Khi Bạch Lân tiếp nhận khiêu chiến, trên bảng Thiên Kiêu xuất hiện kim quang mông lung lấp lánh.
Tiếng chiến hống bất chợt vang lên.
m thanh này cực kỳ to, Lục Duyên nghi ngờ rằng toàn bộ Bạch Vân thành cũng đều nghe thấy được mất.
Lần đầu tiên Lục Duyên nghe được âm thanh chiến hống này, cho nên giật nảy cả mình.
Hắn không hiểu lắm nên nhìn lên bảng Thiên Kiêu.
Không phải chỉ là khiêu chiến một thiên kiêu thôi sao?
Làm gì mà gây nên động tĩnh lớn như vậy?
Lục Duyên nhớ đến lời mà Dạ Dạ nói lúc trước, rằng tiếng này có tác dụng dẫn đường cho các chiến sĩ gen khác.
Nhưng Lục Duyên không thể hiểu nỗi, dẫn đường cái gì chứ.
Trên quảng trường, cơ sở ngầm của các thế lực vẫn luôn chú ý đến ba người Lục Duyên, nên khi họ nghe thấy tiếng chiến hống thì ánh mắt đều phát sáng lên, trông khá kích động.
"người bí mật quan sát tình hình.
"Chiến hống khiêu chiến đã vang lên! Xem ra nhân loại này đã lựa chọn được đối thủ!
Không biết người hắn chọn là ai nhỉ?"
"Quan tâm người kia là ai làm gì, chẳng mấy chốc nữa là chúng ta sẽ biết thôi"
"Thực lực của tên nhân loại này... Ha ha, người bị hắn chọn trúng thật là xui xẻo"
Đám người mong đợi nhìn lôi đài ngưng tụ xuất hiện một lần nữa.
Hai người Dạ Dạ và Tiểu Bạch nhìn về phía Lục Duyên.
Dạ Dạ tò mò hỏi:
"Ngươi chọn ai vậy."
Lục Duyên cười nói:
"Bạch Lân"
Dạ Dạ nghe vậy thì nghiêng cái đầu nhỏ:
"Hình như ta đã nghe qua cái tên này rồi"
Lục Duyên:
Tiểu Bạch ở bên cạnh vội vàng ho một tiếng, chững chạc đàng hoàng cất giọng:
"Công chúa điện hạ, hắn ta là vương giả trời sinh người Bạch Sương ở di tích cơ giới Aiur lần trước"
Dạ Dạ nhớ lại, đáp:
số"
Nàng ấy nhìn về phía Lục Duyên, mạnh mẽ gật đầu rồi nắm tay thành nắm đấm:
"Cố lên"
Lục Duyên cười đáp lại:
"Yên tâm"
Thân thể Lục Duyên biến mất ngay tại chỗ, sau đó xuất hiện ở trên lôi đài.
Cùng lúc đó, một thiếu niên tóc trắng như tuyết đột nhiên xuất hiện ở vị trí đối diện cách Lục Duyên không xa, trên trán và hai bên gò má của người kia đều được tô điểm bông tuyết.
Chính là Bạch Lân.
Sau khi được trải nghiệm phương pháp na di không gian của Khởi Nguyên Chi Địa, Lục Duyên đoán rằng Bạch Lân vốn dĩ ở một khu vực không biết cách Bạch Vân thành bao xa, sau đó bị di chuyển đến chỗ này.
Chờ sau khi kết thúc khiêu chiến, lại di chuyển Bạch Lân trở lại.
Từ chỗ Dạ Dạ mà Lục Duyên biết được rằng, khác với khiêu chiến tư cách, nếu khiêu chiến thiên kiêu mà tử vong thì không phải rời khỏi Khởi Nguyên Chi Địa, điểm này có chút giống với chiến đấu mô phỏng.
Lục Duyên cảm thấy, thiết lập của bảng Thiên Kiêu và các loại bảng khác đều là những thông tin cực tốt đối với các thiên tài nằm trong bảng đó, có thể nhìn ra điểm này từ việc khiêu chiến thất bại mà cũng không phải rời khỏi Khởi Nguyên Chi địa.
Mục tiêu của Khởi Nguyên Chi Địa là khuyến khích các thiên tài và cường giả khiêu chiến các bảng.
Lục Duyên đoán rằng chuyện này có liên quan đến lời mà tổ tiên Dạ Dạ đã nói trước đây.
Đối với Lục Duyên mà nói, đây không phải chuyện hiện tại hắn nên quan tâm.
Sau khi nhìn thấy Bạch Lân, những người xem ở phía dưới đều xì xào bàn tán.
"Đây là Bạch Lân?"
"Vị thiếu chủ của Bạch Sương tinh kia? Nghe nói hắn cũng là vương giả trời sinh... Ta nhớ rồi, đây chẳng phải chính là một trong những vương giả trời sinh bị tên nhân loại này lừa giết hay sao?"
Nghe thấy thế, sắc mặt của tất cả mọi người đều trở nên cổ quái, hai mặt nhìn nhau.
"Vậy mà tên nhân loại này lại chọn Bạch Lân? Muốn làm gì đây?"
"Lừa giết một lần vẫn chưa đủ, chẳng lẽ còn muốn giết tiếp một lần nữa hay sao? Đây là mối thù sâu nặng cơ nào vậy?"
Có người giật giật khóe miệng, ánh mắt nhìn Lục Duyên cũng đã thay đổi.
Những người khác cũng không phản bác lại lời kia.
Lúc trước, Lục Duyên đã thể hiện ra thực lực quá mạnh khi khiêu chiến trình độ.
Thậm chí đến hiện tại bọn họ vẫn còn hơi chấn động.
Thực sự là không có mấy ai cho rằng Bạch Lân sẽ thắng.
Bên trên lôi đài, sau khi Bạch Lân nhìn thấy Lục Duyên thì quanh người lập tức xuất hiện từng luồng băng vụ lưu chuyển, thoáng cái đã trở nên lạnh hơn.
Hắn ta nhìn chằm chằm Lục Duyên, trên mặt tràn đầy trào phúng:
"Không nghĩ đến, sự may mắn trong chốc lát ở quá khứ lại khiến ngươi không nhìn nhận rõ bản thân mình. Ngươi cho rằng ngươi có thể đánh một trận với ta?"
Bạch Lân cảm thấy nếu như lúc trước không có nhiều Lãnh Chúa Cơ Giới như vậy, cộng thêm việc bản thân mới ghi lại ba gen, trong đó một gen còn chưa được tôi luyện, sao hắn ta lại bị đánh thảm hại như vậy được?
Cho dù là như thế, lúc đó cũng không phải là tên nhân loại này ra tay với hắn ta.
Bạch Lân cũng không cho rằng tên nhân loại trước mặt này sẽ là đối thủ của hắn ta.
Lục Duyên nghe thấy thế thì mỉm cười:
"Đừng vội nói thế, đánh xong trước rồi hằng nói"
Bạch Lân hít một hơi thật sâu, linh lực toàn thân phun trào, từng tia từng luồng băng vụ tản ra ngoài.
Quanh người hắn ta nhanh chóng ngưng tụ ra bốn con sói băng, nó cao khoảng bốn mét, nhìn qua như bông tuyết sáng long lanh nhưng khí tức thì vô cùng cường đại.
Chỉ riêng một chiêu này, đã cho thấy Bạch Lân mạnh hơn một chút so với Thủy Tập.