vậy chúng ta làm sao bây giờ? Có cần đi thông báo cho Bạch Lân? Hình như Bạch Lân rất hận Lục Duyên"

".. Bỏ đi, Lục Duyên này có thiên phú quá mạnh, chúng ta vẫn là đừng nên tham gia vào.

Hơn nữa, ban nãy thấy chiêu kiếm đó của Lục Duyên, ngươi cảm thấy Bạch Lân sẽ là đối thủ của hắn sao?"

Người sương trắng vừa hỏi khi nãy lại bỗng im bặt, lắc lắc đầu.

"Đi thôi, chớ để hắn phát hiện. Lỡ như cảm nhận được chúng ta có ác ý thì không hay đâu"

Nghe như thế, mấy người sương trắng còn lại gật gù, sau đó xoay người rời đi.

Sau khi đánh chết hai Ma Long, Lục Duyên lại thản nhiên từ trên không trung đáp xuống đất, nhìn thi thể của hai Ma Long kia.