Mông Giang là chiến hoàng, nên đương nhiên có thể nhìn rõ tu vi của hai thiên tài này.
Lục Duyên có chút giật mình khẽ gật đầu.
Sau một lúc, quả nhiên người đầu chó ở đối diện chọn Huyết Cuồng Nha lên sàn đấu.
Vẻ mặt hắn ta lạnh như băng, có vẻ không cam lòng với tình huống hiện tại.
Thành thật mà nói, trước đó Đoạn Sơn và những người khác cũng biết Lục Duyên có thực lực rất đáng kinh ngạc, họ đã đánh giá thực lực của Lục Duyên một cách rất khách quan, cho rằng Lục Duyên cùng lắm là một chiến binh gen cấp chiến tôn. Nhưng dù sao họ cũng có bốn cường giả cấp chiến tôn, vốn dĩ không nghĩ sẽ thua kém con người, thậm chí có khả năng mạnh hơn một chút.
Nhưng không ngờ thực lực của Lục Duyên càng mạnh hơn những gì họ đã nghĩ, một mình hắn có thể đánh bại ba thiên tài.
Đến thời điểm hiện tại, khả năng họ dành chiến thắng trên sàn đấu đã rất thấp.
Đoạn Sơn nhìn Huyết Cuồng Nha, khẽ gật đầu:
"Cố hết sức là được rồi"
Huyết Cuồng Nha có bộ lông màu đỏ như máu, trong đôi mắt chứa đây vẻ nguy hiểm.
Hắn ta nhìn thoáng qua khu vực của con người, lạnh lùng cười nói:
"Chỉ là một con người cấp chiến tướng có thể thắng ba chiến tôn của chúng ta, vậy ta là chiến tôn, đương nhiên cũng có thể chiến thắng ba thiên tài cùng cấp!"
Hắn ta nhảy lên sàn đấu, khí tức khủng bố lập tức toát ra.
Trên mặt Vương Linh Linh mang theo nụ cười tươi dịu đàng:
"Ta lên sao?"
Mông Giang cũng nhìn lại Vương Linh Linh, nhẹ gật đầu:
"Được"
Mông Giang không hiểu rõ thực lực của Vương Linh Linh, nhưng nếu chiến đế Thiên La nói Vương Linh Linh có thực lực rất mạnh, hắn ta vẫn sẵn sàng tin tưởng lời nói của một vị chiến đế.
Vương Linh Linh mặc pháp bào màu trắng, trong tay cầm một thanh pháp trượng bằng gỗ cũng màu trắng, pháp trượng cao khoảng hai mét, nhìn có vẻ rất đơn giản.
Vương Linh Linh mỉm cười với Huyết Cuồng Nha ở đối diện.
Trong tay Huyết Cuồng Nha cầm chiếc rìu chiến màu máu, mặc áo giáp chiến binh hệ cường công cũng màu máu.
Sau khi Mông Giang hạ lệnh bắt đầu, Huyết Cuồng Nha nổi giận gầm lên một tiếng, một ngọn lửa đỏ rực màu máu thiêu đốt cả người hắn ta.
Sau một khắc, một chân hắn ta đạp sàn đấu, vọt về phía Vương Linh Linh với tốc độ vượt qua cả tốc tốc độ âm thanh.
Tuy nhiên, ngay khi Huyết Cuồng Nha vừa động, trước mắt hắn ta đột nhiên lóe lên ánh sáng trắng vô cùng lóa mắt.
Ánh sáng màu trắng kia quá chói mắt, ngay cả Lục Duyên chờ bên dưới sàn đấu dành cho chiến binh gen cũng nhịn không được hơi nheo mắt lại.
Huyết Cuồng Nha đang ở trung tâm ánh sáng, hắn ta có chút đau đớn gầm nhẹ một tiếng.
Ánh sáng chỉ lóe lên trong chớp mắt rồi nhanh chóng biến mất.
Sau khi ánh sáng đó biến mất, Huyết Cuồng Nha có chút đau khổ nhắm chặt hai mắt, trước đó ánh sáng đã làm cho đôi mắt của hắn hơi mù một lúc.
Mất đi thị lực, Huyết Cuồng Nha tức giận phóng đến vị trí Vương Linh Linh đã đứng dựa vào ấn tượng lúc trước, rìu chiến chém xuống sàn đấu, tạo ra một lỗ hổng nhỏ.
Vẻ mặt đám người Lục Duyên lại có chút quái lạ.
Lúc trước, sau khi họ thấy Vương Linh Linh sử dụng chiến kỹ vô cùng loá mắt kia, nàng ấy đã rời khỏi vị trí ban đầu, nhưng hắn ta không cảm nhận được sự thay đổi này sao?
Hay tên này thật sự không cảm giác được?
Đương nhiên Huyết Cuông Nha không có khả năng đánh trúng.
Huyết Cuôồng Nha đánh không trúng, nên hắn ta biết Vương Linh Linh không ở nơi này nữa.
Hắn ta nổi giận gầm lên một tiếng, giơ rìu chiến trong tay lên, một lúc sau, huyết quang loá mắt hiện ra quanh người hắn. Huyết quang ngưng tụ thành từng lưỡi rìu chiến vô cùng lạnh lẽo xoay xung quanh người Huyết Cuông Nha giống như một cơn lốc xoáy màu máu.
Cơn lốc xoáy có bán kính khoảng chục mét, đây vừa là công kích, vừa là phòng thủ.
Huyết Cuồng Nha di chuyển, cơn lốc xoáy màu máu cũng bắt đầu di chuyển theo.
Tốc độ của Huyết Cuồng Nha rất nhanh, hắn ta di chuyển không theo quy tắc nào trên sàn đấu.
Cho dù Huyết Cuồng Nha không có cách nào nhìn thấy được, nhưng hắn ta vẫn dựa vào ý nghĩ khát máu để công kích.
Vẻ mặt Vương Linh Linh không hề thay đổi, vẫn mỉm cười dịu dàng như trước.
Pháp trượng trong tay nàng ấy nhẹ nhàng vung lên, nơi nàng đi qua đều có từng đốm ánh sáng màu vàng mờ nhạt lóe lên rồi chậm rãi biến mất như không khí.
Lúc sau, Huyết Cuồng Nha di chuyển không theo quy tắc đến một vị trí đốm vàng từng xuất hiện trước đó.
Đốm sáng màu vàng nhạt chợt xuất hiện lần nữa, tỏa ra ánh sáng lấp lánh chói mắt.
Bùm!
Đốm sáng vàng lan ra, nổ tung, lực lượng khủng bố rung chuyển, thậm chí toàn bộ sàn đấu cũng bị chấn động.
Vào khoảnh khắc đốm sáng vàng nổ tung, Huyết Cuông Nha đã cảm nhận được có một nguồn sức mạnh tăng vọt, vẻ mặt hắn ta lập tức thay đổi, trên thân xuất hiện từng hoa văn máu, trên chiến giáp cũng ngưng tụ ra áo giáp hư ảnh màu máu.
Tiếng nổ vang lên, Huyết Cuồng Nha bị sức mạnh khủng bố nổ trúng, thân thể bay thẳng lên, áo giáp hư ảnh trên chiến giáp mờ đi một chút, Huyết Cuông Nha đau đớn rên lên một tiếng.