Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 621: Biến Khéo Thành Vụng.




Lục Duyên thấy mọi người nhận ra mình, hắn lập tức dùng dịch chuyển không gian để rời khỏi đó.

Khi hắn xuất hiện lần nữa, hắn đã ở trong con hẻm nhỏ giữa hai tòa cao tầng.

Lục Duyên mặc chiến giáp vào, đồng thời cũng đội mũ giáp lên.

Như vậy người bình thường sẽ không nhận ra hắn nữa.

Địa điểm Lục Duyên, Amy và Vương Linh Linh hẹn nhau là trước nhà hàng rất nổi tiếng ở Thiên La thành.

Nhà hàng này có tên là Bách Luyện Tửu Lâu, đa số thức ăn ở đây đều dùng máu và thịt của hung thú quý hiếm kết hợp với linh quả linh vật làm ra, nên món ăn có hương vị khá ngon.

Đương nhiên, giá cả cũng không hề thấp, hầu hết các chiến binh gen cũng không nỡ tới đây ăn.

Lục Duyên đứng cách cửa nhà hàng không xa, hắn nhanh chóng thấy hai người Vương Linh Linh và Amy đi tới, bên cạnh các nàng cũng không có người đi theo.

Ánh mắt Amy liếc nhìn xung quanh, vào lúc nàng ấy thấy Lục Duyên mặc áo giáp, trên mặt nàng ấy còn hiện vẻ thắc mắc, nhưng Vương Linh Linh đã trực tiếp cười tủm tỉm mở miệng nói:

"A Duyên, ngươi mặc chiến giáp rất dễ thu hút sự chú ý của người khác đấy"

Dù sao, ở trong thành mọi người không chiến đấu như ở ngoài thành, nên về cơ bản mọi người sẽ thay trang phục bình thường. Đặc biệt là bên ngoài nhà hàng, gặp phải một chiến gen mặc chiến giáp còn mang theo mũ giáp đứng ở nơi đó, xác suất người ta quay đầu nhìn lại rất cao.

Lục Duyên đứng trước cửa ra vào không bao lâu, những chiến binh gen đi ngang qua đều thỉnh thoảng lại nhìn hắn.

Lục Duyên bất đắc dĩ cười một tiếng:

"Ít nhất xác suất quay đầu thấp hơn một chút lúc ta không đội mũ"

Vương Linh Linh cười một tiếng:

"Cũng đúng"

Lúc này Amy mới trừng to mắt, kịp phản ứng lại:

"Đồ lừa gạt, hóa ra là ngươi à"

Lục Duyên mỉm cười mở miệng nói:

"Đúng vậy, chính là ta. Amy thật thông minh, nhận ra ta nhanh như vậy"

Ánh mắt của Amy sáng lên, trên mặt nàng ấy lộ ra một nụ cười tươi đầy vẻ đắc ý, nhưng ngay sau đó nụ cười của nàng ấy cứng đờ lại, nàng trừng to mắt liếc nhìn Lục Duyên, khuôn mặt nhỏ phồng lên:

"Hừ! Ngươi lại gạt ta! Rõ ràng Linh Linh phát hiện trước rồi!"

Trong ánh mắt của Lục Duyên hiện lên một chút kinh ngạc, sau đó lại có chút cảm thán.

Bây giờ Amy đã không dễ dàng bị lừa như lúc trước rồi nha.

Vương Linh Linh cười nói:

"Đi vào thôi. Đặt một phòng, ngươi cũng không thể đội mũ giáp ăn cơm đúng không?"

Lục Duyên cũng bất đắc dĩ cười thành tiếng.

Ba người bước vào nhà hàng.

Thiên La phủ.

Gwen đi tới đình viện sâu nhất bên trong Thiên La phủ, nàng ta gõ cửa một cái.

Ngay sau đó, hai sợi dây leo Thiên La mở cửa lớn ra, Adams anh tuấn đi ra khỏi phòng, rồi đi tới đình hóng mát ngồi xuống.

