Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 675: Nhẹ Nhàng.




Nhưng mà, với Lục Duyên thì tắm này vẫn còn khá yếu.

Chỉ đơn thuần là một hung thú cấp Chiến Tôn mà thôi.

Lục Duyên nhíu mày, giơ tay nắm lấy cái sừng của con hung thú đó, sau đó lại vung tay võ một phát lên trên gáy của con quái vật.

Rảm!

Con hung thú trực tiếp nằm rạp trên đất, chết ngay lập tức.

Lục Duyên tát thêm một cái, đầu của con quái vật vỡ nát.

Sau đó, từ trong cơ thể của con hung thú nổi lên mấy viên linh tinh, còn có cả hai quầng sáng màu xanh lam.

Lục Duyên thu thập xong lại nhìn một chút.

Tổng cộng có mười hai viên linh tinh cấp bốn, còn có hai vật liệu hung thú cấp thủ lĩnh level 4.

Tin tức của Khởi Nguyên Chi Địa truyền vào trong đầu của Lục Duyên.

Một sừng của Long Thú Hắc Giáp cùng với mảnh da của Long Thú Hắc Giáp.

Những thứ này đều là tài nguyên dùng để chế tạo vũ trang gen, nếu có trang bị rèn loại khá thì có thể chế tạo ra vũ trang gen cấp thủ lĩnh level 4.

Với cấp Chiến Tôn mà nói thì những thứ này đều là vũ trang gen tầm trung.

Dĩ nhiên Lục Duyên đều cất hết.

Sau đó, hắn tiếp tục tiến vào sâu hơn.

Dọc đường đi, Lục Duyên gặp được hung thú, đại đa số đều là hung thú có huyết thống hệ rồng.

Long Thú Hắc Giáp, Long Thú Sắt, Bạo Long Địa Hành, vân vân.

Có hung thú huyết thống hệ rồng, thực lực rất mạnh. Có khi thực lực ngang ngửa với cấp lãnh chúa, thậm chí là Chiến Tôn gen cấp Vương nữa cơ.

Cho dù là chiến sĩ gen cấp Chiến Tôn thì tuyệt đối cũng là cấp thiên tài.

Nếu như Chiến Tôn bình thường tới đây mà không đi theo nhóm tầm mười người thì chỉ e chưa chắc là đối thủ của hung thú.

Cho dù là Chiến Vương đi nữa, nếu như không ghi lại gen cấp Vương thì có lẽ sẽ rất gian nan mới có thể hạ gục được hung thú cấp Chiến Tôn này.

Nơi đây được coi là lãnh địa của những hung thú cấp bậc cao cấp.

Dĩ nhiên, với Lục Duyên thì thực lực của những hung thú này đều ở mức bình thường, chỉ cần tùy ý cũng có thể giết chết được.

Số lượng hung thú trong dãy núi Ma Long không được coi là quá ít, nhưng mà cũng chưa hẳn là quá nhiều.

Lục Duyên đi dạo nửa tiếng, gặp được hung thú thì đều hạ gục trong chớp nhoáng, chỉ là hạ được vỏn vẹn tầm bốn mươi con hung thú cấp Chiến Tôn, linh tinh thu được cộng lại hết thảy cũng tầm sáu trăm tới bảy trăm viên. Dĩ nhiên là cũng có một vài vật liệu, số lượng gần cả trăm. Chỉ tiếc là không thu được gen siêu phàm hay vũ trang gen gì cả.

Cho dù là hung thú có cấp bậc cao thì vẫn rất hiếm thấy có gen siêu phàm và vũ trang gen.

Ước chừng đã được nửa tiếng đồng hồ rồi.

Với số lượng linh tinh đó, thậm chí còn không bằng với một lần sử dụng dịch gen cấp Hoàng của Lục Duyên nữa.

Hắn tiếp tục đi vào trong.

Không lâu sau đó, Lục Duyên đi tới một ngọn núi cao tầm hai chục ngàn mét. Lúc này, hắn bỗng nghe có tiếng gầm vang ở trên đỉnh núi, một luồng hơi thở hùng mạnh tỏa ra, những cơn chấn động trong trận chiến liên tục truyền ra.

Lục Duyên nhíu mày, thoáng nhìn qua đỉnh núi.

Có người đang chiến đấu?

Thân người của Lục Duyên lấp lóe, nhanh chóng tiến về phía ngọn núi đó.

Rất nhanh sau đó, Lục Duyên đã thấy ở khu vực gần đỉnh núi có hai con Ma Long khổng lồ đang rít gào ở trong hang ổ.

Bên ngoài hang ổ còn có sáu chiến sĩ gen có hơi thở hùng mạnh.

Lục Duyên đảo mắt nhìn qua, những người chiến sĩ gen này đều là cấp Chiến Vương, toàn bộ đều là người sương trắng.

Lục Duyên nhíu mày, đến cả người sương trắng cũng tới chỗ này sao?

Người sương trắng hầu như đều lựa chọn chung một con đường tu luyện gen, đều sẽ chọn gen siêu phàm nguyên tố băng sương.

Nhưng mà hệ tiến công, hệ ám sát hay là hệ nguyên tố đều sẽ có đòn tấn công băng sương nhất định.

Những luồng băng sương vô cùng mạnh mẽ tuôn ra, không khí lạnh lẽo, liên tục tấn công về phía hai con Ma Long kia.

Ấy nhưng hơi thổ của hai con Ma Long cũng vô cùng mạnh mẽ.

Chúng nó gào thét phun ra ngọn lửa ma đen kịt, những luồng ánh sáng màu đen cũng đồng thời lấp lóe quanh cơ thể. Sáu người sương trắng này hợp lực tấn công hai con hung thú, nhưng vỏn vẹn chỉ là làm nứt lớp giáp lân trên người chúng nó mà thôi.

Ngược lại ngọn lửa ma đen kịt ấy phun ra khiến sáu người sương trắng cấp Chiến Vương không thể không dốc toàn lực mà né tránh.

Lục Duyên nhìn một màn đánh nhau này lại không nhịn được mà bày ra vẻ mặt quái gỡ.

Đám người sương trắng cấp Chiến Vương này cũng yếu quá nhỉ?

Sáu chọi hai vậy mà còn khổ sở như thế?

Thế nhưng trong lòng Lục Duyên cũng có thể hiểu được, dù sao thì thực lực của sáu người sương trắng này nhìn qua rất đỗi bình thường, gen ghi lại có khi cao lắm cũng chỉ có cấp Vương mà thôi.

Còn huyết thống của hai con Ma Long đó ước chừng cũng ở mức truyền thừa cấp Hoàng. Dưới tình huống này thì sáu chọi hai đúng là không nắm được phần thắng.

Tình hình sau đó cũng như Lục Duyên nghĩ, lúc đầu thì lợi thế có phần nghiêng về người sương trắng hơn, nhưng dần dà sau đó thì chiêu công kích của bọn họ khó đả thương được Ma Long, băng sương cũng không có tác dụng lắm trước ngọn lửa đen của Ma Long, cho nên bắt đầu bất lợi.