Hắn ta lạnh lùng nhìn mấy người Đoạn Sơn, trên mặt mang theo khí phách của đế vương:
"Muốn đánh sao?"
Đám người Đoạn Sơn biến sắc, sau đó cắn răng một cái:
"Chúng ta đi!"
Lúc này chiến hoàng mới dẫn theo đám người đầu chó rời đi, phía sau còn có bốn chiến đế bọc hậu để phòng ngừa chiến đế của con người tập kích, cướp đám thiên tài của họ đi mất.
Sau khi đám thiên tài người đầu chó lên phi cơ chiến đấu rời đi, họ liếc mắt nhìn chằm chằm mấy người Lý Tinh Hải, sau đó mới quay người rời đi.
Ngay lúc họ muốn rời đi, Mông Giang đột nhiên mở miệng nói:
"Nếu lần thi đấu này chúng ta thắng, hy vọng người đầu chó các ngươi có thể tuân thủ ván đánh cược của cuộc thi đấu này, Băng Mạch tinh này sẽ là của đế quốc Hồng Phong chúng ta"
Đám người Đoạn Sơn nghe vậy cũng dừng lại một chút, sau đó hừ lạnh một tiếng, quay người rời đi.
Sau khi đám người Đoạn Sơn rời đi, mấy người Lý Tinh Hải mới nở nụ cười.
"Đi thôi, chúng ta trở về thôi"
Đám người lên phi cơ chiến đấu, phi cơ chiến đấu cất cánh bay về địa doanh phòng ngự.
Tư Kỳ và Barton Yasu cũng lên cùng.
Hai người Tư Thính Tuyết và Tư Thính Vũ cung kính với Tư Kỳ nói:
"Lão tổ"
Ánh mắt Tư Kỳ quét qua hai người, trên mặt nỡ một nụ cười nhàn nhạt, mỡ miệng nói:
"Hai người các ngươi đều rất tài giỏi, Tiểu Thừa Trạch sinh được hai người con gái rất được đấy"
Sau đó hắn ta nhìn Lục Duyên, trên mặt lại mang theo một tia sợ hãi thán phục, mỉm cười nói:
"Ngươi tên là Lục Duyên à?"
Lục Duyên cười gật đầu:
"Vâng, thưa tiền bối"
Tư Kỳ khẽ gật đầu, cảm thán nói:
"Thực lực của ngươi khiến lão phu cảm thấy kinh ngạc, vào lúc còn là chiến tướng, lão phu cũng không có được thực lực như vậy"
"Tiền bối quá khen rồi"
Tư Kỳ lắc đầu:
"Trước giờ lão phu có gì nói nấy, với tài năng của ngươi, tương lai trở thành chiến đế là điều tất nhiên thôi, có thể có hy vọng trở thành chiến thánh nữa kìa. Đây là một chuyện tốt cho Đại Khải tinh chúng ta. Tới bây giờ, Đại Khải tinh chúng ta vẫn chưa có chiến thánh, địa vị không bằng những thế lực hàng đầu ở khu vực Bạch Vân tinh, cũng là một vị trí tiến thoái lưỡng nan trong cộng đồng loài người. Nếu ngươi có thể trở thành chiến thánh, Đại Khải tinh của chúng ta cũng sẽ được hưởng lợi"
Lý Tinh Hải gật đầu cảm thán:
"Nếu Đại Khải tinh của chúng ta có chiến thánh thì đám người đầu chó Huyết Cốt nào dám nhảy nhót tới trước mặt loài người Đại Khải tinh chúng ta?"
Nghe vậy, Lục Duyên có chút sững sờ, nói đến cùng thì vẫn là vấn đề thực lực.
Lục Duyên đột nhiên nhớ tới lão tổ của Dạ Dạ, hình như chính là một chiến thánh?
Nếu nói vậy, chắc hẳn gia tộc của Dạ Dạ cũng nằm trong nhóm đứng đầu khu vực Bạch Vân tinh đúng không?