"Sao thế? Gwen?"

Gwen mỉm cười nói:

"Amy lại lén đi ra ngoài chơi"

"Hả? Linh Linh đâu? Không trông coi nàng sao?"

Gwen cười lắc đầu:

"Không. Hai người cùng nhau ra ngoài. Ta nghe nói trước đó A Duyên đã xuất hiện tại Đại Sảnh Truyền Tống"

"Tiểu tử A Duyên kia tới đây sao? Thằng nhóc này được đấy, đã lâu lắm hắn không đến đây rồi?"

Cặp mắt Adams sáng lên, sau đó hắn ta đứng dậy.

Gwen có chút bất đắc dĩ:

"Lão gia à, ngươi lại muốn đi tìm A Duyên sao?"

"Đương nhiên rồi. A Duyên có tư chất cao như vậy, tính tình lại rất tốt. Hắn cũng có cơ sở tình cảm với Tiểu Amy của chúng ta. Nếu hai người ở bên nhau, vậy không phải rất tốt sao? Nhưng thanh niên trẻ tuổi họ khó tránh khỏi có chút bó buộc chính mình. Ta có nên nhốt hai người họ vào chung một phòng hay không? Thuận tiện bỏ chút đồ vật vào đó?"

Adams cảm thấy tự hào về ý tưởng này của mình.

Sắc mặt Gwen tối sầm lại, nàng ta bất đắc dĩ nói:

"Lão gia à, ngươi đừng xen vào việc của người khác. Quan hệ của người ta đang tốt đẹp, ngươi nằng nặc đòi tham gia náo nhiệt, có khi đến lúc đó sẽ biến khéo thành vụng"

Adams sững sờ, hơi nghi ngờ một chút:

"Biến khéo thành vụng? Ta sao?"

Trên mặt hắn ta hiện đầy vẻ không thể tin được.

Gwen thở dài, mở miệng nói:

"Lão gia nghĩ thử xem, trước đó A Duyên tới Thiên La thành tìm Amy, có phải hắn tới thẳng Thiên La phủ của chúng ta đúng không? Bây giờ A Duyên cũng không dám tới đây tìm Amy nữa, chỉ dám lén lút hẹn ra ngoài. Ngươi cảm thấy nguyên nhân này là do ai?"

Adams sửng sốt:

"Chẳng lẽ vì mấy lão già kia dùng thủ đoạn ở sau lưng sao? Mấy lão già này! Họ nghĩ Adams này dễ bắt nạt sao?"

Trên mặt hắn ta hiện đầy vẻ phẫn nộ.

GwWen:

Khóe miệng nàng ta giật giật, yên lặng nhìn Adams:

"Lão gia, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy mình hơi nóng tình quá mức sao? Như vậy sẽ dọa A Duyên và Amy"

Adams sững sờ:

"Vậy giờ làm sao?"

Gwen vội ho một tiếng, mở miệng nói:

"Lão gia, ngươi đừng lo chuyện này nữa, giao cho ta xử lý là được rồi"

Adams trầm mặc suy nghĩ một lúc, dù sao Gwen cũng là nữ, về phương diện này có lẽ nàng ta sẽ có suy nghĩ không giống hắn ta, vậy nên hắn ta gật nhẹ đầu:

"Vậy được rồi, giao cho ngươi xử lý"

"Vâng"

Vào buổi tối, ba người bọn Lục Duyên đã chơi cả ngày, sau đó ba người chia tay nhau, Amy và Vương Linh Linh trở về Thiên La phủ.

Tại cửa ra vào Thiên La phủ, Amy ngâm nga hát một điệu nhạc dân gian, nhún nhảy đi vào cửa.

Trên khuôn mặt nàng ấy đầy nụ cười, rất lâu rồi nàng ấy không được chơi vui vẻ như Vậy.