Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 655: Cánh Cửa.




Chẳng qua Lục Duyên cũng hiểu rõ, bản thân cái gọi là dị hóa đã không phù hợp với lẽ thường rồi.

Hắn nhìn cánh cửa không gian kia ánh mặt tò mò.

Lục Duyên không trực tiếp đi vào trong cánh cửa, cho dù là Lục Duyên thì cũng phải cẩn thận khi đối mặt với một vài hiện tượng dị hóa kỳ lạ, lỡ như có nguy hiểm thì có hối hận cũng không kịp.

Lúc này, mấy người Phất Lãng Minh đã lấy lại tinh thần, thế là Phất Lãng Minh vội vàng lên tiếng:

"Lục trưởng lão! Bóng đen này và cánh cửa không gian đột nhiên xuất hiện, chúng ta không biết vì sao chúng lại ở chỗ này, lần dị hóa này quá khác thường! Cho tới bây giờ ta còn chưa từng thấy dị hóa tấn công lẫn nhau... Cửa không gian này quá quỷ dị, thậm chí chúng ta đều không nhìn thấy cách nó xuất hiện, có điều bóng đen này cũng rất mạnh, đòn tấn công của cánh tay vươn ra từ trong cửa không gian kia cường đại như vậy, thế mà bóng đen đều ngăn cản một cách nhẹ nhõm"

Những người khác cũng liên tục gật đầu, đặc biệt là Lâm Mẫn, lưng vẫn đang toát mồ hôi lạnh, hiện tại nghĩ đến vẫn còn sợ.

Sắc mặt Lục Duyên tối sầm, nhìn thoáng qua Phất Lãng Minh rồi yếu ớt nói:

"Bóng đen này là một chiêu thức nhỏ của ta, ta để lại ở đây để bảo vệ an toàn của các ngươi"

Về mặt của nhóm người Phất Lãng Minh thoáng cái đã cứng đờ, trông cực kỳ đặc sắc.

Đại nhân nhà mình để lại một chiêu thức để bảo vệ họ, vậy mà lại bị họ xem như là dị hóa vật?

Làm sao để cứu vớt hình tượng ở trong lòng quan lớn nhà mình? Online chờ gấp.

Phất Lãng Minh cảm thấy trái tim của mình còn nguội lạnh hơn so với lúc nãy thấy được cánh cửa đen kia.

Những người khác thì âm thầm nhìn sang chỗ khác hoặc là cúi đầu, hoàn toàn không đám nói lời nào.

Phất Lãng Minh vội ho một tiếng rồi cười gượng nói:

"Hóa, hóa ra là chiêu thức mà đại nhân ngài để lại, khó trách lại cường đại như vậy... Ha ha ha.. Ta đã nói mà, làm sao lại có dị hóa vật mạnh như vậy?"

Lục Duyên lắc đầu, không nói thêm điều gì, cũng không giải thích việc bóng đen đến đây như thế nào.

Cùng với việc thực lực được nâng cao, các phù chú cấp bậc cùng, vũ khí gen, thậm chí là linh kỹ kỳ lạ có thể làm được nhiều chuyện hơn, cũng làm cho chiến sĩ gen có được thủ đoạn thần kỳ hơn.

Lục Duyên nhìn về phía cổng không gian rồi hơi híp hai mắt lại:

"Các ngươi lùi ra sau một chút, để ta xem có thể vào cánh cửa kia hay không"

Mấy người Phất Lãng Minh vội vàng gật đầu rồi lùi ra phía sau mấy bước.

Lục Duyên tiện tay điểm một cái, lại ngưng tụ ra một bóng đen, mấy người Phất Lãng Minh đứng ở phía sau kinh ngạc trố mắt nhìn.

Họ đều biết bóng đen này rất mạnh, đủ để sánh ngang với chiến vương, nhưng không ngờ Lục Duyên lại tiện tay ngưng tụ ra một cái là được, cái thủ đoạn này thực sự khiến họ thấy cực kỳ khiếp sợ.

"Lục trưởng lão không hổ danh là người đứng nhất trên bảng Thiên Kiêu!"

Phất Lãng Minh cất giọng cảm thán.

Những người khác cũng âm thầm gật đầu, mặc dù họ đều cảm thấy giọng nói của đội trưởng nhà mình khá to, chỉ sợ là đang nịnh bợ.

Nhưng dù sao thì lúc nãy đội trưởng nhà mình cũng nói chiêu thức bảo vệ họ của người ta là dị hóa vật, bây giờ muốn cứu vớt lại một chút cũng là điều dễ hiểu.

Lục Duyên không để ý đến câu nói của Phất Lãng Minh, hắn dùng một suy nghĩ khiến phân thân bóng đen đi qua cổng không gian.

Lục Duyên định để phân thân bóng đen tiến vào cánh cửa không gian rồi xem xét tình huống bên trong.

Dường như chúng đã phát hiện ra hành động của phân thân bóng đen, thế là cánh tay màu đen trong cửa không gian điên cuồng tấn công phân thân bóng đen, kình lực cường đại cùng với khí tức quỷ dị phun trào ra, thực lực ngang mức cấp chiến vương.

Nhưng mà, vào lúc những cánh tay kia đến gần phân thân bóng đen, đột nhiên có một luồng kiếm quang đen nhánh chợt lóe lên.

Tất cả cánh tay đều đứt gãy ngay lập tức, chất lỏng màu đen tựa như dầu hỏa trào ra từ vết đứt, toàn bộ cổng không gian liên tục rung chuyển, động tác giãy dụa của hai cánh tay vẫn đang bị cái bóng nắm lấy càng kịch liệt hơn.

Thế nhưng, dù là như vậy thì cái phân thân bóng đen kia vẫn túm lấy cánh tay đang giãy dụa một cách nhẹ nhõm như cũ, không hề lắc lư chút nào.

Chẳng mấy chốc mà phân thân bóng đen đã đi tới trước cánh cửa, nó không thèm để ý đến cánh cửa lớn đang rung chuyển mà lập tức tiến vào trong.

Lục Duyên bắt đầu cảm nhận bên trong, phân thân bóng đen tiến vào trong cũng không hề biến mất, trái lại còn xuất hiện ở một khu vực xa xôi khác.

Lục Duyên hơi híp mắt lại, cộng hưởng giác quan của mình và phân thân bóng đen.

Sau một khắc, hắn đã biết rõ vị trí ở đằng trước mà phân thân bóng đen nhìn thấy.

Đó là một tầng hầm ngầm đen kịt không có ánh sáng.

Phía sau hắn là một cánh cửa gỗ màu đen trông cực kỳ bình thường, mở cửa gỗ ra thì có thể nhìn thấy Lục Duyên cùng với mấy người Phất Lãng Minh ở một khu vực khác, nhìn từ phía bên này lại không thể nào nhìn thấy những cánh tay màu đen lạ thường kia, khá giống kính đơn mặt chỉ có thể thấy tình huống một bên.