Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 596: Buff Tốc.




Nơi trọng kiếm của hắn bổ xuống, trọng kiếm trong tay bóng đen sau lưng hắn cũng bổ xuống.

Trọng kiếm dài mấy trăm mét mang theo kình phong thét gào, bổ về phía Lục Duyên.

Khi trọng kiếm sắp chém đến người Lục Duyên, thân thể hắn đột nhiên biến mất.

Trọng kiếm chém xuống võ đài trống không, phát ra tiếng ầm vang, võ đài kiên cố xuất hiện một vết kiếm thật dài.

Mà Lục Duyên thì đã xuất hiện ở sau lưng Dạ Tĩnh, trọng kiếm chém tới về phía Dạ Tĩnh.

Dạ Tĩnh cảm nhận được sau lưng truyền tới luồng khí tức khủng bố, con ngươi đằng sau mũ giáp co chặt vào, trong mắt lóe lên một nét kinh sợ.

Hắn muốn quay người lại để đỡ, nhưng thấy đã không còn kịp nữa rồi.

Hắn chỉ đành gầm lên một tiếng, toàn thân xuất hiện một cái luồng sáng màu đen.

Trọng kiếm của Lục Duyên chạm vào luồng sáng.

Uỳnh! !

Cùng với tiếng ầm vang, luồng sáng duy trì được một lúc rồi vỡ nát.

Trọng kiếm nặng nề chém lên chiến giáo của Dạ Tĩnh.

Chiến giáp màu đen bị chém vỡ, trọng kiếm xẹt qua thân thể Dạ Tĩnh, máu tươi phun ra, thi thể của hắn từ từ ngã xuống, sau đó hóa thành ánh sáng trắng, trở lại vị trí trước đó.

Dạ Tĩnh từ trên võ đài xuống, vũ khí gen trên người đã biến mất, giờ phút này sắc mặt hắn tái nhợt, trong mắt còn mang thần sắc hoảng hốt, chưa kịp hồi thần, còn có chút mê mang.

Còn Chyzh cùng mấy người Queri ở phía xa thì đều đang trợn to mắt nhìn, trong mắt đây hãi hùng.

"Cái gì? ! Một kiếm, chỉ với một kiếm, Dạ Tĩnh thua rồi sao? !"

Queri không dám tin.

Hắn cũng là một Thiên Kiêu, thường xuyên giao thủ với Dạ Tĩnh, hắn hiểu rất rõ thực lực của Dạ Tĩnh.

Thực lực của hai người họ vốn không chênh lệch lắm.

Nhưng một kẻ mạnh như Dạ Tĩnh vậy mà đến một kiếm cũng không đỡ nổi? ?

Vậy điều này chẳng phải đồng nghĩa với hắn cũng không thể đố được? ?

Sau lưng Queri đột nhiên phát rét.

Hắn vốn cũng định cho Lục Duyên một bài học.

Ngay cả Queri đều đã như vậy rồi, huống chi những thiên tài khác, giờ phút này họ đều kinh hãi không nói ra lời.

Chỉ có Chyzh nhìn Lục Duyên trong mắt đây hứng thú.

Là Dạ Mị, đối tượng liên hôn đều là thiên kiêu, đương nhiên càng mạnh càng tốt.

Mà thực lực của Lục Duyên này hoàn toàn đạt tiêu chuẩn của nàng.

Chỉ có một phiền toái duy nhất chính là...

Chyzh nhìn thoáng qua Dạ Dạ, theo những tin tức về Lục Duyên trong tư liệu, nàng biết Lục Duyên có quan hệ không tệ với mấy nữ nhân.

Trong đó ưu tú nhất không thể nghi ngờ chính là vị công chúa Dạ Dạ này.

Cho dù có là nàng cũng không thể không thừa nhận, thiên phú lẫn thực lực của Dạ Dạ đều mạnh hơn nàng.

Ánh mắt Chyzh lóe sáng, dự định tiếp cận Lục Duyên trước rồi tính.

