Đối với mấy kẻ như vậy Lục Duyên cũng không thấy tức giận mà chỉ cảm thấy họ thật đáng thương mà thôi.
Khi một người đã bắt đầu kiếm cớ biện minh cho sự thất bại của mình thì đã bắt đầu sa đọa rồi.
Lục Duyên không muốn trở thành một con người như vậy, cũng không muốn bị ảnh hưởng bởi những người như vậy.
Sau khi xem thêm một ít tin tức liên quan đến hắn, Lục Duyên bèn thoát khỏi web chiến tranh, gọi điện lại cho Lý Thanh Hoà.
Rất nhanh điện thoại đã được bắt máy.
Giọng nói lười biếng của Lý Thanh Hoà truyền qua điện thoại:
"Duyên đệ đệ à, mới ra khỏi Khởi Nguyên Chi Địa sao?"
"Ù, Thanh Hoà tỷ cũng biết được thay đổi thứ hạng của ta trên bảng Thiên Kiêu phải không?
"Hì hì, đúng vậy, không tệ nha, nhanh như thế đã vọt lên hạng thứ 53, thế nào? Có lòng tin vươn lên vị trí đầu bảng hay không?"
Lục Duyên cười nói:
"Ta cũng không chắc lắm, đi từng bước lên vậy. Đúng rồi, Thanh Hoà tỷ, phần thưởng khi trước của ta có một loại linh quả gọi là Huyết Tinh quả, sau khi dùng có thể tăng cường năng lực của các phương diện, ngươi có cần không?"
"Huyết Tinh quả? Phần thưởng này không tệ chút nào, thế nhưng lúc trước tỷ tỷ đây đã dùng qua rồi. Năm đó tỷ tỷ cũng thuộc top trên bảng Thiên Kiêu đấy có được không? Cao nhất cũng đã vượt đến hạng thứ 9 rồi"
Trong giọng nói của Lý Thanh Hoà mang theo chút đắc ý:
"Bây giờ Duyên đệ đệ ngươi vẫn còn kém xa tỷ tỷ đây đấy, tiếp tục cố gắng nha, hahaha!"
Nói xong, nàng tự mình cười phá lên.
Khoé miệng của Lục Duyên hơi co lại, cười nói:
"Ừm... ta cảm thấy chắc hẳn có thể vượt qua hạng 9, đến khi ấy Thanh Hoà tỷ có thưởng cho ta không?"
Lục Duyên cũng chẳng có ý đồ gì đặc biệt, chẳng qua cảm thấy được thưởng thì rất vui thôi.
Tiếng cười của Lý Thanh Hoà bỗng im bặt, nàng nhếch miệng nói:
"Tỷ tỷ ta còn có việc, đi làm việc đây"
Nói xong nàng lập tức ngắt điện thoại.
Mặt Lục Duyên đầy ngơ ngác, chỉ nói muốn được thưởng thôi mà, có đến mức ấy không?
Hắn đau đầu, gọi lại cho mấy người bạn Tiết Vượng, Groat, sau đó thì đi xuống dưới tầng.
Phòng khách tầng dưới, hiếm khi ba người Tư Thính Phong, Macquarie cùng Dương Bình đều có mặt, cùng ngồi ăn bữa sáng.
Trông thấy Lục Duyên đi tới, cả ba đều tươi cười.
Tư Thính Phong cười xấu, chọc ghẹo nói:
"Aiya, đây không phải Lục Duyên công tử thiên kiêu hạng thứ 53 trên bảng Thiên Kiêu, là niềm kiêu hãnh của Đại Khải tinh chúng ta hay sao?"
Macquarie thuận tay kéo cái ghế bên cạnh ra, cười nói:
"Nào nào lại đây, mời Lục công tử ngồi"
Còn Dương Bình thì cười ha hả như thằng ngốc.
Lục Duyên có chút bất đắc dĩ đảo mắt, ngồi xuống ghế.
"Ba người các ngươi cũng làm về như vậy à?"
