Vẻ mặt hắn thay đổi, nghiến răng ken két, sau đó phá cửa vọt ra, chìm vào đêm tối, hướng về phía cột sáng.
Trong văn phòng phía sau lưng Đường Phi, bóng đen trước bàn sách khẽ động rồi yên tĩnh lại.
Lúc này Bonnie cùng Jillian ở lầu dưới cũng đi tới bên cửa sổ, nhìn cột sáng phía xa đây kinh hãi.
Gương mặt thư sinh của Bonnie trầm xuống, tự lẩm bẩm:
"Mong là đừng có xảy ra chuyện gì lớn..."
Còn Jillian hơi hoảng hốt:
"Lục Duyên trưởng lão vừa mới đến đã làm ra động tĩnh lớn như vậy sao? Lẽ nào đã tìm ra vật dị hoá rồi? Sao có thể nhanh như vậy? Thật là không thể tin được.."
Toàn bộ Yali thành đều bị đánh thức vì cuộc đụng độ giữa Lục Duyên và nam tử tóc nâu quỷ dị kia.
Tiểu khu Minh Khoa, mấy người Phất Lãng Minh chỉ thấy Lục Duyên đột nhiên biến mất, sau đó một cột sáng từ một chỗ rất xa phóng tận lên trời, họ đều sững người tại chỗ, mắt trợn tròn.
Mọi người liếc nhìn nhau, nuốt ngụm nước miếng, cảm giác miệng mình khô khốc.
Sau đó vẻ mặt Phất Lãng Minh nghiêm túc nhìn thoáng qua bóng đen và cửa lớn, suy tư một lúc mới mở miệng nói:
"Nơi này có bóng đen này của Lục trưởng lão trông chừng, có lẽ sẽ không có chuyện gì! Chúng ta đi! Qua bên kia xem thế nào!"
Hắn dẫn đầu chạy về phía cột sáng, không đi qua cửa lớn.
Đương nhiên những người khác cũng vậy.
Trước khi điều tra rõ ràng tác dụng của vật dị hoá kia, tùy tiện tiến vào có thể sẽ mất mạng, bọn hắn sẽ không làm loại chuyện ngu xuẩn này.
Chỗ hố sâu.
Lục Duyên cùng nam tử tóc nâu va chạm, ánh mặt trời nóng bỏng cùng sương đen dày đặc giao nhau phát ra tiếng xẹt xẹt, từng ngọn khói đen không ngừng tỏa ra.
Dư chấn tiếp tục tàn phá bừa bãi, hai người đồng thời bị đánh bay ra.
Vừa bay ra, thân thể Lục Duyên đã biến mất, rồi đột ngột xuất hiện ở sau lưng nam tử tóc nâu.
Trong mắt hắn lóe lên ánh sáng mãnh liệt như mặt trời, trọng kiếm xẹt qua không khí tỏa ra luồng nhiệt nóng cháy.
Cái gì? !
Nam tử tóc nâu không ngờ Lục Duyên lại xuất hiện ở ngay sau lưng mình, mặt hắn biến sắc, sau đó, ngay trước khi trọng kiếm kịp chém lên người, hắn hóa thành một đám sương đen.
Trọng kiếm lia qua đám sương kia, tiếng rít gào thảm thiết sắc nhọn vang lên, cùng từng đợt khói đen bốc ra.
Sương đen tan sạch, xong lại xuất hiện cách đó không xa, tiếp tục ngưng tụ lại, hóa thành hình đáng của nam tử tóc nâu.
Sắc mặt của hắn hơi tái đi, rõ ràng đòn trước đó đã làm hắn bị thương.
Nhưng mà vừa tụ thành thân thể, sau lưng nam tử tóc nâu lại lần nữa truyền đến nhiệt độ nóng bồng cùng kiếm khí ác liệt.
Gương mặt nam tử tóc nâu lộ ra vẻ dữ tợn, hắn gầm lên một tiếng, trên người hiện ra từng bóng đen quỷ dị, sau đó kêu thảm mà tiêu tán, sau khi bóng đen tiêu tán, làn da của nam tử tóc nâu càng thêm tái nhợt, nhưng khí tức tỏa ra trên người hắn lại mạnh hơn lúc trước rất nhiều.
Hắn nắm chặt trường kiếm màu đen quay người chém về phía Lục Duyên, tốc độ cực kỳ nhanh, dù là công kích của Lục Duyên đã gần ngay trước mắt, hắn vẫn dễ dàng cản được.
Uỳnh! !
Tiếng va chạm vang lên, Lục Duyên cảm nhận được dường như có một lực vô cùng khủng khiếp, sắc mặt hơi biến đổi, thân thể bay ngược ra ngoài.
Trong lúc bay ngược ra, Lục Duyên đang định sử dụng dịch chuyển không gian, con mắt đen nhánh không có lòng trắng của nam tử tóc nâu kia lóe ra một vệt sáng màu lục.
Sau đó là tiếng gào thét kinh khủng vang lên, Lục Duyên cảm giác tinh thần mình đột nhiên trống rỗng, đầu đau nhức kịch liệt, máu tươi trào ra từ mũi miệng.
Công kích tinh thần mạnh quá!
Lục Duyên cắn răng, nhất thời không thể chuyên tâm sử dụng dịch chuyển không gian.
Cùng lúc đó, trên người nam tử tóc nâu hiện ra từng tàn ảnh màu đen, những tàn ảnh này dần tạo thành một thân hình kỳ dị.
Phía sau hắn ngưng tụ thành một thân thể màu đen, cả thảy có đến hơn mười cánh tay đen xì, tất cả những cánh tay này đều cầm trường kiếm đen nhánh.
Ngay sau đó, vẻ mặt nam tử tóc nâu dữ tợn, thân thể hóa thành tàn ảnh biến mất, chỉ có từng đường kiếm quang đen nhánh mang theo tác động của tinh thần lực đang phát ra tiếng kêu thảm thiết chém về phía Lục Duyên.
Sắc mặt Lục Duyên hơi biến, hai chân đạp trên mặt đất, lùi về sau né tránh công kích, cùng lúc đó, năng lực hồi phục vô cùng mạnh từ Đại Nhật linh thể cùng Sinh Mệnh Vịnh Thán giúp cho thương thế trên người hắn nhanh chóng hồi phục, tinh thần cũng theo đó mà bình phục lại.
Thương thế được hồi phục, Lục Duyên nhếch khóe môi, thân thể nháy mắt biến mất tại chỗ, tránh thoát sự công kích của nam tử tóc nâu, đồng thời xuất hiện ở phía sau hắn.
Trọng kiếm trong tay hắn mang theo ánh sáng vàng kim lóa mắt, linh lực ngưng tụ đè áp, khí tức vọt lên.
Cùng lúc đó, trên trọng kiếm màu máu hiện lên từng tia u quang màu đỏ sẫm, đây chính là chiến kỹ sứ giả phẫn nộ mà trọng kiếm sứ giả phẫn nộ cấp Đế bậc năm tự có, có thể tăng lên biên độ sức mạnh và tốc độ theo thời gian nhất định.
Trọng kiếm của Lục Duyên chém xuống, ánh sáng vàng vốn đang thu hẹp đột nhiên bộc phát ra.
Uỷnh! !