Hắn nghiêm mặt nói:
"Vãn bối sẽ cố gắng hết sức mình"
"Ha ha ha! Rất tốt, thật sự rất tốt"
Tư Kỳ bật cười, sau đó dừng lại, chỉ vào Tư Thính Tuyết và Tư Thính Vũ:
"Có muốn gia nhập nhà họ Tư của chúng ta không? Ngươi thích ai, lão phu sẽ gả người đó cho ngươi, thích cả hai cũng được luôn. Ở trong cung, lão phu cũng đã nghe nói ngươi có quan hệ rất tốt với Thính Tuyết và Thính Vũ, coi như có cơ sở tình cảm chứ hả?"
Lục Duyên:
"an Hắn nhìn Tư Kỳ với về mặt hoang mang.
Hay thật, sao đột nhiên lại thành ra thế này?
Một người không được mà còn hai người?
Hai người...
Lục Duyên liếc nhìn Tư Thính Vũ và Tư Thính Tuyết xinh đẹp, rồi lại nhìn sang chỗ khác.
Chết tiệt, sự cám dỗ này quá lớn!
Sao lão già này lại có thể hiểu lòng người như vậy chứ?
Nhưng mà, họ Lục ta đây lại là một người quân tử, tuyệt đối không bao bị giờ bị loại chuyện này cám dỗ!
Chủ yếu là, kiểu hôn nhân này, khụ... cảm thấy có hơi kỳ lạ, có vẻ hơi thiếu tôn trọng với lão sư và Thính Tuyết.
Lục Duyên cảm thấy cứ để thuận theo tự nhiên tốt hơn.
Tư Thính Tuyết và Tư Thính Vũ bên cạnh cũng sững sờ khi nghe thấy điều này.
Tư Thính Tuyết mím đôi môi anh đào lại, nắm chặt tay, lạnh lùng nhìn Lục Duyên, giống như đang trách Lục Duyên cho lão tổ uống bùa mê thuốc lú vậy.
Lục Duyên tỏ vẻ vô tội.
Còn Tư Thính Vũ thì vô cùng ngơ ngác.
Mặc dù có rất nhiều người thích và theo đuổi, nhưng nàng ấy luôn tỏ ra thờ ơ. Mà Lục Duyên vừa là học sinh của nàng ấy, đồng thời cũng là đệ đệ kết nghĩa của bạn thân nàng, đương nhiên nàng biết rằng Lý Thanh Hòa có chút tình cảm khác thường với Lục Duyên.
Nàng ấy chưa bao giờ nghĩ về Lục Duyên theo hướng đó, hiện tại nghe thấy lời của Tư Kỳ, Tư Thính Vũ lập tức ngẩn ra.
Vương Linh Linh ở bên cạnh mỉm cười nhìn Lục Duyên, hai mắt lóe lên một tia sáng, không biết đang muốn bày trò gì.
Lúc này, Rebecca nhìn Lục Duyên, sau đó lại nhìn Tư Thính Tuyết và Tư Thính Vũ, cúi đầu nghịch ngón tay, không dám nói lời nào.
Các thiên tài nam khác ghen tỵ đến xanh cả mắt, các thiên tài nữ thì chớp mắt nhìn Lục Duyên với vẻ kỳ lạ.
Lúc này, Lý Tinh Hải chợt cười nói:
"Tư lão đầu, chuyện này không thể được. Thanh Hòa nhà ta và A Duyên còn thân hơn hai vị nhà các ông nhiều. Nếu A Duyên muốn gia nhập thì cũng sẽ gia nhập nhà họ Lý chúng ta"
"Ô? Vậy sao Lý lão đầu?"
Tư Kỳ nheo mắt nhìn Lý Tinh Hải.
Hai người nhìn nhau, khí tức trào dâng, Lục Duyên cảm thấy có chút nguy hiểm.