Mà trên quảng trường, những ánh mắt khác nhìn Lục Duyên vẫn một chiêu liền tiêu diệt đối thủ như cũ, trong lòng hơi kinh ngạc, lại cảm thấy là lẽ đương nhiên.

Kinh ngạc là vì, đối thủ lần này lại là người xếp thứ hạng số 58, mà vẫn một chiêu diệt gọn như cũ.

Còn đương nhiên thì là vì bất kể là ai, hình như Lục Duyên đều chỉ cần một kiếm.

Điều duy nhất bọn hắn có thể khẳng định là, thực lực của Lục Duyên sợ là sẽ kinh động Bạch Vân thành.

Lôi đài biến mất, Lục Duyên cũng trở về vị trí cũ, ngay đối diện Dạ Tĩnh.

Thấy trên mặt Dạ Tĩnh còn mang vẻ hoảng hốt, Lục Duyên hơi ngượng ngùng.

Có phải là đánh hơi ác rồi không?

Dù sao hắn cũng là hoàng huynh của Dạ Dạ, trước đó hẳn là nên chừa cho hắn chút mặt mũi?

Có điều trên thực tế Lục Duyên đã nương tay rất nhiều, Đại Địa Linh Thể, Hắc Cương Kình, Băng Thiên Trảm, Chiến Đồ Văn Chương, Hắc Ám Thu Cát... Lục Duyên chưa dùng cái nào cả.

Chỉ dùng vẻn vẹn có Truyền Tống Không Gian, sau đó tiện tay vung một kiếm mà thôi.

Cái này mà cũng không đỡ nổi, thì hình như thực sự không thể trách hắn.

Thấy Lục Duyên đi xuống, Dạ Tĩnh mới hoàn hồn, vô cùng khiếp sợ nhìn Lục Duyên, sắc mặt hắn khá khó coi.

Hắn há miệng, định nói gì đó nhưng lại không biết nên nói gì thì hơn.

Dạ Dạ ở một bên cất giọng nhàn nhạt:

"Hoàng huynh, ngươi thua rồi, có thể đi rồi"

Nghe vậy, sắc mặt Dạ Tĩnh lại không ngừng biến hóa.

Cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao lúc nãy Dạ Dạ không cho hắn cùng hình thức tử vong.

Hắn cứ tưởng rằng Dạ Dạ bảo vệ Lục Duyên, nhưng bây giờ hắn mới biết được, hóa ra Dạ Dạ là vì hắn?

Dạ Tĩnh không tin Dạ Dạ không biết thực lực của Lục Duyên, nếu thực sự dùng hình thức tử vong, vậy cuối cùng người phải rời Khởi Nguyên chi địa chắc chắn sẽ là hắn.

Dạ Tĩnh nghĩ tới đây, trong lòng vô cùng phức tạp.

Hắn không dám nhìn Dạ Dạ, chỉ là liếc mắt nhìn chằm chằm Lục Duyên, hừ lạnh một tiếng, quay người rời đi.

Dạ Tĩnh quay người thấy đám người Chyzh ở đằng xa, sắc mặt của hắn xám ngoét, không qua đó chào hỏi, trực tiếp triệu hồi Hắc Ưng, lên lưng nó rời đi.

Cùng lúc này, xếp hạng trên bảng Thiên Kiêu bảng cũng xuất hiện biến hóa.

Hạng của Lục Duyên vọt tên tận hạng thứ 58, còn hạng của Dạ Tĩnh lại tuột thẳng xuống hạng 93.

Đương nhiên, với thực lực của Dạ Tĩnh, muốn trở lại xếp hạng trên cũng rất đơn giản, chỉ là cần tốn khá nhiều thời gian mà thôi, muốn tiến thêm một bước, thì càng tốn nhiều thời gian hơn.

Những thứ này đều không phải thứ mà Lục Duyên quan tâm, sau khi thứ hạng thay đổi, trong đầu Lục Duyên vang lên phần thưởng liên quan tới lần tăng hạng này.