Mặt Tư Thính Phong ngập tràn ý cười:
"Nói thật, với thực lực của A Duyên, có thể vọt đến hạng 53 ta cũng không bất ngờ gì cho cam. Thế nhưng không ngờ sẽ nhanh như vậy"
Lục Duyên lập tức nghĩ đến Dạ Tĩnh, cảm thán nói:
"Này phải cảm ơn Dạ Tĩnh hoàng tử rồi"
Sắc mặt Macquarie đầy cổ quái:
"Chắc người ta sẽ không vì quan hệ giữa ngươi và vị công chúa Dạ Dạ kia mà cố ý giúp ngươi đấy chứ?"
Lục Duyên:
Nhưng thực ra hắn còn muốn nói là hoá ra đối phương còn định đối phó với hắn đấy.
Nhưng suy đi tính lại thì Lục Duyên cũng không hé miệng, chỉ cười nói:
"Chắc là vậy ha"
Macquarie giơ ngón cái lên nói:
"Đỉnh của chóp! Ta rất coi trọng phương diện quan hệ giữa ngươi là nữ nhân đấy"
Mặt Lục Duyên ngớ ra, bây giờ hắn vẫn còn là một nam sinh thuần khiết đấy có được không?
Đỉnh chỗ nào cơ?
Lúc này, Tư Thính Phong ho nhẹ một tiếng rồi mở miệng nói:
"ĐÚng rồi, bây giờ ta có chuyện muốn nói"
Ba người Lục Duyên đều nhìn về phía Tư Thính Phong.
Tư Thính Phong cười nói:
"Ta đã sắp tốt nghiệp rồi, đại khái là ngày mai sẽ phải rời khỏi Thiên Tài doanh"
Nghe hắn nói vậy, cả ba người Lục Duyên đều bất ngờ:
Sắc mặt Macquarie hơi thay đổi:
"Nhanh như vậy sao?"
Là học viên của Thiên Tài doanh, vì không có khung chương trình học cố định, thời gian thư thả, đến tốt nghiệp cũng tính từ thời gian bắt đầu nhập học của học viên.
6 năm sau khi nhập học chính là thời gian tốt nghiệp.
Đương nhiên, Tư Thính Phong đã tham gia Thiên Tài doanh từ 6 năm trước.
Lục Duyên bỗng có thấy chút thổn thức, hắn đã vào Thiên Tài doanh được nửa năm rồi, nhanh thôi sẽ lên năm hai.
Khi vừa mới gia nhập vào Thiên Tài doanh, hắn mới đến bậc một, không ngờ bây giờ đã thăng lên chiến tôn rồi, đại khái là khoảng ba bốn tháng nữa là có thể đột phá đến chiến vương.
Thời gian trôi qua thật nhanh.
Đến cả Dương Bình cũng bắt đầu chuẩn bị đột phá đến chiến tướng rồi.
Theo lời thông báo của Tư Thính Phong, không khí cũng trầm hẳn xuống.
Macquarie vỗ vai Tư Thính Phong, cười khổ nói:
"Thính Phong học trưởng, sau khi tốt nghiệp ngươi định đi đâu?"
Bình thường sau khi tốt nghiệp khỏi Thiên Tài doanh, ít nhất cũng đã đến cấp chiến tôn.
Với cường giả cấp bậc thế này, cho dù là đến quân đội hay là đi Thủ Dạ Nhân, hay là đến tập đoàn của các đại gia tộc khác cũng đều được xem như khách quý, còn nếu đến các học viện của chiến sĩ gen, với tu vi của họ, đều làm lãnh đạo chủ nhiệm.
Thậm chí còn có không ít học trưởng học tỷ sau khi tốt nghiệp sẽ tự tổ chức đoàn phiêu lưu, phiêu lưu đến Khởi Nguyên Chi Địa hoặc là những cấm khu hoang dã.
Thế nhưng dù sao Tư Thính Phong cũng là hoàng tử, ắt hẳn có không ít quyền lựa chọn.